Vô Tận Trùng Sinh

Chương 180: Đột phá Nguyên Vương Cảnh




Sau một thời gian dài chờ đợi, Khương Thần rốt cuộc chạm đến cảnh giới Nguyên Vương. Hiện tại Thánh Đồng của hắn cũng đã đạt tới tứ tinh.

Nếu như gọi tên theo màu sắc Thánh Đồng, Tam Tinh Thánh Đồng gọi là Hoàng Kim Thánh Đồng, Ngũ Tinh Thánh Đồng được gọi là Xích Kim Thánh Đồng thì Tứ Tinh Thánh Đồng chỉ được gọi với một cái tên vô cùng ngắn gọn.

Hắc Đồng!

Hắc Đồng chính là tên gọi của Tứ Tinh Thánh Đồng. Thánh Đồng trong trạng thái này hoàn toàn biến thành một con mắt màu đen huyền bí.

Thần thông của Hắc Đồng liền là Phản Kích.

Lúc trước giao đấu với Cổ Phần, hắn đã từng dùng thần thông này đánh trả đòn với nhị ấn – Phá Toái của đối phương một lần.

Theo đó Phản Kích khi được sử dụng sẽ khiến cho chủ nhân hoặc Thánh Đồng nhận vào toàn bộ công kích vật lý của đối thủ đồng thời phản lại cho đối thủ gấp hai lần sức sát thương từ đón tấn công đó.

Phản Kích đối với công kích pháp thuật hoàn toàn vô dụng.

“Ca ca, chúc mừng ngươi đột phá Nguyên Vương Cảnh.” Khương Y Na từ đâu chạy vào, trên tay nàng hiện tại cầm một bó hoa lớn đưa cho Khương Thần: “Tặng cho ngươi.”

Khương Thần cầm lấy bó hoa, sắc mặt hiện lên chút buồn cười. Hắn đây là lần đầu tiên đột phá Nguyên Vương Cảnh mà nhận được hoa chúc mừng.

Không. Phải nói là lần đầu tiên đột phá cảnh giới mà nhận được hoa chúc mừng mới đúng.

Mặc dù vậy hắn vẫn không ghét bỏ bó hoa của tiểu nha đầu. Ngược lại bản thân càng thêm trân quý mới đúng. Bởi vì đây có thể coi là lần đầu tiên hắn được công nhận.

Lúc trước mỗi lần hắn đột phá cảnh giới, mọi người đều coi đó là điều hiển nhiên, bởi vậy cho nên cũng không ai có cái gọi là chúc mừng cả.

Hiện tại sự ngây thơ của Khương Y Na có thể nói là khiến cho Khương Thần cảm thấy bản thân mình được công nhận. Ít nhất là hắn cảm thấy hắn đã đột phá thành công.

“Cảm ơn Y Na!” Khương Thần mỉm cười đưa tay xoa đầu Khương Y Na.

“Ca ca!” Khương Y Na bất chợt nói.

Khương Thần còn chưa kịp phản ứng, tiểu nha đầu đã giương một nắm đấm, đấm thẳng về phía ngực hắn.

“Ca ca, mau lĩnh giáo.” Khương Y Na vừa đánh về phía Khương Thần vừa kêu lên.

“Tiểu nha đầu, xem ra ngươi cần phải được dạy dỗ a.” Khương Thần mỉm cười nói.

Dứt lời, hắn vươn một tay ra, lòng bản tay xuất hiện một tiểu cầu vàng nhạt.

Tiểu cầu sau khi xuất hiện liền cấp tốc xoáy tròn. Xoáy tròn đạt cực đại, tiểu cầu lập tức tỏa ra quang mang rực rỡ.

Quang mang tỏa ra mơ hồ mang theo một luồng nhiệt độ khủng bố đánh về phía tiểu nha đầu.

“Ca ca, Thái Dương Thiên Mộc Quyết của ngươi lại có tiến bộ?” Khương Y Na nhìn thấy tiểu cầu đánh về phía quyền đầu của mình lập tức kêu lên.

Thân làm một tên Nguyên Đan Cảnh, Khương Y Na đương nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ hỏa cầu đánh tới. Nàng sớm biến quyền thành trảo, tại thời điểm hỏa cầu đánh tới, thủ trảo ngưng tụ ra một đầu lục long há miệng cắn lấy hỏa cầu.

“Tiểu nha đầu, lấy mộc đối hỏa liền là không sáng suốt a.” Khương Thần lắc đầu cười nói.

Hiện tại hắn đang ở cảnh giới cao hơn, ra đòn liền mang theo hỏa hệ nguyên thuật. Tiểu nha đầu vốn dĩ cảnh giới thấp hơn, nếu như muốn chống đỡ, tối thiểu phải đánh ra hỏa hệ nguyên thuật để đối kháng.

Hiện tại đánh ra mộc hệ nguyên thuật, đây chẳng phải là mua dây buộc mình sao?

Hỏa nhiều thì mộc cháy, đây chính là tương sinh của ngũ hành.

Lại nói, lục long hư ảnh vừa mới há miệng toan tính ngoạm lấy hỏa cầu thế nhưng chưa kịp chạm vào liền bị hỏa cầu thiêu cháy.

Chỉ thấy hỏa cầu càng thêm rực rỡ, càng thêm phóng đại đánh về phía Khương Y Na.

Lúc này, Khương Y Na bị lục quang bao khỏa, tại bên ngoài nhìn xem, hư ảnh lục long của nàng vừa mới va chạm với hỏa cầu, kỳ thật chỉ có nàng cùng với Khương Thần biết rõ kia chỉ là ảo giác.

Chân chính vừa rồi va chạm liền chính là thủ chưởng của Khương Thần cùng với thủ trảo của nàng. Dĩ nhiên một trảo của nàng liền không chống đỡ được.

Lại nói, mộc thuộc tính Hỗn Nguyên Chi Khí xung quanh người Khương Y Na rốt cục bạo phát đi ra, tạo thành một vòng tròn lớn màu xanh lục hướng bốn phía lan tỏa. Trong khi đó một chưởng của Khương Thần cũng đã đánh tới.

Tiểu nha đầu tính cách liền mạnh mẽ cương liệt, ban đầu nàng còn định lấy cứng đối cứng với Khương Thần, thế nhưng một chưởng của Khương Thần đánh tới, nàng bắt buộc phải thay đổi cách đối kháng.

Bởi vì một chưởng của Khương Thần kia thực sự đánh tới phương vị kì lạ.

Lúc trước một trảo không thành, nàng đã lui về thế thủ. Toan tính phản công thế nhưng một chưởng hiện tại của Khương Thần đã phong tỏa hoàn toàn thế công của nàng.

Lúc này nếu như vận dụng mộc hệ Hỗn Nguyên Chi Khí chống lại, không thể không nói càng khiến cho một chưởng của Khương Thần càng thêm mạnh mẽ.

“Ca ca, ngươi đừng hòng lấn lướt…” Khương Y Na khẽ kêu lên.

“Ha ha…hiện tại ca ca áp chế cảnh giới đồng cấp với ngươi, để xem tiểu nha đầu ngươi chống đỡ thế nào.” Khương Thần cười lớn nói.

Dứt lời, hỏa cầu hư ảnh xuất hiện lúc trước càng thêm rực rỡ. Hỏa cầu hư ảnh sau khi dung nhập thủ chưởng liền khiến cho cả cánh tay Khương Thần biến đỏ rực.

Theo ánh mắt Khương Y Na nhìn lại, nàng trông thấy một đầu cánh tay đỏ rực xuất hiện, lúc này tâm thần xuất hiện chút run sợ.

Run sợ ở đây không phải bởi vì do lực lượng hủy diệt từ đầu cánh tay đem đến, run sợ ở đây chính là thuộc về uy áp linh hồn, uy áp về huyết mạch.

Mặc dù hiện tại Khương Thần đã đè ép cảnh giới xuống Nguyên Đan Cảnh sơ kì, thế nhưng huyết mạch, linh hồn của hắn lại không thể đè ép được.

Vì vậy Khương Y Na đối mặt với một chưởng của Khương Thần đem theo uy áp về huyết mạch cùng linh hồn, nàng run sợ là điều tất nhiên.

“Ca ca, ngươi lại vận dụng Viêm Dương Lục Biến a.” Khương Y Na bĩu môi kêu lên.

“Ha ha…vậy thì sao? Nếu không một hồi ca ca đổi sang mộc quyết đánh với hỏa quyết của ngươi?”

“Ai cần ca ca ngươi nhân nhượng. Nhìn xem Y Na đánh cho ngươi không còn mảnh giáp.” Khương Y Na hừ nhẹ nói.

Lại nói, đầu cánh tay đỏ rực của Khương Thần lúc này đã chạm tới lục quang bao phủ quanh người Khương Y Na. Chỉ thấy lục quang lúc này huyễn hóa ra một tấm khiên chắn được ghép lại bởi rất nhiều lân phiến.

Khiến chắn vừa lúc xuất hiện liền trực tiếp đón đỡ một chưởng đánh tới của Khương Thần.

Oành!!!

Gian phòng xuất hiện sóng khí lan tỏa.

Hai người mặc dù đã tận lực áp chế khí thế bạo phát, thế nhưng không thể không nói một lần va chạm này quả thực rất rung động.

Đồ đạc trong gian phòng có dấu hiệu đổ vỡ chỉ sau một lần va chạm nhẹ.

Khương Y Na đang định thu tay lại, Khương Thần cười lớn nói:

“Không cần quan tâm, hôm nay liền tận lực đánh cho thống khoái a.”

Khương Thần vừa dứt lời, thân ảnh hắn lập tức biến mất. Khương Y Na đứng trong căn phòng, sau một phen bĩu môi liền tung mình biến mất.

Lúc này, một lớn một nhỏ hai huynh muội Khương Thần đang xuất hiện phía sau tầng mây.

“Tiểu nha đầu, hôm nay liền cho ca ca thấy tiến bộ của ngươi a.” Khương Thần cười cười nói.

Thẳng ra mà nói, đã lâu rồi hắn chưa được chân chính giao thủ với nguyên giả. Nhân ngày hôm nay tâm trạng tốt, hắn cũng liền muốn tìm lại cảm giác lúc trước.

Phía bên kia chiến tuyến, Khương Y Na khuôn mặt mặc dù đang khẽ cau lại, thế nhưng có thể nhìn ra trong mắt nàng hiện tại rừng rực chiến ý.

Hiển nhiên một cái tiểu nha đầu ưa thích bạo lực như nàng cũng rất thích tràng diện như thế này.

“Ca ca, ngươi phải cẩn thận a…vừa rồi ngươi đã vận dụng Viêm Dương Lục Biến, như vậy Y Na cũng không cần kiêng nể.” Khương Y Na học theo bộ dáng Khương Thần, khuôn mặt hiện lên vẻ lạnh nhạt, hai mắt híp lại nói.

“Ha ha…tốt.” Khương Thần ngửa mặt cười lớn.

Mặc dù hắn không thích tiểu nha đầu này xuất hiện với hình ảnh bạo lực nữ, thế nhưng không thể không nói bộ dáng hiện tại của nàng không hiểu sao lại khiến cho hắn cảm thấy vừa lòng thỏa ý.

“Viêm Dương Lục Biến – Ngũ Nội Bạch Hỏa.” Khương Thần đột nhiên không chút dự báo hướng về phía Khương Y Na ra đòn.

Chỉ thấy từ phần bụng của hắn bốc lên một luồng bạch hỏa nóng rát. Bạch hỏa nhanh chóng nhấn chìm nửa người trên của Khương Thần.

Hiện tại nhìn Khương Thần có cảm giác giống như hắn đang bị tẩm dầu đốt cháy chứ không phải vận dụng một loại nguyên thuật.

Lại nói, Khương Thần mang theo hỏa diễm cực thịnh đánh về phía Khương Y Na.

“Thiên Mộc Kiếm Điển – Thiên Mộc Trảm.” Khương Y Na sau khi nhìn thấy thế công mạnh mẽ của Khương Thần cũng không chịu kém. Hai tay kết ấn, miệng khẽ kêu.

Không thể không nói hình tượng tiểu nha đầu này quả thật mười phần là bạo lực nữ.

Từ cách đối chiến hiện tại đến xem liền không lẫn đi đâu được. Bình thường nếu như gặp phải thế công mạnh mẽ, nguyên giả có xu hướng sẽ lui về phòng thủ, đợi cho khí thế của đối thủ giảm bớt sẽ ra đòn phản công.

Thế nhưng hiện tại, nàng hoàn toàn không có ý định phòng thủ, ngược lại lập tức triển khai thế công lấy cứng đối cứng.

Mặc dù nàng biết Khương Thần sẽ không đối với nàng xuống tay quá nặng nên mới không phòng thủ, thế nhưng có thể dám chắc một điều nàng đối với kẻ khác cũng sẽ làm như vậy.

Lúc này, Khương Y Na lơ lửng giữa không trung, mái tóc vốn luôn buộc gọn đã được bung xõa ra. Cả người phát ra quang mang lục nhạt.

Từ phương xa nhìn lại, nàng giống như một tiểu tinh linh xinh đẹp.

Sau lưng Khương Y Na xuất hiện ngàn vạn hư ảnh những thanh kiếm. Mỗi thanh kiếm đều giống như nàng phát ra lục quang xanh biếc.

Tràng diện này so với Ngũ Nội Bạch Hỏa của Khương Thần rực rỡ hơn không biết bao nhiêu lần.

“Không khoa trương thế a…ca ca mới chỉ đánh một chiêu thăm dò, ngươi đã liền lôi ra Thiên Mộc Kiếm Điển?” Khương Thần nhìn thấy tràng diện ngàn vạn thanh kiếm trước mặt, hắn giật mình kêu lên.

Ban đầu khi dạy tiểu nha đầu tu luyện, nàng đã thể hiện cho hắn một niềm đam mê về kiếm.

Trùng hợp lúc trước hắn có nghiên cứu qua một chút về kiếm pháp, vừa vặn biết đến một bộ nguyên thuật ngự kiếm vô cùng tinh diệu. Lúc đó hắn đã dạy cho tiểu nha đầu.

Bộ kiếm pháp nguyên thuật kia liền là Thiên Mộc Kiếm Điển. Thiên Mộc Kiếm Điển là một bộ tổ hợp nguyên thuật ba thức. Mà Thiên Mộc Trảm chính là một thức đầu tiên.

Bởi vì là người dạy cho tiểu nha đầu bộ nguyên thuật này nên hắn biết được sự khủng bố của nó.

Thiên Mộc Trảm chỉ là một thức đầu trong Thiên Mộc Kiếm Điển đã tạo nên loại tràng diện như thế kia, hai thức còn lại như thế nào liền có thể tưởng tượng được a.

Khương Y Na không quan tâm tới lời nói của Khương Thần. Hai mắt mở ra, tận sâu trong đồng tử phát ra một vệt lục sắc, thanh âm có chút uy nghiêm vang lên:

“Trảm!”