Vô Tận Thần Công

Chương 587: Hẹn Gặp Tại Thiên Thánh Giới




Tốc độ đập ban đầu có chút thong thả, sau đó dần dần nhanh hơn, cuối cùng rốt cuộc trái tim của Man Văn Thiên Tượng cũng đã hoàn toàn khôi phục lại, hô hấp cũng trở lại bình thường. Bên trong hai mắt của Man Văn Thiên Tượng cũng xuất hiện một tia thần thái nhỏ bé.

- Thần hồn không có hoàn toàn tiêu diệt, rốt cuộc cũng đã độ qua một kiếp!

Trong lòng đám người Dương Thạc nhất thời vui vẻ, cũng đều thở ra một hơi.

Vừa rồi, Thần hồn của Man Văn Thiên Tượng bị Thần Hồn Kiếp đánh trúng, hiển nhiên là tổn thất thật lớn. Mà Thần hồn tổn thất thật lớn, lập tức sẽ lâm vào hôn mê, không thể ngẫm nghĩ, cũng không thể nào khống chế toàn thân, thật giống như là đã chết đi vậy. Chẳng qua, kế tiếp thân thể của Man Văn Thiên Tượng đã chậm rãi bồi bổ Thần hồn, để cho Thần hồn thoáng lớn mạnh lên một chút. Cuối cùng, Thần hồn của Man Văn Thiên Tượng mới khôi phục lại một bộ phận, cũng thoát ly khỏi trạng thái hôn mê.

- Ngao ô!

Vượt qua Thần Hồn Kiếp, Man Văn Thiên Tượng hưng phấn ngửa mặt lên trời tê rống một tiếng.

- Kế tiếp, hẳn là lúc đánh xuống linh khí thiên địa, tẩm bổ cho Thần hồn của Man Văn!

Đám người Dương Thạc cũng đều cao hứng cho Man Văn Thiên Tượng.

Ầm ầm ầm!

Nhưng mà, ngay tại thời điểm này, trên mặt biển ngay bên dưới vị trí của Man Văn Thiên Tượng, một thanh âm bạo vang phát ra.

Trên mặt biển vốn dĩ bình tĩnh vô cùng, một cái lốc xoáy khổng lồ đột nhiên hiện ra, một đầu Dị thú hình dáng một con cóc khổng lồ đột nhiên phốc một tiếng, từ dưới nhảy lên. Trên đầu của con cóc này sinh ra một con mắt thứ ba màu xanh biếc, khí tức vô cùng khổng lồ, không ngờ cũng là một đầu Thần thú cấp bậc Hư Không Võ Thánh!

- Ha ha ha… Không ngờ lại có một đầu tiểu Man Tượng ở chỗ này độ kiếp! Vừa lúc đem ngươi thôn phệ, hấp thu khí huyết của ngươi! Đến lúc đó, linh khí do thiên địa đánh xuống, bổ dưỡng Thần hồn, chỗ tốt thiên đại này, cũng sẽ rơi lên trên người của bổn tọa rồi!

Con cóc kỳ dị này vừa xuất hiện, cái miệng khổng lồ nhất thời mở ra, một cỗ hấp lực khổng lồ đột nhiên sản sinh, hướng về phía Man Văn Thiên Tượng hung hăng thổi quét tới!

Man Văn Thiên Tượng tuy rằng khí huyết khổng lồ, nhưng mà giờ phút này Thần hồn suy kiệt, căn bản không thể khống chế được thân thể của chính mình, bị con cóc này hút một cái, thẳng tắp rơi xuống…

- Không tốt! Là Tam Nhãn Bích Tình Thiềm! Là sủng thú của một vị Hư Không Võ Thánh ở tám ngàn năm trước!

Nhìn thấy con cóc ba mắt này vừa xuất hiện, sắc mặt Dương Địch đại biến, nhanh chóng nói.

- Hửm?

- Muốn thôn phệ Man Văn, cướp lấy chỗ tốt của Man Văn à?

- Muốn chết!

Cơ hồ ngay khi phát hiện đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này xuất hiện, cặp mày của đám người Dương Thạc nhất thời nhíu chặt lại.

Hư Không Võ Thánh độ kiếp cũng không phải là không có chút hung hiểm nào.

Ngay tại một khắc cuối cùng khi vượt qua Thần Hồn Kiếp, Thần hồn suy yếu, rất có thể sẽ bị người ta thừa dịp này mà giết chết. Một khi bị giết chết, như vậy linh khí thiên địa đánh xuống để bổ dưỡng thần hồn, chỗ tốt thật lớn này sẽ rơi xuống trên người của kẻ khác. Nguyên nhân chính là bởi vì như thế, tuyệt đại đa số Hư Không Võ Thánh độ kiếp, cũng đều sẽ tìm một địa điểm cực kỳ bí ẩn, miễn để cho người khác phát hiện ám toán.

Man Văn Thiên Tượng độ kiếp, bởi vì có đám người Dương Thạc bảo hộ, nên cũng không hề tiến hành che giấu, không thể tưởng tượng được, lại dẫn tới một Thần thú Hư Không Võ Thánh đến lợi dụng cơ hội.

Mắt thấy đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm xuất hiện, đám người Dương Thạc liền lập tức ra tay!

- Ha ha… tốc độ của các ngươi quá chậm, đầu Man Tượng này, đã là của bổn tọa rồi!

Chỉ có điều, đám người Dương Thạc cách Man Văn Thiên Tượng rốt cuộc cũng còn một đoạn khoảng cách, giờ phút này muốn cứu viện, tựa hồ cũng không kịp rồi!

- Thôn phệ đầu Man Tượng này, thu hoạch xong ưu đãi, bổn tọa muốn chạy trốn, các ngươi ngăn cản nổi sao?

- Bổn tọa vốn am hiểu ẩn nấp, chạy trốn, trừ phi các ngươi có hơn mười Hư Không Võ Thánh, cùng xuất thủ ngăn chặn, bằng không, ta tất nhiên có thể đào thoát không thể nghi ngờ!

Đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này cười to ha hả.

Trong nháy mắt, thân hình của Man Văn Thiên Tượng không ngờ đã bị hắn hút vào trong miệng!

Chỉ một ngụm thôi sẽ liền nuốt vào!

- Chết!

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, từ mi tâm của Dương Thạc, một đạo quang mang kỳ dị chợt bắn ra.

Trực tiếp phóng thẳng vào mi tâm của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, thông qua trung gian ánh mắt của hắn, bắn thẳng vào trong đại não của hắn.

Ầm!

Thân hình của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm trong nháy mắt chợt dại ra.

- Đây là… là Bí pháp gì?

Thanh âm khàn khàn từ trong miệng của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm chợt phun ra.

- Chính là Bí pháp giết ngươi!

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến.

- Phân tách!

Ngay sau đó, từ bên trong thân thể của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, một cái hư ảnh Thần hồn đạm bạch sắc bị mạnh mẽ phân tách ra!

- Phân tách! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Phân tách!

Ngay sau đó lại là hai đạo quang mang nữa từ trong mi tâm của Dương Thạc bắn ra, hung hăng đánh thẳng lên trên đạo hư ảnh Thần hồn đạm bạch sắc này. Hư ảnh Thần hồn đạm bạch sắc của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm kích động một trận, trở nên cực kỳ trong suốt, kém chút nữa liền hoàn toàn tan rã mất.

- Ngoan ngoãn tiến vào bụng của bổn Thần Long đi! Thần hồn của ngươi, bổn Thần Long thôn phệ, Bí pháp của ngươi, bổn Thần Long cũng muốn!

Trong nháy mắt sau đó, Thần Long bay nhanh tới, cái miệng há rộng, đem một chút hư ảnh Thần hồn cuối cùng của đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này hoàn toàn thôn phệ vào trong bụng của chính mình…

Cơ hồ chỉ trong mấy cái nháy mắt sau khi xuất hiện, Tam Nhãn Bích Tình Thiềm liền hoàn toàn chết đi!

Thần hồn bị diệt sát, đừng nói là Tam Nhãn Bích Tình Thiềm chỉ có thực lực cấp bậc Hư Không Võ Thánh, cho dù thực lực của hắn có đạt đến cấp bậc như là Nhân Hoàng vậy, cũng tuyệt đối không có khả năng thoát khỏi vận mệnh!

- Đã chết rồi?

Phốc một tiếng, Dương Thạc đã phóng tới bên cạnh thi thể của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, nhàn nhạt liếc mắt nhìn thi thể con cóc khổng lồ này.

Từ khi đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này đột nhiên xuất hiện, ra tay thôn hấp Man Văn Thiên Tượng, cho đến lúc hoàn toàn bị diệt sát, chẳng qua chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp mà thôi. Mãi cho đến bây giờ, thanh âm kêu gào lúc trước của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm vẫn còn đang vang vọng bên trong phiến thiên địa này, hồi âm vang vọng, giống như là Tam Nhãn Bích Tình Thiềm vẫn còn chưa có thân tử vậy.

- Hắc hắc… đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này xem như là một loại Thần thú mạnh mẽ, hắn sống ước chừng hơn tám ngàn năm, tu thành cảnh giới Hư Không Võ Thánh, khẳng định là nắm giữ không ít những Bí pháp cường đại. Đem Thần hồn của hắn thôn phệ, lão long ta ít nhất cũng có thể thu hoạch được những Bí pháp của hắn. Lần này đây thu hoạch lớn a!

Thần Long cũng phóng tới trước mặt của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, liếc liếc mắt nhìn thi thể con cóc khổng lồ, trong miệng cười hắc hắc.

Đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này chính là sủng thú của một vị Hư Không Võ Thánh vào tám ngàn năm trước. Hắn tu thành Hư Không Võ Thánh, hao phí tám ngàn năm, có thể nói là nội tình thâm hậu. So ra, Thần Long tuy rằng sống hơn cả vạn năm, nhưng cũng không mạnh mẽ bằng hắn.

Dù sao, tuy rằng Thần Long sống hơn vạn năm, nhưng mà trong thời gian hơn vạn năm này, hắn mãi cũng luôn bị trấn áp bên dưới Yến Sơn. Quan trọng nhất chính là, Thần hồn của Thần Long, chẳng qua chỉ là trong khoảng một vài năm gần đây mới sinh ra linh trí, kinh nghiệm võ đạo thập phần nông cạn.

Tính ra, Thần Long thật ra cùng với Huyết Phi, Ngưng Thúy không sai biệt lắm, đều là Thần hồn tuổi trẻ, đạt được thân thể cường đại từ thời xa xưa, nội tình chân thật vô cùng hữu hạn.

Trên thực tế, đầu Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này cũng chính là ỷ vào nội tình thâm hậu của chính mình, mới dám chạy tới đánh lén Man Văn Thiên Tượng.

Chỉ là hắn tuyệt đối không nghĩ tới, ở trước mặt đám người Dương Thạc, không cần đối mặt chiến đấu, hắn không ngờ đã bị giết chết…

- Nguy hiểm thật!

Giờ phút này, Man Văn Thiên Tượng cũng sớm đã giãy ra khỏi cái miệng lớn của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, thân hình khổng lồ đang huyền phù bên trên thi thể của con cóc lớn.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, thiên địa đánh xuống một cỗ linh khí, ngay lập tức dung nhập vào bên trong thần hồn của Man Văn Thiên Tượng!

- Thần hồn đã gia tăng lên sáu lần?

Dương Thạc có thể cảm giác được, lần này vượt qua Thần Hồn Kiếp, Thần hồn của Man Văn Thiên Tượng đã gia tăng lên khoảng chừng sáu lần.

Xem như hơi ít một chút.

- Thần Long, ngươi thôn phệ được Thần hồn của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm, có thể thu hoạch được Bí pháp. Thân thể của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này, hay là cấp cho Man Văn thôn phệ đi? Khí huyết của Man Văn chính là ưu thế lớn nhất của hắn. Một khi đã như thế, hãy để cái ưu thế này của hắn phát huy lên đến mức tận cùng đi!

Dương Thạc nói với Thần Long.

Sự xuất hiện của Tam Nhãn Bích Tình Thiềm này, xem như là cấp cho đám người Dương Thạc những ưu đãi vô cùng to lớn.

Không nói tới việc thôn phệ Thần hồn của hắn, Thần Long có thể thu hoạch được các loại Bí pháp, riêng cỗ thi thể này của hắn, ẩn chứa lực lượng khí huyết cực kỳ mạnh mẽ. Man Văn Thiên Tượng sau khi đem những lực lượng khí huyết này thôn phệ, tổng cộng lực lượng khí huyết của bản thân ít nhất có thể tăng lên thêm sáu bảy thành nữa!