Võ kĩ phân chia phương pháp chỉ là một phần nhỏ trong tu luyện, mục đích chính cuối cùng chẳng qua là dung hợp Huyết lực cùng thiên địa làm một tạo ra Pháp tắc lực rèn đúc cơ thể.
Trong đó những người bình thường vô thuộc tính phải thông qua Ấn kỹ mà từ từ cảm ngộ Nguyên tố dòng trải để tấn cấp, uy lực tuy không thua kém mấy nhưng vốn dĩ xuất phát từ Ấn nên có quá nhiều loại không thích hợp mang vào thực chiến vì thời gian chuẩn bị skill cực kỳ lâu chỉ dành cho tập thể tác chiến.
Đó cũng chính là một điểm cực kì quan trọng nói về địa vị đặc thù của đặc cấp ban, vì Võ kĩ là những cảm ngộ trực tiếp thiên địa nhờ vào hai thứ đồ hình và thể chất phù hợp. Họ có thể nhanh chóng điều động, thậm chí gần như thuấn phát nếu tốc độ vận hành Huyết lực đủ nhanh.
Tuy nhiên dù sao cũng cần xài năng lượng bộc phát nên giới hạn phát ra liên tiếp sẽ rất lâu, thậm chí dồn một kích rồi mất hoàn toàn sức lực cũng nên.
Còn cái mà Vân Phàm đang sử dụng đã bước qua ngoài phạm trù của Năng lượng nguyên tố, có thể xem như một dạng cao cấp hơn hoàn toàn, là tổng hợp khi mở ra một đầu đạo lộ, vì thế cách thức thi triển của hắn khác hẳn.
Thông qua ý của kiếm hắn có thể điều đồng ngược lại Phong cũng như Băng mà bộc phát ra sức mạnh, không phải mượn nhờ gì cả, chỉ cần Tinh thần hắn đủ cường mọi chuyện đều dễ dàng, phát ra tốc độ số lượng đều vượt bậc.
Dựa theo những lời đó Viện trưởng mới đưa ra giải thích: “Ta phỏng đoán tình trạng của con hiện giờ là do thiếu Tinh thần điều khiển cùng lúc hai loại ý kết hợp.”
Thực sự bởi vì số lượng sách nói về Kiếm ý quá ít nên Viện trưởng không thể chắc chắn được nhưng cũng đến 90% nguyên nhân xuất phát từ nó. Dù có là thiên tài hay đã từng trải qua Bản nguyên ý chí tẩy lễ thì việc thao túng một loại Ý đã đủ quá sức với Thông mạch cảnh tiểu tử rồi.
Thì ra là như vậy, Vân Phàm hăm hở hỏi: “Vậy đệ tử phải làm sao?”
Đáp lại hắn chính là ba con đường tu luyện:
1 – Nâng cao thân thể dẫn đến tinh thần tăng lên: Lý thuyết cơ bản này hầu như ai cũng biết nhưng rất tiếc Huyết tộc bỏ qua bước này, bởi cách cực kì đơn giàn chỉ cần Tấn cấp tự khắc sẽ được cường hóa sức mạnh.
2 – Luyện Tửu: thực chất của quá trình đó chính là luyện tập dần quá trình sử dụng Tinh thần lực, phải biết điều kiện bước vào Cao cấp tửu sư trước hết phải hủy diệt Linh hồn thác ấn của Huyết thú mà.
3 – Dung luyện Ý: Đây là phương pháp khó khăn nhất, nếu không thể cùng lúc điều khiển hai cái thì đơn giản hãy nhập chúng làm một.
Hai mắt Vân Phàm tỏa sáng ở dòng thứ hai, đi cả ngày cuối cùng quay đầu lại thì ra phía sau vẫn còn vô vàng thứ mình bỏ xót.
Thấy không còn câu hỏi gì nữa hắn liền chào từ biệt cả hai ra về.
Khi bóng Vân Phàm mất dần ở khoảng xa hành lang Vương Ngôn mới lên tiếng nghi ngờ nói:
-“Có thật mọi chuyện dễ dàng vậy không lão sư?”
Lắc đầu trấn an Viện trưởng thở dài: “Ta cũng không biết, con đường của Tiểu Phàm phải chính nó vượt qua thôi.”
------------ka là dãy phân cách---
-“Maaaa… “ Tiếng gào gú của lão tam vang vọng khắp căn phòng.
Lão đại cào nhào: “Làm gì sáng sớm la làng lên thế, điên.”
Vân Phàm sau một đêm nghĩ mệt cũng từ từ mở mắt ra nói: “Đúng, điên +2”
Cạnh bên đang lòm còm rửa mặt Vấn Thiên cũng góp vui hùa theo: “Thêm ta một phiếu, điên +3.”
Ách… ta thảo… Cao Khoa tức giận chỉ trỏ: “Các ngươi không thấy gì kì..”
Đang nghe hắn ta nói vừa nhìn theo hướng ngón tay về phía Vân Phàm, hơi bất ngờ lão đại chảo hỏi: “Ohm, ngươi xuất quan rồi sao, sớm nhĩ.”
Vân Phàm chỉ gật đầu đáp lễ bởi sự chú ý đang đặt lên người bạn khác, cong lên nụ cười tà dị hắn tựa tiếu phi tiếu hỏi:
-“Sau lão tam thấy ta có gì kì lạ nào? Hay lại làm chuyện gì có lỗi với anh em.”
Thực hiện chính sách đánh trước hỏi sao với tên này mới hợp lí, vì với cái mồi này chắc khi mình bế quan lại giở trò trù ẻo không ít còn tưởng ra hóa hồn về nhác ngươi sao.
Lúc này bên cạnh vang lên tiếng bất ngờ của Vấn Thiên:
-“Lão nhị ngươi lại mạnh hơn lần trước?”.
Phải biết bây giờ dù gì tên Cao Khoa này đã là hàng thật Bán bộ cảnh nhưng chỉ với một cái búng tay có thể trói chặt mọi di chuyển thì là cấp bậc gì.
Oh… Vân Phàm biết nói gì hơn, đành nhún vai gật đầu.
Chỉ thấy lão tứ như gặp phải đả kích buồn rầu trở vào phòng tắm.
Một mặt chả hiểu gì cả Vân Phàm quay sang hỏi: “Hắn bị sao vậy.”
Tiền Đa Đa lúc này cũng tỉnh ngủ ngồi dậy trả lời: “Không có gì, chắc cú sốc hôm qua còn chưa vơi đi đóa mà.”
Vân Phàm: “?”
-“Ngươi không nghe nói gì sao, một năm nhất tân sinh phá vỡ mọi kỉ lực của trường ta trong lịch sử ,khi đi tới 91m trong Đường hầm. Thế giới quan ta khi thấy cũng trở nên đỗ vỡ, yêu nghiệp… quái vật nào chứ?”
Ách… Vân Phàm chột dạ thì bên cạnh lão tam lên tiếng:
-“Đúng vậy, tình báo ta đạt được thì tất cả Tạo hình cảnh ngoài trừ Tiểu công chúa điều còn nằm trong tình trang cũng cố cảnh giới chứ đừng nói có sức đi giao chiến với Vân cảnh..”
Chứng kiến hai tên sói tru than khổ này Vân Phàm đành bỏ ý định nói sự thật vậy. Mặt kệ bọn chúng Vân Phàm xỏ giày vào đi chạy bộ.
Vụt - từ trong phòng Vấn Thiên vội vàng đi theo:” Đợi ta với.”
Hộc… hộc… Vừa chạy cả hai đều thở theo nhịp: “Vân Phàm chiều nay chúng ta quyết đấu lại đi.”
Lắc đầu, bình thường thì rất tốt nhưng hình như hôm nay tên này có không ổn định lắm tốt nhất đừng đã kích hắn nữa:
-“Chút ta phải đi luyện tập tửu rồi.”
Như nghi ngờ Vấn Thiên hỏi: “Ngươi định bỏ lỡ giao lưu hội trưa nay sao?”
Hóa ra nhằm tăng cường thực chiến tìm kiếm điểm mạnh của mọi học viện cứ bốn tháng một lần sẽ tổ chức một cuộc khiêu chiến từ các nơi đến.
Hm... Thú vị: “Uhm, ra sớm ta sẽ đến xem vậy.”
[ Lớp học sơ cấp Trận Pháp ].
Đầu quả nấm lão sư hào hứng nói:
-“Cuối cùng cũng chịu đi học rồi sau, hai tuần nay có theo chỉ dẫn ta tập luyện không?”
Vân Phàm cười cười thực ra mục đích ban đầu chỉ đơn giản vì chưa hiểu gì tu luyện đi giết thời gian, sau đó là tửu sư còn bây giờ mục đích hắn đã định hướng.
Ấn, Võ kĩ nhờ có Pháp tắc lực điều khiển thẳng từ kiếm ý đều có năng lực thăng cấp, vì thế sự chăm chú của hắn bất đầu tăng lên.
Càng lắng nghe hắn càng khâm phục sự kì diệu của Pháp tắc, nếu đơn giản nhận định theo Ấn thì đó có lẽ là những dòng chảy kì bí trong thiên địa, mọi vật điều được cấu thành từ nguyên tố.
Vô cùng trừu tượng!
Kết thúc, bỗng nhiên Hương Lam hướng về hắn hỏi:
-“Cậu đi thực tế dã ngoại chưa?”.
Một khái niệm mới, Vân Phàm mơ hồ: “mình chưa hiểu.”
Cô gái nhỏ ngại ngùng giải thích: “Vậy là chưa rồi.”
Hóa ra bà trưởng bộ môn Thám hiểm giả, người mà thích làm khó lớp hắn đã ban bố sắc lệnh bắc buộc cuối mỗi tháng tổ chức một chuyến dã ngoại rèn luyện, nếu ai tới giữa mùa vẫn không tham gia lần sao sẽ bị cấm thi.
Haiz... bó tay, nghe cứ như trại hè tập trung ở địa cầu vậy: “Chừng nào, làm sao báo danh.”
Đơn giản giải thích quy tắc Hương Lam trả lời: “Sáng mai cứ đến thí luyện sân trước 6h là được.”
Gật đầu cảm ơn, Vân Phàm đến phòng luyện tửu, hao hết tài liệu mới vui vẻ đi dạo.
[ Võ đài ].
Nơi đâu cũng vậy, tựa như địa cầu học viên đều không bao giờ chấp nhận những gì có sẵn mà luôn thích sữa đổi theo ý thích của mình, dần dà bọn chúng thay đổi hết các tên củ chuối như Võ đài thành Sinh tử đài hoặc Đường hầm là con đường không điểm cuối vậy.
Đang đi dạo trên đường, hôm nay quả thật như lời lão tứ cực kì đông đúc, tiếng hô hoán cỗ vũ vang lên khắp nơi.
Những cuộc chiến đấu luôn xảy không dứt, tuy nhiên phần lớn chỉ giới hạn ở Thông mạch cảnh năm nhất.
Một giọng nói vang lên thông báo toàn trường: “Tiếp theo là cuộc đấu giữa người khiêu chiến từ Tam Sơn học viện với hạng 25 Bá giả năm hai được tổ chức ở đài số 13.”
Oh, khều khều tên bên cạnh Vân Phàm mới hỏi thăm được Bá giả là gì, cũng như tên gọi giải thích chính xác nhất là Bảng xếp hạng những tên bá đạo nhất học viên năm hai.
Thú vị, hắn liền nhanh chân chạy đến nhưng xung quanh đã hoàn toàn che lấp bởi dòng người, trên cao cứ như tự nhiên xuất hiện một giả lập chiếc tivi? Không đúng chỉ là đơn giản một tấm gương nhưng nhìn với mọi góc độ nào cũng được, đang trình chiếu cuộc đấu giằng co.
Một hậu kỳ đấu đỉnh phong Tạo hình cảnh ư? Tên từ nơi khác hình như có vẻ tự tin thái quá thì phải, chẳng lẽ có kì ngộ.
Tuy nhiên hắn cũng hơi cả nghĩ chiến đấu dằng co nhưng lợi thế chủ động vẫn luôn nằm về phía học trưởng.
Quan sát từng thế đánh vũ bảo kia Vân Phàm như cảm nhận được một cái gì đó mình khá thiếu thốn nhưng vẫn không nghĩ ra được bởi vì với khả năng hắn có thể đơn giản dùng chiến thuật thả diều đơn giản chiến thắng.
Tai sao? Đang suy nghĩ một hình bóng quen thuộc xuất hiện trước mắt, Vân Phàm cong lên nụ cười gian trá rồi tiềm hành nhanh trong áp sát.
Vận lực tay phải hắn phát ra ánh sáng vòng xoáy vỗ mạnh tập kích phía sau một thiếu niên đang lười biếng nằm xem chiến.
Vèo… mắt thấy mọi chuyện đạt thành thì một quyển sách cũ kĩ bỗng nhiên xuất hiện hút đi lực, còn một cánh tay khác nhanh chóng dủi ra chạm nhau chống đỡ.
Hai mắt đối chiến như cọc quan sát đối thủ, không bỏ nhõ bất kì cử động nào.
Phụt… Vân Phàm ha ha cười biến đổi thế chưởng thành bắt tay.
Thiếu niên phía trước hóa ra không ai khác là Sở Huy:
-“Lâu ngày không gặp ngươi càng gian trá hơn thì phải.”
Vân Phàm không yếu kém đáp trả:
-“Bình thường thôi, so ngươi ta còn kém xa.”
Đồng thời hắn cũng xiết chặt nắm tay, hả hê khi tên Sở Huy kia nhăn mặt than đau nhưng chưa được gì quyển sách quái ác kia như hút đi năng lượng Vân Phàm vận dụng nên không thể troll tiếp nữa.
-“Được! Ngươi đến đây làm gì?”
Nhún vai Sở Huy lười biếng chỉ tay: “Xem xiếc.”
Ách… bó tay tên này nghĩ mình là ai, Thông mạch cảnh đi khinh Tạo hình đúng là ngược đời à.
Vỗ trán Vân Phàm hỏi: “Dù bí mật nhưng cũng muốn hỏi chừng nào ngươi mới chịu đột phá, ta cũng không muốn mang danh mạnh hiếp yếu.”
Bình thản Sơ Huy giọng nói không mang theo bao nhiêu gấp gáp: “một năm. Hỏi cũng chả sau việc gì phải giải thích dài dòng vậy.”
-“Ngươi.” Vân Phàm thực sự muốn xử tên này ngay lập tức à.
-“Nói chơi vậy thôi lần này ta đến tìm ngươi có chuyện muốn thương lượng.”
Vân Phàm bất ngờ, tên này muốn gì đây.
...............