Vô Tận Thần Công

Chương 591: Thuần Nhân Tộc, Bán Thần Thú Tộc




Tiếp theo, trong quá trình hoàn thành những nhiệm vụ do Vân Lam Phủ yêu cầu thực hiện, có thể dần dần quen thuộc với Thiên Thánh Giới.

Đợi đến ba trăm năm sau, thực lực tăng lên, có được chút tư bản trong Thiên Thánh Giới, hơn nữa đã quen thuộc với tình huống của Thiên Thánh Giới, có thể đạt được tự do, chính mình đi lăn lộn giang hồ.

Có thể nói là trăm lợi không một chút hại!

Tuy rằng trong thời gian ba trăm năm, không thể được tùy tiện rời đi, chịu sự ước thúc của Vân Lam Phủ, nhưng mà cường giả Hư Không Võ Thánh, ai nấy cũng có tuổi thọ hơn cả vạn năm, thời gian ba trăm năm thật cũng không tính là dài. Huống chi trong thời gian ba trăm năm này cũng không phải là buộc phải phục vụ hết mình, mà còn có thể từ chỗ Vân Lam Phủ thu hoạch những tài nguyên tu luyện. Hoàn thành được nhiệm vụ, còn có thể đổi lấy các tài nguyên bảo vật nhất định.

Nhìn qua, tựa hồ như Vân Lam Phủ có chút hại nữa.

Trên thực tế cũng không phải là như vậy. Đầu tiên, Vân Lam Phủ nuôi dưỡng nhiều Hư Không Võ Thánh như vậy, cho dù không cần bọn họ đi đánh giặc, cũng có thể uy hiếp các thế lực khác, cam đoan sự an toàn của Vân Lam Phủ.

Tiếp theo, những cường giả Hư Không Võ Thánh này, tương lai thực lực tăng lên, sau khi đạt đến chiến lực Lục tinh, Thất tinh, cũng sẽ cảm thấy thiếu nợ ân tình của Vân Lam Phủ, một vài tình huống đặc thù cũng có thể đến giúp Vân Lam Phủ.

Cái khác không nói, ví dụ như những cường giả Hư Không Võ Thánh Lục tinh, Thất tinh sau khi đã rời khỏi Vân Lam Phủ, thu được một vài bảo vật chính mình không dùng tới, bình thường cũng sẽ đem tới các cửa hàng của Vân Lam Phủ mà bán rẻ cho.

Như vậy sự buôn bán của Vân Lam Phủ có thể phồn hoa hơn.

Chính bởi vì các nguyên nhân này, các thế lực lớn có thể mời chào càng nhiều các cường giả Hư Không Võ Thánh, bình thường mà nói, các thế lực này sẽ càng cường thịnh hơn.

Mời chào các cường giả Hư Không Võ Thánh gia nhập Vân Lam Phủ, chính là có những chỗ tốt thật lớn!

Giờ phút này, Dương Thạc cũng thoáng có chút tâm động.

Chẳng qua… ba trăm năm quả thật có chút quá dài. Như là Bí Nham, Trương Chân Huyền kia, tuổi thực tế cũng đều là mấy ngàn tuổi, ba trăm năm đối với bọn họ mà nói tuyệt đối không dài. Nhưng mà Dương Thạc rốt cuộc cũng đã hơn hai ba mươi tuổi rồi, hiện tại lại bị Vân Lam Phủ trói buộc suốt ba trăm năm, trong lòng tóm lại cũng có chút bài xích.

- Xem thử một chút rồi nói sau!

Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

- Đúng rồi! Bí Nham tiền bối, còn con đường thứ hai ngươi nói, là cái gì?

Dương Thạc mở miệng hỏi Bí Nham.

Bí Nham liếc mắt nhìn Dương Thạc một cái.

- Ân! Ngươi còn chưa đạt tới cấp bậc Hư Không Võ Thánh, trừ phi biểu hiện ra tiềm lực thật lớn, nếu không, quân đội của Vân Lam Phủ sẽ không thu nhận ngươi! Đến lúc đó, ngươi cũng chỉ có con đường thứ hai có thể đi!

- Con đường thứ hai, đó là chúng ta sẽ được quân đội của Vân Lam Phủ hộ tống đến một tòa thành thị nào đó trong Vân Lam Phủ. Ai không muốn gia nhập vào quân đội, có thể tự động rời đi. Chẳng qua ngươi cần phải cẩn thận. Bên trong Thiên Thánh Giới, đạo phỉ hoành hành, đi ra ngoài, chỉ cần có chút sơ xuất liền không có khả năng trở về nữa!

Bí Nham nói.

- Đương nhiên, ngươi cũng có thể ở mãi bên trong tòa thành thị kia, thậm chí có thể mua được một căn nhà, không bị quấy rầy, dốc lòng tĩnh tu. Đương nhiên là, giá cả ở nơi này… Còn nữa, bên trong các tòa thành, buổi tối là cấm đi lại. Ban đêm không được pháp ra đường. Cho dù là mua nhà, hoặc là ở khách điếm, nhà trọ này nọ… giá cả cũng không phải là các ngươi có thể thừa nhận nổi đâu!

Ánh mắt Bí Nham nhìn về phía Dương Thạc mang theo vài phần miệt thị.

- Như vậy sao?

Cặp mày Dương Thạc hơi nhíu lại.

Dựa theo lời Bí Nham vừa nói, nếu như không gia nhập quân đội Vân Lam Phủ, quả thật là có chút phiền toái.

Quân đội Vân Lam Phủ có thể đem ngươi hộ tống vào trong một tòa thành đã xem như là tận hết nhân nghĩa rồi, sau đó liền xem bổn sự của ngươi rồi.

Có thực lực, liền có thể trực tiếp hoành ngang Thiên Thánh Giới.

Có tiền tài, liền có thể mua nhà, ở trọ, tạm thời ở trong thành trì tu luyện.

Cái gì cũng đều không có… chính là cửu tử nhất sinh!

- Đây chính là quy củ của Vân Lam Phủ sao? Phỏng chừng toàn bộ Thiên Thánh Giới, cũng không sai biệt lắm là như thế! Khó trách, dưới Hư Không Võ Thánh, tiến vào Thiên Thánh Giới, nguy hiểm thật lớn a…

Phun ra một hơi thật dài, trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

Nghe xong Bí Nham giới thiệu một phen, Dương Thạc đối với tình huống của Thiên Thánh Giới cũng có sự hiểu biết nhất định.

Tuy rằng Bí Nham cũng không nói rõ hoàn toàn, nhưng mà rất hiển nhiên, bên trong Thiên Thánh Giới tràn ngập những hung hiểm thật lớn!

Hư Không Võ Thánh bình thường, nếu như là không có kinh nghiệm mà nói, một mình ở trong Thiên Thánh Giới lăn lộn, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Về phần Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, không có tình huống đặc thù mà nói, rất khó có thể sinh tồn bên trong Thiên Thánh Giới. Đương nhiên, Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh từ thế giới hạ cấp tiến vào Thiên Thánh Giới, phỏng chừng cũng đều không bình thường, đều cũng có chút bổn sự đặc thù.

Nhưng mặc dù là như thế, có thể sinh tồn được trong Thiên Thánh Giới hay không, cũng phải nhìn xem vận khí!

Vận khí tốt một chút mà nói, như là những Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh thiên tư trác tuyệt, tiềm lực khổng lồ, cũng có thể được các thế lực lớn như Vân Lam Phủ xem trọng, trọng điểm bồi dưỡng.

Hoặc là có thể lăn lộ ở trong Thiên Thánh Giới, đạt được kỳ ngộ mạnh mẽ, thực lực đại tăng.

Nhưng vận khí không tốt mà nói, các thế lực các nơi không ai thèm thu, vừa mới tiến vào Thiên Thánh Giới, liền gặp phải đạo phỉ mạnh mẽ, thân tử đạo tiêu, hôi phi yên diệt…

- Tàn khốc!

Thở ra một hơi thật dài, trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.

Cũng khó trách, Bí Nham này đối với chính mình không xem trọng như thế. Chỉ sợ ở trong mắt của hắn, Dương Thạc rất nhanh liền chính là một người chết!

- Rốt cuộc có nên gia nhập vào quân đội Vân Lam Phủ hay không?

Đương nhiên, Dương Thạc đối với thực lực của chính mình thập phần có lòng tin. Chỉ cần hắn bày ra thực lực chân chính, gia nhập quân đội Vân Lam Phủ, thậm chí nhận được sự bồi dưỡng trọng điểm cũng đều là phi thường đơn giản.

Chẳng qua rốt cuộc có nên gia nhập Vân Lam Phủ hay không, Dương Thạc vẫn còn có chút do dự bất định.

Gia nhập Vân Lam Phủ, hiển nhiên sẽ có được hoàn cảnh tu luyện tương đối an toàn, chính mình có thể dễ dàng đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh.

Nhưng mà khuyết điểm cũng cần phải ở lại Vân Lam Phủ ba trăm năm.

Còn như không gia nhập Vân Lam Phủ, đạt được sự tự do, với thực lực của Dương Thạc, Hư Không Võ Thánh bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, cũng có năng lực lăn lộn tại Thiên Thánh Giới này. Đương nhiên, lúc mới bắt đầu cần phải cẩn thận một chút, đợi trôi qua thêm một năm nữa, Dương Thạc chân chính tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, mới tương đối an toàn một chút.

Hai loại lựa chọn cũng đều có ưu có khuyết.

- Một con đường tương đối an nhàn!

- Mà con đường con lại, thì lại tương đối hung hiểm!

Trong lòng Dương Thạc âm thầm cân nhắc.

- Chẳng qua…

Ngay sau đó, cặp mày của Dương Thạc khẽ nhướng lên. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Ta đến Thiên Thánh Giới này, chủ yếu chính là bởi vì muốn nhận được áp lực lớn hơn nữa! Muốn nói tới an nhàn, ở Nhân Gian Giới cũng là thập phần an toàn rồi. Ta hoàn toàn có thể ở lại Nhân Gian Giới tu thành Hư Không Võ Thánh, sau đó mới tiến vào Thiên Thánh Giới, cần gì phải sớm tiến vào chỗ này? Một khi đã tiến vào Thiên Thánh Giới, đó chính là để mạo hiểm! Không gia nhập Vân Lam Phủ, tương đối hung hiểm, nhưng mà không hề nghi ngờ gì càng thích hợp với ta hơn!