Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

Chương 303: C303: Ngươi muốn làm gì




“Vậy thì chỉ có thể xem Trần Trường An rồi

Tất cả luyện đan sư đều gửi gắm hy vọng vào Trần Trường An, mà lúc này, Vân Tiêu nhìn thấy hành động của Dược Duyên, không khỏi ngẩn người.

“Ngươi muốn làm gì?”

Vân Tiêu kéo Dược Duyên muốn quay lại phủ Đan Đế, cau mày hỏi một câu. “Cho dù là chết, ta cũng phải chết cùng sư phụ”.

“Mạng của ta là sư phụ chơ”, Dược Duyên trầm giọng nói.

“Hồ đồ, trước tiên không nói Đan Đế có thực sự không thể chống đỡ thiên phạt hay không, cho dù thực sự không chống đỡ nổi, ngươi đi thì có tác dụng gì?”

“Ngươi chết rồi, truyền thừa đan đế bất tử, ai sẽ kế thừa?”

Lời của Vân Tiêu người Dược Duyên ngẩn người, mình chết rồi, truyền thừa của sư phụ thì làm thế nào?

Nhưng...

Dược Duyên nhìn trời phạt k hủng bố trong không trung, khí tức càng lúc càng mạnh, trong lòng tràn đầy lo lắng.


Ừm? “Làm sao ngươi biết sư phụ giao truyền thừa cho ta?”

Con người Dược Duyên tâm tư tinh tế, tuy đang vào lúc hoàng loạn lo lắng, lại cũng rất nhanh phản ứng lại.

Mình được kế thừa cũng chỉ là chuyện vừa xảy ra, hơn nữa Vân Tiêu cũng không có mặt lúc đó.

Mình lại không chủ động nhắc đến, hắn ta biết được bằng cách nào?

Vân Tiêu cũng ngẩn người bởi câu hỏi của Dược Duyên, vội vàng giải thích nói: “Vừa khéo nghe thấy thôi”.

Vừa khéo nghe thấy?

Phủ Đan Đế nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nơi ở của Dược Nghịch Mệnh cách nơi ở của khách một đoạn cơ.

Nếu nói hắn ta thực sự vừa khéo nghe thấy, chỉ có một khả năng, là hắn ta đang nghe trộm.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.


.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Tuy Dược Duyên không có thiên phú luyện đan, nhưng không có nghĩa y là kẻ ngốc, vào trong hoàn cảnh lúc này, y cũng không thể tiếp tục truy hỏi, coi như tin tưởng lời của Vân Tiêu.

Dược Duyên nhìn trời phạt trên không trung vẫn đang không ngừng tăng khí tức k hủng bố, trong lòng đầy lo lắng.

Không chỉ là Dược Duyên, lúc này trong ánh mắt của những người khác cũng đầy sợ hãi.

Uy lực của trời phạt thực sự quá kinh người, vượt qua tưởng tượng của họ, thậm chí, họ cảm thấy dưới trời phạt, bất kể là ai, cho dù là cưởng giả đại đế đỉnh phong, sợ rằng cũng không thể sống sót.

“Xong rồi!"

“Mặc dù Trần Trường An này là đại đế đỉnh phong, chỉ sợ cũng không chống đỡ nổi trời phạt”.

“Uy lực của trời phạt vẫn đang tăng lên, là thực sự muốn lấy mạng của Đan Đếư!”

“Làm việc trái ý trời, khiến ông trời nổi giận, cũng không ai cứu nổi!” “Ta cảm thấy thành Đan Đế, sợ là sắp bị hủy rồi!”

“Chúng ta có nên đi xa hơn nữa không?”

“Đúng thế, nơi này đã không còn an toàn”.

Mọi người cảm thấy ở lại thành Đan Đế vẫn có nguy hiểm, cho nên vội vàng chạy về phía ngoài thành.