Vô Tận Trùng Sinh

Chương 125: Thánh Đồng đối Hồn Ấn




Khương Thần một lời vừa dứt, tại sâu trong vòng xoáy hắc động kia dần dần lộ ra một tiểu ấn.

Gây nên một hồi rung động nhưng lộ ra chỉ là một tiểu ấn, cảnh tượng này nhìn vào khiến cho người ta có chút buồn cười.

Ấn nhỏ này thoạt nhìn vô cùng đơn sơ giản dị.

Một vòng đá bao quanh bên ngoài, bên trong là những khối đá được xếp theo những phương vị khác nhau. Trên mỗi khối đá lại có ghi chép những văn tự kì lạ.

Người không biết nếu như nhìn vào có lẽ chỉ thấy nó không khác gì một khối đá tròn bình thường, thậm chí chỉ là đồ chơi của những tiểu hài tử nhà nghèo. Thế nhưng người biết hàng như Khương Thần thì lại khác.

Khương Thần lúc này khuôn mặt lộ ra ngưng trọng.

Hắn cũng đã từng giao thủ với một vị thiên tài Hồn tộc vì thế biết được sự đáng sợ của Hồn Ấn.

Từ tiểu ấn trôi nổi trên không trung kia Khương Thần có thể cảm nhận thấy một luồng áp bức mạnh mẽ.

Ngũ Tinh Hồn Ấn!

So với Xích Kim Thánh Đồng của hắn tương đương.

Xem ra vị Nguyên Tôn Cảnh cường giả kia huyết mạch cũng không phải dạng tầm thường.

Thánh Đồng của Khương Thần hiện tại đang đạt tới hình thái thứ năm, có thể gọi là Xích Kim Thánh Đồng – theo màu sắc, hoặc cũng có thể gọi là Ngũ Tinh Thánh Đồng – theo cấp bậc.

Theo đó hắn có được hai loại thần thông mới từ Thánh Đồng.

Nguyên Linh Cảnh ứng với Phản Kích.

Phản Kích khi được sử dụng sẽ khiến cho chủ nhân hoặc Thánh Đồng nhận vào toàn bộ công kích vật lý của đối thủ đồng thời phản lại cho đối thủ gấp hai lần.

Phản Kích chỉ có thể phản lại công kích vật lý.

Loại thần thông này trên Đại Thiên Nguyên Giới cũng có một số công pháp, nguyên thuật tương tự. Trước tiên tự làm thương mình sau đó mới làm bị thương đối thủ.

Tới Nguyên Đan Cảnh, một loại thần thông tên gọi là Tước Đoạt được sinh ra.

Tước đoạt loại thần thông này sơ đẳng có thể tạm thời cướp quyền khống chế của đối thủ đối với trận pháp, vũ khí… luyện tới mức lô hỏa thuần thanh có thể hút lấy bổn nguyên thần thức của đối thủ.

Một chiêu này nếu như có thể vận dụng hợp lý với Phong – thần thông thứ nhất, chắc chắn sẽ tạo nên một tổ hợp kỹ năng khủng bố.

Hút lấy bổn nguyên thần thức của đối thủ giam cầm trong kết giới của Phong khiến cho đối thủ rơi vào trạng thái mê mang chậm chạp.

Tước Đoạt mặc dù là thần thông tại hình thái thứ năm của Thánh Đồng diễn sinh thế nhưng lại không dành cho Nguyên Đan Cảnh sử dụng bởi vì tiêu hao quá lớn.

Giống như Khương Thần lúc này nếu như cưỡng ép sử dụng Tước Đoạt, hắn không biết có thể tước đoạt được thứ gì từ đồng cấp đối thủ không nhưng chắc chắn hắn sẽ tiêu tốn phân nửa Hỗn Nguyên Chi Khí trong người.

Lại nói lúc này tiểu ấn trôi nổi trên bầu trời đột nhiên bành trướng biến thành một đại ấn khổng lồ che rợp bầu trời.

Đại ấn này đối diện liền là một đạo xích kim nhãn to lớn không kém.

Bầu trời lúc này một nửa biến thành màu xám tro, một nửa huyết sắc.

“Tiểu hỏa tử…bản tọa chỉ sử dụng ba ấn đầu tiên ngươi hảo hảo cảm thụ a.”

"Mời tiền bối...ta cũng không nhịn được."

Thanh âm trầm thấp trong thông đạo tiếp tục vang lên:

“Nhất ấn – Chấn Thiên.”

Trên bầu trời, đại ấn nhìn như đơn sơ kia lúc này tỏa ra hào quang rực rỡ.

Luồng hào quang này quét qua khiến cho nửa bầu trời xám tro biến thành màu vàng.

Cùng với hào quang quét qua, thiên địa đột nhiên rung động mạnh mẽ đúng với cái tên chấn thiên - chấn động thiên địa.

Đại ấn mang theo uy áp giống như một tòa cự nhạc ép thẳng về phía xích kim nhãn đang lơ lửng trên không trung.

“Uy áp thật mạnh mẽ.” Khương Thần khuôn mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.

Huyết mạch trong cơ thể hắn lúc này lập tức sôi trào.

Xích quang từ Thánh Đồng tỏa ra càng thêm rực rỡ.

Khương Thần một cái vung tay, Thánh Đồng lập tức hướng về đại ấn lao tới.

Bản thân Thánh Đồng vốn chính là một món phòng ngự vũ khí cực kì vững chắc. Khương Thần đầy đủ tự tin Thánh Đồng có thể ngăn chặn lần công kích này.

Lại nói Thánh Đồng sau khi va chạm với Hồn Ấn, một vùng không gian có cảm giác giống như sắp bị đánh vỡ.

Ầm...

Thiên không vang lên một tiếng nổ khủng bố.

Loại tiếng nổ này nếu như đặt tại dưới đô thị, sóng khí cùng âm ba của nó chắc chắn có thể đánh sụp một tòa cao ốc.

Sau khi sóng khí cùng âm ba quét qua, một cỗ cuồng phong lúc này mới nổi lên.

Cuồng phong gào thét giống như hung thú nổi giận lan tới phạm vi trăm mét mới yếu dần rồi biến mất.

Dưới cỗ năng lượng khủng bố này, Khương Thần khóe miệng khẽ tràn ra một tơ máu ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi cùng khiếp sợ.

“Không hổ là Hồn Ấn…”

Loại công kích này mạnh mẽ không chỉ bởi vì thế công của nó mà còn mang theo uy áp về linh hồn cùng huyết mạch.

Nếu như ngày hôm nay đối kháng với đạo công kích này không phải là Khương Thần mà là một tên Nguyên Đan Cảnh khác chắc chắn sẽ bị dọa cho hãi nhiên thất sắc.

“Khá lắm tiểu hỏa tử…bằng vào một lần giao thủ này ta có thể khẳng định huyết mạch của tiểu hỏa tử ngươi không hề dưới ta.” Trong thông đạo, thanh âm trầm thấp kia lại vang lên.

“Tiền bối…mời tiếp tục.”

“Hảo…”

Thanh âm vừa dứt, trên thiên không lúc này xuất hiện một luồng uy áp khủng bố hơn lúc trước rất nhiều.

Chỉ thấy Hồn Ấn kia lúc này chợt tách ra. Toàn bộ các khối đá bên trong vòng tròn thay đổi phương vị. Có thể thấy tại mỗi khối đá kia phù văn màu xám tro khẽ lóe lên như ánh kim.

“Nhị ấn – Phá Toái.”

Lần này Hồn Ấn trên không trung tỏa ra một luồng khí tức thô bạo.

Loại khí tức này nghe vào có cảm giác giống như bản thân ngươi đứng cạnh một tôn hùng sư đang nhe răng nhếch miệng vậy.

“Công kích vật lý sao? Tốt lắm.” Khương Thần nhìn lên đạo Hồn Ấn thứ hai kia khóe miệng câu lên vẻ tà dị.

Hắn khẽ niệm pháp quyết, Thánh Đồng trên không trung lúc này càng phát ra huyết sắc.

Huyết sắc quang mang sau khi đạt cực thịnh liền lập tức được thu vào. Cả một bầu trời huyết sắc lúc này trở lại bình thường.

Thánh Đồng hiện tại được bao phủ bởi một tấm lá chắn màu đỏ.

Tấm lá chắn này nhìn vào khiến cho người ta cảm giác vô cùng kiên cố không gì có thể xuyên phá.

Lại nói, thời điểm huyết sắc lá chắn vừa mới hoàn thành, Hồn Ấn đã đánh tới.

“Phản Kích.” Khương Thần quát lên một tiếng.

Trên người hắn huyết mạch được đẩy lên tận cùng mơ hồ có dấu hiệu thiêu đốt.

Lúc này Hồn Ấn cùng huyết sắc khiên chắn đã bắt đầu va chạm.

Không có bất kì chút rung động nào như trong tưởng tượng. Hồn Ấn xuyên qua huyết sắc khiên chắn đánh thẳng lên Thánh Đồng.

“Chuyện gì…?” Thanh âm từ sâu trong thông đạo kia vang lên.

Hắn vừa dứt lời, một tiếng nổ so với lần trước còn mạnh hơn gấp nhiều lần vang lên.

Thiên không chỉ thấy Thánh Đồng bị đánh cho ảm đạm thất sắc. Bên kia Hồn Ấn cũng bị một luồng lực lượng khủng bố đánh cho vỡ ra một góc.

“Không thể nào…”

“Phản Kích của Thánh Đồng cũng không phải nói chơi a.” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm.

“Tiểu hỏa tử rất khá, không nghĩ tới dưới một kích Phá Toái, Thánh Đồng của ngươi cũng chỉ tiêu hao một chút.” Thanh âm trầm thấp kia lại tiếp tục vang lên.

“Tiền bối quá khen…”

“Tốt lắm…không nói dài dòng…” Thanh âm kia lại vang lên: “Tam ấn – Sâm La Thủ Ấn.”

Đệ tam ấn quả nhiên khủng bố.

Hồn Ấn bị Thánh Đồng Phản Kính đánh vỡ một góc lúc này đã bổ khuyết trở lại. Hiện tại Hồn Ấn huyễn hóa ra một đại thủ ấn.

Đại thủ ấn này toàn bộ đều nhộm màu hắc sắc nhìn qua giống như bị thiêu rụi. Đại thủ mang theo khí thế so với Phá Toái còn kinh khủng hơn không chỉ một hai lần.

Bầu trời lúc này nhuốm màu hắc sắc. Thậm chí xích quang của Thánh Đồng cũng bị đè hết về một phía.

Từ góc độ này có thể nhìn thấy Thánh Đồng hiện tại so với Hồn Ấn lép vế hơn một chút.

Đây cũng hoàn toàn dễ hiểu.

Nếu như tinh ý liền có thể nhận ra Thánh Đồng các thần thông chủ yếu nghiêng về phụ trợ cùng phòng thủ cho chủ nhân, ngược lại Hồn Ấn ba ấn đầu tiên này lại thiên về lực công kích khủng bố.

“Tiểu tử…nếu như không đón đỡ được liền nói lên một tiếng, bổn tôn sẽ thu tay về.”

Khương Thần lặng lẽ cười không đáp.

Trên thiên không, hắc thủ lúc này động tác giống như mở ra bàn tay.

Khương Thần sắc mặt hiện lên vô cùng nghiêm trọng. Hắc thủ mở ra khiến cho hắn có cảm giác không thể chạy trốn, giống như chạy tới bất kì hướng nào cũng không thoát khỏi phạm vi đó.

“Tam ấn – Sâm La Thủ Ấn.” Thanh âm kia lúc này quát lên.

Đại thủ trên thiên không kia lập tức hướng về phía Thánh Đồng vồ tới.

Trước thế công của Sâm La Thủ Ấn, Khương Thần cảm tưởng như Thánh Đồng của mình có thể bị đối phương bóp nát trong một chiêu vậy.

Hắn vội vàng bấm niệm pháp quyết. Bản thân trích ra một giọt máu vẩy lên Thánh Đồng.

Thánh Đồng huyết sắc vốn hơi chút ảm đạm lúc này lại trở nên rạng rỡ.

Lúc này hắc thủ đã vươn tới Thánh Đồng. Trước khi hắc thủ vồ tới Thánh Đồng, Thánh Đồng bị một luồng hắc sắc yên vân bao phủ phân nửa.

Khương Thần thân là chủ nhân của Thánh Đồng, hắn cảm nhận được Thánh Đồng giống như đang bị một cỗ lực lượng giam cầm không thể phản kháng.

“Thanh Tẩy.” Khương Thần quát lên.

Dứt lời hắn liền ngửa mặt lên. Thánh Đồng vì thế cũng hướng đồng tử về phía hắc thủ đang vươn tới.

Thánh Đồng lúc này thoát khỏi trói buộc giam, xuất hiện trước đồng tử là một vòng sáng đỏ rực nhìn qua giống như mang theo một loại nhiệt độ khủng bố.

Vòng sáng này sau khi xuất hiện liền cấp tốc xoay tròn. Từ vòng sáng đỏ này bắn ra một cột sáng cũng màu đỏ. Cột sáng này quét tới đâu hắc khí liền biến mất tới đó. Thậm chí hắc sắc yên vân bao phủ Thánh Đồng ban đầu cũng bị cột sáng đỏ đánh cho tan nát.

Đây mới thực sự là uy năng chân chính Thanh Tẩy – thanh trừng hắc ám.

Cột sáng đỏ xuyên qua không gian, thời điểm chạm vào hắc thủ cả hai không ngừng ma sát tạo ra quang hoa chói lòa.

Thánh Đồng cùng đại thủ ấn giằng co một lúc, tính hiếu thắng trong lòng Khương Thần trỗi dậy. Hắn còn đang tính toán bổ sung thêm lực lượng huyết mạch cho Thánh Đồng, lúc này hắc thủ lại thu về.

Hắc thủ thu về sau đó biến thành Hồn Ấn hình dạng ban đầu cuối cùng tan rã trong không trung.

“Tiểu hỏa tử rất khá…trận này coi như hòa đi.”

“Đa tạ tiền bối nương tay.” Khương Thần cũng mỉm cười đáp.

“Ha ha…lấy Thánh Đồng thiên về phụ trợ đối kháng ngang ngửa với Hồn Ấn của ta thiên về công kích, ngươi đỡ được ba chiêu cũng coi như là người thắng a.” Đạo thanh âm kia tán thưởng nói.

Khương Thần cười không đáp.

Thánh Đồng của Thánh tộc bọn hắn quả thật thiên về phụ trợ cùng phòng thủ nhiều hơn.

Thần thông dùng để công kích thực sự chỉ có một đó là Tịch Diệt – một loại thần thông thời điểm Thánh Đồng đột phá lục tinh sinh ra.

“Thôi được rồi giữ lời hứa trả lại nàng cho ngươi.” Đạo thanh âm âm trầm kia tiếp tục vang lên.

Dứt lời, linh hồn Lâm Thải Hân phiêu miểu trên hư không lúc này chầm chậm trôi về phía Khương Thần.

Khương Thần thấy vậy không dám chậm trễ vội vàng đưa hai tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng nâng niu như một món bảo vật.

“Tiểu hỏa tử…ngươi rất may mắn bởi vì ngày hôm nay gặp ta a.” Đạo thanh âm kia giống như cười mà không phải cười nói: “Nếu như tên thành chủ phân thành này không phải đi chấp hành nhiệm vụ, ngươi ngày hôm nay có lẽ sẽ gặp hắn...lúc đó bổn tôn nghĩ ngươi trôi qua cũng không dễ dàng đến như vậy.”

Khương Thần nghe vậy khẽ cúi mình bày tỏ sự lễ phép cùng cảm tạ đối phương.

Chợt hắn như nhớ ra điều gì liền ngửa cổ hướng về thông đạo nói:

“Tiền bối, ta có hai câu hỏi không biết ngươi có thể hay không giải đáp?”

“Được…”

“Thứ nhất, theo ta biết Uông Tử Thành chỉ tiếp nhận linh hồn tinh khiết, rất ít khi tiếp nhận các loại linh hồn như nàng. Vậy thì tại sao lần này nàng lại bị các ngươi đưa đi?”

“Hắc…chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được?”

“Ta không rõ…” Dường như chưa hiểu ý đối phương, Khương Thần nhíu mày đáp.

“Linh hồn nàng giống như có thứ gì đó khiến cho bọn ta cảm giác thèm muốn….”

Khương Thần khẽ gật đầu, sâu trong mắt khé lóe lên quang mang.

“Thứ hai, Uông Tử Thành có thể hay không cho phép ngoại tộc đi vào?”

“Tất nhiên là không.” Cổ Phần đáp: “Đây là một phần căn cơ của Hồn tộc bọn ta, làm sao có thể cho ngoại tộc đi vào.”

“Đa tạ tiền bối cáo tri.” Khương Thần lại một lần nữa khẽ cúi đầu.

“Được rồi tiểu hỏa tử, bản tọa phải đi thôi…mở ra thông đạo này bản tọa cũng tiêu tốn không ít.”

Cổ Phần dứt lời, toàn bộ hắc khí thu vào trong thông đạo. Hắc bào nhân kia cũng thuận thế biến mất sau thông đạo tối đen.

Thông đạo đóng cửa, mọi thứ trở lại như thường.

Trước khi đưa linh hồn Lâm Thải Hân trở lại bệnh viện, Khương Thần nghiêng mắt nhìn về một hướng nội tâm như có điều gì suy nghĩ.