Chương 694:
Nhưng ông ta vẫn chưa kịp cười thì mười mấy tia sáng màu đen đã phóng ra từ trong quan tài, chắc là cơ quan do mụ dạ xoa cài sẵn.
Người áo đen động đến nắp quan tài thì vừa lúc chạm phải tầng cấm chế bên trong.
Triệu Bân cũng không hề biết đến tầng cấm chế này.
Bụp! Bụp! Bụp!
Những tia máu nhức mắt bắn ra.
Người áo đen bị bắn không kịp trở tay, cơ thể ông ta giống như một miếng đậu phụ, bị những tia sáng đen chọc ra nhiều lỗ máu.
Ngoài ra, ông ta còn bị bắn trúng một con mắt, lập tức biến thành kẻ bị chột.
A...!
Tiếng la thảm thiết vang lên thất thanh, người áo đen bụm mắt phải, liên tục lùi về sau.
Soạt!
Triệu Bân đã cử động được, hắn phóng từ trong quan tài ra như một tia chớp, thi triển thể Kỳ Lân và dùng đến ma đạo rồi húc vào người áo đen như một bao cát.
Ngặt nỗi, người áo đen là cấp Địa Tạng đỉnh cao nên cú tông này của Triệu Bân chẳng khác gì tông vào một tấm thép.
Một tiếng “choảng” vang lên đầy thanh thúy.
Dù là như vậy, người áo đen vẫn bị tông đến mức lảo đảo, suýt chút ngã bật ngửa ra sau.
“Tiểu bối Chân Linh cũng to gan thật đấy!”
Người áo đen nổi giận đùng đùng, sát khí nổi lên cuồn cuộn.
Ọc…
Triệu Bân nôn ra máu, bị chấn đến mức văng ra xa.
Trong lúc bay ngược ra sau, xương cốt trong cơ thể hắn lại một lần nữa kêu lên rắc rắc, không biết có bao nhiêu kinh mạch đã bị đứt, bao nhiêu xương đã bị gãy, may mà suốt dọc đường vừa rồi, hắn luôn rèn thể nên cơ thể khá dẻo dai, nếu đổi lại là cấp Chân Linh tầng tám bình thường thì chắc đã bị chấn thành một đống thịt nhão rồi.
“Quay lại đây cho ta!”
Người áo đen hừ một tiếng lạnh lùng, ông ta xòe năm ngón tay ra, hướng về phía Triệu Bân.
Triệu Bân vẫn chưa rơi xuống đất thì đột nhiên cảm nhận được có một sức hút cực mạnh, sau đó hắn bị hút về phía người áo đen, bị đối phương bóp chặt cổ.
Hắn ta nhấc bổng Triệu Bân lên trong không trung, trong tình huống đó, chỉ cần người áo đen mạnh tay một chút thì hắn sẽ được tiễn tới Quỷ Môn Quan ngay.
“Thật sự khiến lão phu phải bất ngờ”.
Người áo đen cười dữ tợn, cười đến mức lộ hết răng ra.
Ông ta biết có người nằm trong quan tài nhưng lại không biết lại có tới hai người.
Nhìn cách bố trí trong địa cung thì ông ta biết là nơi này đang tiến hành minh hôn, còn tên võ tu mà ông ta đang bóp chặt trong tay chắc là đã bị mụ dạ xoa bắt về làm rể.
Không hổ là người do mụ dạ xoa chọn, đúng thật là không tầm thường, không ngờ lại dùng được ma đạo.
Hơn nữa, Triệc Bân còn dám dùng thân mình húc vào cao Địa Tạng đỉnh cao như ông ta.
Ư...!.
Mặt Triệu Bân ửng đỏ, gân xanh nổi cồm cộm trên trán.
Bị một Địa Tạng đỉnh cao bóp chặt, thì hắn chỉ như một con dê chờ bị xẻ thịt thôi.
“Thả con rể của ta ra!”
Tiếng hét khàn đặc vang lên, một người dính đầy máu xông vào từ cánh cửa đã vỡ nát của địa cung.
Đó là mụ dạ xoa, không ngờ bà ta vẫn chưa chết. Dáng vẻ thanh xuân khi thăng hoa đến cực độ đã chuyển lại thành vẻ ngoài già nua. Bà ta cũng chỉ còn sót lại hơi thở cuối cùng, chém ra một kiếm, xuyên từ sau lưng người áo đen ra trước ngực.
A...
Người áo đen lại thét lên thảm thiết.
Ma sát cuồn cuộn đánh bật Triệu Bân ra và cũng khiến mụ dạ xoa bay ra xa.
Nổ!
Trong lúc bay ngược ra xa, Triệu Bân đã hét lên lạnh lùng.
Ngay lập tức, có tiếng nổ phát ra từ phía người áo đen, nói chính xác hơn là phát ra từ trên thân người áo đen. Trên người ông ta có mấy tấm bùa nổ, chắc là lúc Triệu Bân đã dán lên nhân lúc húc vào người ông ta. Đương nhiên bùa nổ bình thường thì không thể làm tổn thương cao thủ cảnh giới Địa Tạng đỉnh cao được, nhưng những tấm bùa nổ mà Triệu Bân dùng đều là bùa nổ cấp cao được tháo ra từ cung nỏ, sức sát thương rất đáng sợ, cộng thêm việc người áo đen không đề phòng và đang bị thương nặng nên uy lực của nó lại càng mạnh hơn.
Ọc, ọc!
Lại là huyết quang, thịt nát xương tan bay khắp trời! Người áo đen lập tức bị nổ đến tàn phế, loạng choạng rồi ngã xuống, khuôn mặt máu me be bét, không thể nhìn ra hình dáng được nữa, cơ thể cũng nhuộm đỏ chất lỏng màu đỏ, nhìn từ xa thì chẳng khác gì một bộ xương bọc thịt.
Một Địa Tạng đỉnh cao đã bị nổ chết như thế.
Đến lúc này, địa cung mới trở nên yên tĩnh, vì xảy ra cháy nổ nên nơi đây đã trở thành một đống hỗn độn.
Triệu Bân khụy một chân xuống đất, máu không ngừng chảy từ miệng ra, có thể sống sót được thì đúng là kỳ tích.
“Con rể, con rể của ta!”
Hắn còn sống, nhưng không ngờ mụ dạ xoa cũng còn sống, bà ta đã bò dậy, lảo đảo bước đến, đôi tay nhuốm đầy máu vươn về phía Triệu Bân, nhìn thế nào cũng giống một con quỷ dữ bò ra khỏi mộ, muốn nuốt chửng linh khí của dương gian, muốn đẩy cậu con rể mà bà ta đã đích thân chọn cho con gái mình vào quan tài lại.
Triệu Bân thấy vậy cũng lảo đảo đứng dậy.
Ngặt nỗi, hắn bị thương quá nặng, không gượng được quá một giây thì đã ngã ầm xuống đất.
“Con rể, con rể của ta!”
Mụ dạ xoa giống như bị trúng tà, cứ đi một bước là lặp lại nói câu đó một lần, gần như đã biến thành huyết nhân, thất khiếu đều chảy ra máu, đôi mắt già nua đang cố nhìn thêm vài lần.