Mặc dù giờ phút này Diệp Hi Hòa mạnh mẽ bắt mười bảy vị Chiến Thần quỳ xuống, thậm chí bộ trưởng cũng nói giúp hắn vài lời.
Nhưng không hề nghỉ ngờ, trong lòng mười bảy vị Chiến Thần này đều căm hận hắn gấp bội, hận thấu xương hắn.
Mà lúc này Diệp Hi Hòa cũng lần nữa lạnh lùng nhìn bộ trưởng Chiến Thần kia một chút.
Người này mới thật sự là tùy cơ ứng biến, lòng dạ thâm sâu.
“Diệp Hi Hòa, bây giờ bọn họ đã quỳ xuống và lấy ra dáng vẻ thấp kém nhất xin lỗi cậu và Lăng Vân, câu nên hài lòng rồi nhỉ?”
Bộ trưởng Chiến Thần đi về phía Diệp Hi Hòa cười nói: Bởi vì cái gọi là hào kiệt trong lòng to lớn như biển cả, huống chỉ cậu còn trẻ tuổi anh hào như vậy.”
“Ngoài ra tôi còn có chuyện muốn bàn bạc cùng cậu một tí.”
Diệp Hi Hòa không nói gì, cũng không tỏ thái độ gì.
Bộ trưởng Chiến Thần ngược lại cũng không tức giận, vẫn mỉm cười nói: “Bây giờ tôi muốn lấy danh nghĩa bộ trưởng Chiến Thần mời cậu gia nhập bộ Chiến Thần, thay thế Tưởng Khuê cặn bã, trở thành một trong những Chiến Thần mới, cậu có bằng lòng không?”
Ầm.
Nghe nói như thế, mười bảy vị Chiến Thần vốn ghi hận trong lòng kia đều giật nảy mình, bọn họ không tin nổi ngẩng đầu lên.
Ngay cả Long Lăng Vân cũng không nghĩ tới, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía bộ trưởng.
Ông ta vậy mà muốn đặc biệt đề bạt Diệp Hi Hòa làm Chiến Thần?
Không thể không nói, quyết định này khiến trong lòng Long Lăng Vân cũng rất ngạc nhiên.
Bởi vì nếu như Diệp Hi Hòa cũng trở thành Chiến Thần, sau này chẳng phải tỷ đệ hai người có thể sớm chiều bên nhau à?
Mà mười bảy vị Chiến Thần kia đều vội vã: “Bộ trưởng, dựa vào đâu? Hắn còn trẻ như vậy, thế mà có thể trở thành Chiến Thần?”
“Thân thế và tác phong làm việc của hắn đều có vấn đề, cho dù không có sai lầm hôm nay, hắn cũng lạm sát kẻ vô tội, còn từng đắc tội bạn bè quốc tế...”
“Bộ trưởng, ngài nhìn rõ mọi việc, tuyệt đối không thể qua loa.”
“Im miệng.” Bộ trưởng Chiến Thần lạnh lùng hỏi: “Quyết định tôi đưa ra, lúc nào cần các người đến chất vấn?”
“Cho dù thực lực cá nhân hay kinh nghiệm trừ hại cho đất nước ngày nay của Diệp Hi Hòa thì đều là một trong những người trẻ tuổi tài năng xuất chúng nhất của Giang Đông, hơn nữa có quan hệ với Long Lăng Vân kia, tôi đặc biệt thăng hắn làm Chiến Thần, có vấn đề sao?”
Tiếp theo, bộ trưởng xoay đầu nói với Diệp Hi Hòa: “Như vậy Diệp Hi Hòa, ý của cậu thế nào?”
“Muốn thu nạp tôi?” Diệp Hi Hòa cười lạnh nói: “Thật đáng tiếc, ông không xứng. Bộ Chiến Thần có một mình sư tỷ tôi là đủ rồi, cái khác đều là dưa thừa, bao gồm ông. Nếu như ông bằng lòng nhường chức, có lẽ tôi sẽ hơi đổi mới về ông.”
Vừa nói ra lời này, toàn trường càng thêm mơ hồ.
Không ai ngờ được Diệp Hi Hòa vậy mà dứt khoát từ chối bộ trưởng?
Hơn nữa còn nói gì cơ, bộ Chiến Thần không xứng?
Phải biết bộ Chiến Thần là một trong những cơ quan và ban ngành cao nhất của toàn Giang Đông, phụ trách hệ thống quân sự!
Chỉ cần trở thành Chiến Thần, thân phận kia tương đương ngồi hỏa tiễn xông thẳng lên trời, đủ loại vinh hoa phú quý, ánh sáng trên người, tiền tài, mỹ nữ, quyền lực, địa vị... Cái gì cần đều có.
Nhưng Diệp Hi Hòa từ chối không cần suy nghĩ là Sao Cơ?
Hắn ngu đến mức cực hạn rồi sao?
Mười bảy vị Chiến Thần kia lập tức đều không hẹn mà cùng khẽ thở ra.