Đến tận bây giờ hắn mới biết tại sao đạo sĩ béo lại mắc áo liệm, chắc là trộm nhiều mộ rồi nên dùng áo liệm để đè nén âm đức, đó là một cách giải thích rất mơ hồ, trong Huyền Môn Thiên Thư cũng có phân tích một hai.
“Có còn là đồng tử không”.
Đạo sĩ béo vừa nhìn cái lỗ thủng vừa hỏi.
“Còn”, Triệu Bân khẽ gật đầu.
“Nào, tiểu vào trong đó”, đạo sĩ béo kéo Triệu Bân lại.
“Làm thế… Không tốt lắm nhỉ!”
“Có gì đâu mà không được”.
Đạo sĩ báo nói xong còn cầm một con dao sáng loáng như tuyết, bày ra cho Triệu Bân xem, cũng khá là dễ hiểu, tiểu đi, tiểu cho lão già này ngay, dám ở đó ý kiến ý cò nhiều cẩn thận lão tử cắt con chim nhỏ của ngươi.
Sau đó là tiếng nước chảy ào ào, gia chủ Triệu gia rất nể mặt đạo sĩ béo, tiểu một ít nước tiểu vào trong động, không tiểu không được! Dám cãi lời thì chắc sẽ được trở thành người thực vật đấy.
Đạo sĩ béo không cho là đúng, nhìn vào trong động xem xét.
Lấy nước tiểu đồng tử của Triệu Bân không phải để trừ tà mà có một mục đích khác.
Triệu Bân tò mò nên cũng nhìn vào trong thử.
Vấn đề là âm khí quá dày đặc nên thiên nhãn không thể nhìn xuyên qua, chỉ thấy những thứ mờ ảo.
“Đừng nhúc nhích, ta phải đi lấy bảo bối, lấy được chia cho ngươi một ít”.
Đạo sĩ báo lấy ra một sợi dây thừng quấn một đầu vào người Triệu Bân, đầu khác trói vào lưng lão ta, dây thừng cực kỳ khó tả, trên đó có rất nhiều ký hiệu Triệu Bân mới thấy lần đầu.
Làm xong hết, đạo sĩ béo mới vào trong động.
Cái gọi là dây thừng đó lại còn thay đổi hình dạng, trở thành ký hiệu, hết cái này đến cái khác tạo thành hình dây thừng, chỉ dài khoảng vài mét nhưng lại có thể kéo dài vô tận.
Triệu Bân xem thấy tò mò nên bèn đi tới xem thử.
“Cút”.
Trong động có tiếng hừ lạnh khiến lão ta giật mình run lên.
Trước sau chỉ có một cái chớp mắt, trông thấy đạo sĩ béo nhảy đi trốn nhanh hơn bất kỳ ai, có ký hiệu dây thừng nối liền nên Triệu Bân cũng bị kéo theo, không biết đụng trúng bao nhiêu cái cây.
Vù!
Lão đạo áo liệm điên cuồng chạy một mạch, cuối cùng mới dừng lại.
Triệu Bân thì thảm thương thôi rồi, hắn bị ký hiệu dây thừng kéo suốt một đường, nhìn lại mấy gốc cây già bị gãy kia, mấy tảng đá vỡ nát kia, tất cả đều do hắn đụng trúng, hắn muốn thoát khỏi ký hiệu dây thừng nhưng vấn đề là tu vi có hạn, hoặc là cách làm không đúng nên bị đụng đến nỗi đầu váng mắt hoa.
.