Vô Tận Thần Công

Chương 338: Pháp khí thăng cấp, Nham Thử xuất hiện




Hiển nhiên một chiêu này chính là tuyệt chiêu thiên phú của Nhiếp Hồn Thúy Điểu.

Nhưng sau khi thi triển ra luồng sóng âm công kích này, dường như Nhiếp Hồn Thúy Điểu cũng không chịu nổi!

Giống như chín phần lực lượng trong thân thể bị rút đi, sau khi phát ra sóng âm công kích, thân thể của Nhiếp Hồn Thúy Điểu dừng lại một lát, thậm chí ngay cả vỗ cánh cũng đều không làm được, dường như muốn rơi thẳng xuống.

Nhưng chỉ sau một tích tắc nó đã khôi phục được một tia khí lực, mới không rơi xuống hoàn toàn.

Nhưng dù vậy thì lực lượng của nó cũng đã bị mất đi quá nhiều. Nhiếp Hồn Thúy Điểu cũng không thể giữ được tốc độ bay như lúc trước

Nhiếp Hồn Thúy Điểu vỗ vỗ cánh, thần sắc cực kỳ sợ hãi nhìn vào mắt Dương Thạc. Nó bay với tốc độ như những loài chim bình thường, vội vã rời đi, chuẩn bị chạy trốn hoàn toàn...

Phốc!

Nhưng Nhiếp Hồn Thúy Điểu vừa mới bay ra vài chục trượng thì hư không phía trên nó lại bị xé mở!

Cảm giác nguy hiểm cực hạn lại bao phủ Nhiếp Hồn Thúy Điểu... Nhưng lúc này đây, lực lượng của Nhiếp Hồn Thúy Điểu đã bị hao tổn quá nhiều, căn bản là không thể nào trốn thoát. Hơn nữa nó cũng không thể phát động ra sóng âm công kích để đối phó kẻ thù được nữa!

Ầm!

Một bàn tay lớn xuất hiện ở phía trên thân thể Nhiếp Hồn Thúy Điểu. Sau khi thi triển ra một trảo, lập tức Nhiếp Hồn Thúy Điểu đã nằm gọn trong bàn tay này.

Thân thể Dương Thạc!

Tuy Cửu Dương Chân Thân bị sóng âm công kích của Nhiếp Hồn Thúy Điểu này đánh trúng, lập tức rơi vào trạng thái đần độn, nhưng thân thể của Dương Thạc vẫn hoàn hảo, không bị hao tổn gì. Nhìn thấy lực lượng của Nhiếp Hồn Thúy Điểu này bị hao tổn quá nhiều, không thể bay nhanh, cho nên thân thể của Dương Thạc lập tức xé mở hư không, bắt lấy Nhiếp Hồn Thúy Điểu.

Giờ phút này, Nhiếp Hồn Thúy Điểu đã hoàn toàn rơi vào trong lòng bàn tay của Dương Thạc, không cách nào chạy trốn.

- Phù...

Bắt được Nhiếp Hồn Thúy Điểu, Dương Thạc thở dài một hơi.

- Nhiếp Hồn Thúy Điểu này trốn chạy để khỏi chết, thật sự là khiến cho ta để tâm. E rằng có thể sánh với Ẩn Giao Vương lúc trước có được Thập Phương Ca Sa rồi. Đáng tiếc rằng cuối cùng vẫn là rơi vào tay ta!

- Không tốt!

Trong lòng vừa toát ra ý nghĩ này, lập tức Dương Thạc nhận ra thân thể mình đang rơi thẳng tắp từ giữa không trung xuống!

Lúc trước Nhiếp Hồn Thúy Điểu vốn là bay nhanh ở ba bốn trăm trượng trên bầu trời thì thân thể Dương Thạc nhảy ra từ bên trong không gian Thập Phương Ca Sa, bắt lấy Nhiếp Hồn Thúy Điểu, cho nên thân thể hắn cũng ở mấy trăm trượng trên bầu trời. Dương Thạc mặc Thập Phương Ca Sa ở trên Cửu Dương Chân Thân, bên trên thân thể không hề có bất kỳ pháp khí phi hành nào, bản thân cũng không phi hành. Cho nên, giờ phút này chỉ có thể để cho tùy ý rơi xuống…

Rống!

Vừa mới rơi xuống vài chục trượng, bỗng một tiếng rồng ngâm truyền đến.

Thân thể cực lớn của Thần Long đột nhiên bay ra từ trong không gian Thập Phương Ca Sa. Trong chớp mắt, chân trước cực lớn của nó nhanh như tia chớp, quắp lấy Dương Thạc.

- Hắc hắc, tiểu gia, ta sớm đã nói rằng Nhiếp Hồn Thúy Điểu này rất khó đối phó rồi đúng không?

Nhìn Dương Thạc, Thần Long mở miệng rộng, cười toe toét.

- Nhất là Nhiếp Hồn, thần thông thiên phú của nó. Hình như là có công hiệu giống như pháp khí của Dương Tử Mặc, đều kiến cho ý niệm thần hồn tổn thương. Hơn nữa nó còn có thể ngăn cách thân thể và hồn, có thể nói là khó lòng phòng bị. Tiểu gia, lần này gặp phải chiêu Nhiếp Hồn này, ngươi vẫn là bị lỗ vốn đấy...

Nhìn Dương Thạc lơ lửng ở giữa không trung, Cửu Dương Chân Thân ở trong trạng thái đần độn, Thần Long cười hắc hắc nói.

- Bí pháp mà Nhiếp Hồn Thuý Điểu vừa dùng gọi là nhiếp hồn sao.

Dương Thạc ngồi xếp bằng trong lòng trảo của Thần Long, nhìn thoáng qua con Nhiếp Hồn Thuý Điểu mà mình vừa bắt được, nhỏ giọng nói.

- Bí pháp này cũng hay đấy.

Dương Thạc tự nói.

Nó gần giống với Chân Như châu dùng để tấn công thần hồn của Dương Tử Mặc.

Cần phải biết Chân Như châu của Dương Tử Mặc ít nhất cũng là pháp khí Võ Thánh lôi âm tầng thứ ba. Nếu sử dụng nó tối đa thì hiệu quả của nó cũng tương đương với một chiêu tấn công toàn lực của Võ Thánh lôi âm tầng thứ ba bình thường đấy.

Con Nhiếp Hồn Thuý Điểu này chỉ có tu vi Đại Tông Sư, mà còn là Đại Tông Sư sơ kỳ.

Tốc độ của Nhiếp Hồn Thuý Điểu cực nhanh, khi nó muốn chạy trối chết thì có thể thấy rõ điều này, mà nó lại có thêm thiên phú nhiếp hồn nữa. Vậy nên, với tu vi Đại Tông Sư, rồi đột nhiên bộc phát ra thực lực của Võ Thánh sơ kỳ, nếu không phải gặp được Dương Thạc thì nó có thể dễ dàng chạy trốn được.

Tất nhiên, với tu vi Đại Tông Sư mà dùng bí pháp của cảnh giới Võ Thánh thì cũng sẽ để lại di chứng rất rõ ràng.

Mỗi một lần sử dụng sẽ hao tổn rất nhiều sức lực.

Nên nó mới bị Dương Thạc bắt được dễ dàng.

- Tiểu gia, bí pháp nhiếp hồn của Nhiếp Hồn Thuý Điểu có thể ngăn cách mối liên hệ giữa thần hồn với thân thể.

- Tuy nhiên, nó vẫn có chỗ khác biệt với pháp khí của Dương Tử Mặc.

- Nhiếp Hồn Thuý Điểu ngăn cách mối liên hệ giữa thần hồn với thân thể là xuyên qua sự phòng ngự của thần hồn. Dù thần hồn của một cao thủ có mạnh đến cỡ nào thì nó đều có thể ngăn cách được. Nhưng, thần hồn càng mạnh thì thời gian ngăn cách càng ngắn mà thôi.

Thần Long lại nói thêm.

Ngăn cách mối liên hệ giữa thần hồn với thân thể.

Tức là, khi bị bí thuật nhiếp hồn đánh trúng thì thần hồn của mình hoàn toàn không thể điều khiển thân thể, không thể nghe, không thể nhìn, không thể làm bất kì hành động nào được.

Chân Như Châu của Dương Tử Mặc cũng có tác dụng tương tự.

Chẳng qua, nếu thần hồn đủ mạnh mẽ thì tác dụng tấn công thần hồn của Chân Như châu sẽ giảm mạnh, thậm chí không xuyên qua được phòng ngự, không thể khiến thần hồn bị ngăn cách với thân thể.

Còn bí thuật nhiếp hồn này thì hoàn toàn bỏ qua phòng ngự của thần hồn.

Dù thần hồn mạnh mẽ thì vẫn có thể ngăn cách, với thần hồn quá mạnh mẽ thì thời gian ngăn cách ngắn hơn mà thôi. Ví dụ như, với Đại Tông Sư thì có thể ngăn trong năm nhịp thở, còn với cao thủ Võ Thánh thì chỉ ngăn được khoảng một nhịp thở thôi.

Dù là thế thì bí thuật này cũng rất mạnh mẽ rồi.

- Không biết sau khi Thần Âm Linh Đang cùng Thần Long Liệt Khôn đao hấp thu máu huyết của Nhiếp Hồn Thuý Điểu thì chúng có thể có được bí thuật này hay không.

Dương Thạc nhìn chằm chằm Nhiếp Hồn Thuý Điểu trong tay mà hai mắt toả sáng.

- Thử rồi tính tiếp.

- Trở về trong không gian Thập Phương Ca Sa rồi hấp thu máu Nhiếp Hồn Thuý Điểu đã.

"Xoẹt" một tiếng, Dương Thạc mở ra hư không,cùng Thần Long đi vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Cùng lúc đó, cửu dương chân thân của Dương Thạc cũng từ trạng thái đần độn khôi phục về bình thường, và chui vào không gian Thập Phương Ca Sa.

Hấp thu máu huyết trong không gian Thập Phương Ca Sa là an toàn nhất.

Hai cái phân thân của Dương Thạc đều tiến vào không gian Thập Phương Ca Sa, nhưng cái phân thân của Thần Long thì bị bỏ lại lúc Dương Thạc truy đuổi Nhiếp Hồn Thuý Điểu rồi.

Tất nhiên, nó cũng không lạc được, bởi nó có liên hệ với bản thể Thần Long nên một thời gian ngắn nữa là nó có thể tự mình tìm đường về.

Trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Dương Thạc nhìn Nhiếp Hồn Thuý Điểu trong tay, nhíu mày.

Lúc này, Nhiếp Hồn Thuý Điểu đang mở to mắt, há to miệng, bộ dáng sợ hãi.

Dù nó có hoảng sợ thế nào thì việc nên lấy máu của nó cũng vẫn sẽ lấy thôi. Nhưng Dương Thạc cảm giác, con Nhiếp Hồn Thuý Điểu này quá nhỏ, liệu nó có bao nhiêu máu chứ? Mà hai kiện pháp khí của mình là Thần Long Liệt Khôn đao cùng Thần Âm Linh Đang đều phải hấp thu máu của nó. Vậy máu nó có đủ không?

- Tiểu gia, giết nó đi.

Thần Long giống như đoán được suy nghĩ trong lòng Dương Thạc, nói.

- Không cần hấp thu quá nhiều loại máu này, một giọt là đủ rồi. Trên người nó cũng có ít nhất năm giọt.

Thần Long nói.

- Vậy à.

Dương Thạc gật đầu.

Dương Thạc không hề do dự, hai tay bóp mạnh, rồi mấy tiếng răng rắc vang lên. Theo đó, Nhiếp Hồn Thuý Điểu đã bị Dương Thạc bóp nát thành vũng máu. Dương Thạc không hề khách khí, chia chỗ máu này thành hai phần. Một phần bôi lên Thần Âm Linh Đang, một phần khác thì bôi lên Thần Long Liệt Khôn đao.

Ô...ô...ô...n...g! Ô...ô...ô...n...g!

Khi hai kiện pháp khí này tiếp xúc với máu của Nhiếp Hồn Thuý Điểu thì đồng thời rung động mạnh.

Thậm chí, Thần Âm Linh Đang còn không ngừng phát ra những tiếng keng keng, tràn ra từng luồng sóng âm. Đây chính là thần âm công kích. Nhưng thần âm công kích này còn yếu, chưa ảnh hưởng đến Dương Thạc được.

Hai pháp khí vừa kêu vù vù vừa nhanh chóng hấp thu máu của Nhiếp Hồn Thuý Điểu.

Dù gì thì độ phù hợp với Thần Âm Linh Đang cũng lên tới 110% nên hấp thu rất nhanh, mới chỉ một lát mà những giọt máu Dương Thạc bôi lên đó đã bị hấp thu gần hết.

Còn Thần Long Liệt Khôn đao, sau khi hấp thu một chút liền dừng lại, chắc là bão hoà rồi.

Dương Thạc lấy chỗ máu còn sót lại trên đó bôi lên Thần Âm Linh Đang để Thần Âm Linh Đang hấp thu nốt. Cuối cùng, quá trình này mới dừng lại. Lúc này, trên Thần Âm Linh Đang chỉ còn một tí xíu máu nữa thôi.

- Mẹ ơi, tiểu gia, tiểu nãi nãi, hình như Thần Âm Linh Đang hấp thu trên ba giọt máu…

Thấy Thần Âm Linh Đang vẫn còn có thể hấp thu máu của Nhiếp Hồn Thuý Điểu, Thần Long lập tức mở to hai mắt.

Thần Long không có năng lực đặc biệt giống như Dương Thạc, không thể xem xét độ phù hợp.

Lúc trước, nó nghĩ rằng, chỉ có Thần Long Liệt Khôn đao mới có thể hấp thu máu của Nhiếp Hồn Thuý Điểu và chỉ hấp thu được khoảng một giọt máu mà thôi.

Nó thật không ngờ, Thần Âm Linh Đang cũng có thể hấp thu, mà còn hấp thu được nhiều hơn nữa, gần gấp ba lần so với Thần Long Liệt Khôn đao rồi.

- Đúng rồi, Thần Âm Linh Đang cũng là pháp khí tấn công bằng sóng âm, tương tự với Nhiếp Hồn Thuý Điểu, nên độ phù hợp sẽ khá cao.

Nghĩ ra điều này, trong lòng Thần Long mới thấy thoải mái.

- Tiểu gia, Thần Âm Linh Đang hấp thu ba giọt máu nên trong sóng âm do nó phát ra có thể đã chứa một chút tác dụng nhiếp hồn rồi.

Thần Long nói.

- Có chứa tác dụng nhiếp hồn sao?

Dương Thạc cầm Thần Âm Linh Đang lắc nhẹ.

Keng keng keng! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Âm thanh thanh thuý vang lên.

Dương Thạc cảm giác, đúng là sóng âm do Thần Âm Linh Đang phát ra đã có một chút khác so với lúc trước.

Nhưng… trong đó có chứa nhiếp hồn hay không thì không rõ.

Cũng không nên thí nghiệm.

Tuy trong không gian Thập Phương Ca Sa có không ít loại thú, bên ngoài Đại Hành sơn cũng có không ít mãnh thú, dị thú, nhưng thần hồn của hầu hết bọn chúng không có phòng ngự mạnh mẽ. Nếu dùng Thần Âm Linh Đang tấn công những loại mãnh thú, dị thú này thì chúng nó sẽ lập tức chóng mặt, và cũng khó xác định có tác dụng nhiếp hồn hay không.

- Chỉ có thể chờ khi đánh nhau với Dương Tử Mặc thì có thể thử một chút.

Dương Thạc nghĩ thầm.

Dương Tử Mặc có Chân Như châu nên phòng ngự thần hồn rất mạnh. Nếu sóng âm của Thần Âm Linh Đang bình thường thì không thể ảnh hưởng đến hắn. Nhưng nếu trong đó có tác dụng nhiếp hồn thì dù thần hồn hắn có phòng ngự mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ bị Thần Âm Linh Đang tấn công, khiến cho thần hồn của hắn mất đi liên lạc với thân thể trong thời gian ngắn.

Dương Thạc cất Thần Âm Linh Đang đi, nhìn về phía Thần Long Liệt Khôn đao.

Trông bề ngoài của nó thì hình như sắc bén hơn rồi. Chẳng qua, Thần Long Liệt Khôn đao thay đổi rất nhỏ, không thể thấy rõ.

Thanh đao này có thể được coi là thần đao cao cấp nhất hiện nay. Bởi vậy, không phải chỉ hấp thu vài giọt máu của mãnh thú mà nó có thể gia tăng lên được.

Chẳng qua, nếu nó có thể hấp thu thêm nhiều máu của nhiều loại mãnh thú khác thì… thanh Thần Long Liệt Khôn đao này có thể hoàn thiện thêm, thậm chí có thể vượt qua Tam Thiên đạo hoàng kiếm trở thành thần binh tuyệt thế.

- Tìm được Nhiếp Hồn Thuý Điểu cũng coi như chuyến đi đến Đại Hành sơn lần này cũng có thu hoạch rồi.

Dương Thạc thở nhẹ một hơi, nói nhỏ.

- Tiếp tục tìm kiếm mãnh thú, dị thú khác thôi.

Dương Thạc nói xong, cửu dương chân thân liền mở ra hư không, lại xuất hiện trên bầu trời Đại Hành sơn.

Cửu Dương Chân Thân vừa ra ngoài liền thấy cái phân thân của Thần Long đang bay loanh quanh cách đó không xa. Cuối cùng thì nó cũng đuổi kịp.

- Tiểu gia, bây giờ, hình như chúng ta đang gần với trung tâm Đại Hành sơn đấy.

Thần Long nhìn cảnh vật xung quanh, nói.

Đại Hành sơn lấy sơn mạch ngang qua nam bắc làm trung tâm, còn những ngọn núi xung quanh thì dựa vào nó.

Lúc trước, Dương Thạc cùng Thần Long vẫn đi quanh bên ngoài chứ chưa đến sơn mạch trung tâm, mãi đến lúc đuổi theo Nhiếp Hồn Thuý Điểu mới tới chỗ này.

Ở đây đã coi như khu vực trung tâm Đại Hành sơn rồi.

- Có lẽ ở đây có không ít mãnh thú, dị thú, thậm chí còn có thể gặp được dị thú Võ Thánh nữa. Nên chúng ta phải cẩn thận một chút.

Vẻ mặt Dương Thạc nghiêm túc, nói.

- Ừ

Thần Long nhẹ gật đầu.

Vèo...o...o!

Vèo...o...o!

Một người một rồng nhanh chóng bay xuống.

Thoáng cái đã đến chân núi.

Bay giữa trời cao mấy trăm trượng thì hơi gây chú ý một chút. Nếu bên trong Đại Hành sơn có mãnh thú mạnh mẽ nào đó, mà chỉ cần không phải kẻ đần thì có thấy được Dương Thạc cùng phân thân Thần Long. Đến lúc đó, chẳng may có khoảng mười con mãnh thú mạnh mẽ đồng thời tấn công Dương Thạc thì Dương Thạc chỉ còn nước chạy trốn thôi. Thậm chí, nếu bị đám mãnh thú này đánh lén thì chỉ sợ sẽ bị tổn thất không nhỏ.

Nơi này là Đại Hành sơn, là nhà của các mãnh thú, nên Dương Thạc cùng Thần Long ít gây chú ý thì tốt hơn.

- Toàn bộ sơn mạch chính của Đại Hành sơn này lại được làm bằng nham thạch đấy. Toàn bộ nham thạch tạo nên thân núi cũng không phải không có nhiều. Đúng rồi, Thần Long, vạn năm trước của thời kỳ thượng cổ đã có Đại Hành sơn chưa?

Dương Thạc vừa bay nhanh vừa quan sát sơn mạch chính của Đại Hành sơn này.

- Thời kỳ thượng cổ ư? Hình như là có ngọn núi này rồi đấy.

Thần Long vẻ mặt vui mừng, đang chuẩn bị nói cho Dương Thạc về một số chuyện ở thời kỳ thượng cổ.

- A?

Chẳng qua, một lát sau, Thần Long chợt im lặng, "A" lên một tiếng.

Bỗng hai mắt nó sáng lên.