Tòa địa cung này chắc chắn sẽ sớm sụp đổ, nó đang rung chuyển dữ dội, đất đá bay khắp nơi.
Hai ma đầu vẫn đang đánh nhau kịch liệt, không hề quan tâm đến tình hình xung quanh, khiến cho tòa địa cung bị tàn phá hết sức kinh khủng.
Khí thế của trận đại chiến càng lúc càng cao ngất trời.
Đúng như Nguyệt Thần nói, trận này đúng là trận quyết đấu một mất một còn.
Nếu như một trong hai không chết thì trận chiến này sẽ không kết thúc.
“Sao hắn lại có chân nguyên dồi dào đến như vậy chứ?”
Ma Tử càng đánh càng hoảng sợ, một tên nhóc cảnh giới Chân Linh sao lại có chân nguyên đánh mãi không cạn, chẳng lẽ hắn còn có nguồn chân nguyên vô hạn hay sao? Ma Tử đã ma hóa, ma lực cuồn cuộn không ngừng sôi trào bên trong cơ thể của hắn ta để hắn ta thi triển bí thuật chiến đấu, nhưng hắn ta mãi vẫn không thể nào trấn áp được Triệu Bân, chẳng những thế, hắn ta còn bị Triệu Bân liên tục phản kích mạnh mẽ.
Tên tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh này con mợ nó thật quái dị, hắn giống như một con gián đánh mãi không chết vậy.
Ma Tử ngoài việc có tu vi cao hơn Triệu Bân thì hoàn toàn không chiếm được chút ưu thế nào khác.
“Dám không tập trung, muốn chết!”
Trong lúc Ma Tử kinh ngạc thì đã lộ ra sơ hở, Triệu Bân nhìn thấy liền thi triển bí thuật đánh vào vị trí sơ hở đó một chưởng khiến cho Ma Tử lảo đảo.
Ma Tử từng bước lùi lại, không thể nào đứng vững.
Gia chủ Triệu gia sau khi áp sát liền mở ra đấu chiến thánh pháp, chiêu thức thi triển hết sức quỷ dị cũng hết sức bá đạo, lấy cứng chọi cứng, đánh tới mức Ma Tử không thể đứng vững.
Mỗi lần Ma Tử tung đòn phản kích đều bị Triệu Bân mạnh mẽ bẻ gãy.
Sau khi bẻ gảy đòn phản kích của Ma Tử thì lúc nào Triệu Bân cũng sẽ nhanh chóng oanh tạc ngược lại hắn ta, khiến cho cơ thể của Ma Tử chịu không ít tổn thương.
“Hắn học ở đâu thuật cận chiến khủng khiếp như vậy?”
Ma Tử kinh hãi không thôi, lúc này hắn ta đã bị trúng đòn nặng nề, nếu như không có cơ thể ma hóa thì hắn ta đã bị đánh thành một đống thịt nát từ lâu rồi, còn Triệu Bân thì vẫn không hề xây xát.
“Lại mất tập trung”.
Triệu Bân tung ra một quyền mạnh mẽ bức lui Ma Tử, ngay sau đó đuổi kịp hắn ta trong một bước rồi nắm chặt lấy cổ tay của hắn ta.
Ma Tử cuối cùng đã bị Triệu Bân nhấc bổng lên trời.
“Không ổn”, Ma Tử ngay lập tức rùng mình.
Ma Tử đã từng điều tra qua về thành tích của Cơ Ngân, hắn ta biết trong mấy lần Cơ Ngân khiêu chiến diễn võ đài đều không cần động tới bí thuật nhưng vẫn có thể dùng chiêu đập người để khiến cho đối thủ của mình bại trận, nếu như bị hắn đập thì chắc chắn sẽ lâm vào cảnh bán thân bất toại.
“Bẻ gãy!”
Thánh tử Ma gia quả nhiên cũng là một hảo hán.
Ngay trước khi bị đập xuống đất, hắn ta đã có thể chống tay rồi phi thân thoát ra khỏi vòng vây.
“Đi đâu!”
Triệu Bân truy kích, hắn lướt tới như một cái bóng, dùng roi đánh vào đầu của Ma Tử.
Nhưng Triệu Bân rất kinh ngạc, chiếc roi chuyên đánh tinh thần lực đã không có tác dụng với Ma Tử.
“Cút”.
Ma Tử quát lên một tiếng, bên cạnh hắn ta xuất hiện một con rồng màu đen, đầu rồng phát ra u quang, thân hình to lớn phóng ra từ vị trí của Ma Tử để oanh tạc Triệu Bân.
Thần long vẫy đuôi.
Triệu Bân bị hất văng chỉ trong một đòn.