Võ Tung bịt cái miệng đang rỉ máu của anh ta lại, chỉ biết nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt sợ hãi cực đoan, ma quỷ, đây chắc chắn là ma quỷ!
Anh ta chưa từng nghe nói trên đời lại có kiểu người dám lấy việc chặt lưỡi người khác để chơi đùa, có lẽ kẻ ác ma tàn bạo nhất trong địa ngục cũng chỉ ở mức này thôi chứ?
"Võ Tung, tốt nhất là mày mau nói đi, nếu để nói về độ hiểu tính cách tiểu sư đệ tao của mày thì chỉ như một góc nổi của tảng băng chìm nà thôi, đừng tự chuốc khổ vào thân!" Long Lăng Vân nói với thái độ lạnh tanh.
Mẹ nó chứ, còn một góc nổi của tảng băng chìm nữa ư? Vậy nếu để hắn tra tấn thì chẳng phải anh ta chỉ còn nước xuống địa ngục đốt hương thôi ư?
Vèo vèo!
Diệp Hi Hòa lại tiếp tục ném mấy cây kim xuống, lưỡi Võ Tung trở lại như bình thường...
"Ô ô! Tôi nói, tôi sẽ nói hết! Nhưng bây giờ tôi thật sự không biết phó bộ trưởng đi đâu cả, ông ta lấy cả nhà tôi ra để uy hiếp, ép tôi và Tưởng Khuê cản đường hai người. Mà ông ta thì đã bỏ chạy trong lúc đấy rồi, giờ có hỏi tôi cũng không biết tung tích ông ta..."
Võ Tung thật sự sợ Diệp Hi Hòa rồi, anh ta vừa bịt miệng vừa nói.
"Vậy chuyện Phong Dục Lân thông đồng với nước ngoài có phải sự thật không? Tình hình không ổn của Giang Đông hiện tại, cục viễn chinh Nhật Bản bén rễ và sự xâm nhập của các thế lực thù địch như Đế quốc Anh đều có liên quan tới ông ta đúng không?”
Long Lăng Vân hỏi với nét mặt lạnh tanh.
“Đúng! Ngoài những chuyện này ra, tôi còn biết Phong Dục Lân gần như là người chấp hành tất cả, trên ông ta còn có người nữa, nhưng trước giờ ông ta chưa từng để lộ kẻ đó với chúng tôi. Nhưng lần nào cũng lôi cái danh “người đớ ra để uy hiếp chúng tôi! Có điều, ông. †a đã cấu kết với các thế lực thù địch như Nhật Bản và Đế quốc Anh để làm chuyện xấu, đồng thời cũng kéo chúng tôi xuống vũng lầy cùng, thông đồng làm bậy...”
“Súc sinh!”
Dưới cơn tức giận, Diệp Hi Hòa muốn ra tay khiến Võ Tung thịt nát xương tan.
Nhưng Long Lăng Vân đã kịp kéo hắn lại: “Sư đệt Không thể giết người này được, giao cho tỷ đi, tỷ sẽ tra hỏi anh ta nhiều chuyện hơn nữa. Nhưng vấn đề mấu chốt bây giờ là không thể để Phong Dục Lân trốn thoát, đệ chờ tỷ một lát!”
Dứt lời, Long Lăng Vân đi lấy điện thoại di động, bấm gọi một dãy số: “Bát sư tỷ, hãy giúp muội chuyện này.”
Một tiếng rên lười biếng mềm mại từ đầu dây bên kia truyền đến, sau đó là giọng nói dễ nghe động lòng người: “Có chuyện gì vậy?”
“Xác định một nguồn tín hiệu giúp muội, kẻ thuê người giết muội đã trốn thoát rồi! Muội và tiểu sư đệ đang ở cùng một chỗ, cần phải bắt kẻ đó lại ngay!”
“Tiểu sư đệ?”
Giọng nói dễ nghe trong điện thoại lại cất lên với vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, người nọ phấn chấn hơn hẳn: “Mau, mau đưa điện thoại cho tiểu sư đệ đi, để bổn sư tỷ nói với hắn mấy câu nào~”
Long Lăng Vân nghe vậy thì tức tối nói: “Bát sư tỷ, giờ không phải lúc để say mê, tiểu sư đệ đang ở bên cạnh muội rồi, chẳng lẽ hắn còn chạy được đi đâu nữa à? Trước mắt tỷ mau xác định nguồn tín hiệu giúp muội đi, xong việc muội sẽ để tiểu sư đệ nói chuyện với tỷ."
“Ai nha~~ Được rồi! Đây là muội nói đấy, giờ tỷ đang ở Maldives, nhàm chán muốn chết, cô đơn, lạnh lẽo. không chịu nổi~ Linh hồn bé nhỏ này muốn được bay về Giang Đông để nhìn chàng trai nhỏ thân yêu của tỷ, chờ đi, tỷ sẽ giải quyết giúp muội!”
Dứt lời, bát sư tỷ cúp máy.
Long Lăng Vân đen mặt: “Sư đệ, sau này đệ nhớ tránh xa bát sư tỷ ra chút, tỷ ấy không phải người tốt!”
Diệp Hi Hòa:
Không lâu sau, bát sư tỷ gửi nguồn tín hiệu mà Long Lăng Vân muốn xác định tới, nó hiện thẳng trên một phần mềm nào đó trong điện thoại di động, Long Lăng Vân nhìn thoáng qua rồi nói: “Sư đệ, đúng là Phong Dục. Lân bỏ chạy rồi! Nhìn thế này có lẽ ông ta muốn lái xe trốn thoát, hay là đệ canh chừng Võ Tung, để tỷ đuổi theo ông ta nhé?”
Diệp Hi Hòa không nói hai lời, hắn giật lấy chiếc điện thoại của Long Lăng Vân: “Đợi đệ quay lại.”
Sau đó, hắn lao thẳng vào thang máy ở phía bên kia tòa nhà.
Long Lăng Vân chỉ biết nhún vai trong bất lực, nhưng đột nhiên cô ấy lại nghĩ tới gì đó, nét mặt bỗng tái nhợt, muốn đuổi theo.
Nhưng Diệp Hi Hòa đã ấn thang máy xuống tầng rồi.
Điều này khiến Long Lăng Vân cạn lời, khuôn mặt đỏ bừng, cô ấy căn chặt đôi môi gợi cảm của mình: “Thằng nhóc thối này, thô lỗ như vậy, tốt nhất đừng có xem những thứ không nên xem... A, xấu hổ chết mất!