Vô Tận Kiếm Trang

Chương 875: Đã từng có tên




Những người khác cũng không phải kẻ đần, bọn họ tự nhiên cũng minh bạch điểm ấy.

Bất quá, bọn họ đồng dạng cũng tinh tường, nếu như hiện tại không xuất lực thì bọn họ cũng căn bản không có có cơ hội lấy được bản Bán Tử giai bí kíp này. Ba ngày sau, không quản có nguyện ý hay không, bọn họ đều sẽ tự động bị truyền tống ra ngoài.

Đến lúc đó, cho dù bọn họ ao ước quyển bí kíp này thì cũng sẽ không có bất kỳ biện pháp nào. Đi vào một lần nữa, sẽ chỉ không công tiện nghi cho Kỳ Thiên Các.

Hiện tại mặc dù cơ hội không lớn, nhưng vẫn là có cơ hội. Người có thực lực mạnh nhất hoàn toàn chính xác dễ dàng đạt được bí kíp nhất, nhưng cũng dễ dàng bị mọi người vây công nhất, nguy hiểm ngược lại là lớn nhất.

Cho nên bọn họ nguyện ý đánh cuộc. Hơn nữa, có thể đạt tới cảnh giới này, có mấy ai sẽ không có sát chiêu cùng át chủ bài của chính mình. Bọn họ đều có ngạo khí, cũng cho là mình có thể trở thành người chiến thắng sau cùng.

Đương nhiên, người thắng sau cùng chỉ có một. Nhưng hiện tại, khi còn chưa kết thúc thì tất cả mọi người đều cho rằng như vậy.

Quang đoàn màu xanh không ngừng bị đè ép, phạm vi càng ngày càng nhỏ, thanh quang xung quanh cũng càng ngày càng mỏng. Hiển nhiên, theo thời gian trôi qua nó đang dần bị Huyền quang chưởng lực do mọi người phát ra pha loãng, đồng hóa.

Cứ theo đà này, cuối cùng sẽ có một khắc nó sẽ không còn tồn tại, bị chưởng lực của mọi người hoàn toàn tiêu diệt.

Những người phía dưới lúc này đều mở to hai mắt, hô hấp chợt dừng lại, mỗi người đều đã làm xong chuẩn bị tùy thời ra tay.

Mười ba người phía trên trong nội tâm cũng trở nên hưng phấn, cảm giác tựa hồ thắng lợi đã nằm trong tầm tay, không ngừng gia tăng thêm lực lượng.

Nhưng là... Bọn họ cuối cùng đã xem thường Lôi Chi Kết Giới do một vị Huyền Vương cường giả bố trí. Nếu dễ dàng bị công phá như vậy thì nó cũng không thể được gọi là Huyền Vương kết giới rồi.

Theo mọi người không ngừng tăng lực, quang đoàn màu xanh hoàn toàn chính xác đã trở nên càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng mỏng. Nhưng sau một khắc, nó tựa hồ bị chọc giận, đột nhiên thanh quang đại phóng, trong thiên địa liền có vô số lôi nguyên tố hội tụ thành chi chít lam quang hướng phía nó mà hội tụ đến.

"Hô!" Chỉ trong chốc lát, quang đoàn màu xanh vốn đang rất mỏng manh và nhỏ bé liền lớn dần, hơn nữa so với trước kia còn lớn hơn, còn sáng hơn, hiện ra tinh lam sắc rõ ràng hơn.

"Ba ba..."

Hồ quang chớp động, u lam sắc hồ quang sau một khắc liền đột nhiên chuyển thành tím nhạt, trực tiếp hướng phía kiếm khách râu dài mà bắn tới.

Ai cũng cảm nhận được một đạo tử sắc hồ quang này rất đáng sợ, cho dù là Chuẩn Vương nếu bị nó trực tiếp bổ trúng thì chỉ sợ cũng phải nuốt hận, hài cốt vô tồn.

Kiếm khách râu dài lần đầu tiên biến sắc. Hắn tay áo run lên, một con chồn màu bạc nhanh như chớp liền thoát ra, vọt tới đạo hồ quang màu tím kia.

"Oanh."

Khói bụi hiện ra, con chồn màu bạc trân quý này liền trực tiếp gào lên một tiếng, bị vỡ thành vô số hạt bụi, tiêu tán trong hư không.

Đạo tử sắc hồ quang kia cũng biến mất.

Bất quá, trong chốc lát, càng nhiều đạo hồ quang màu tím nữa sinh ra, bắt đầu không giới hạn bổ về khắp bốn phía xung quanh.

Mười ba người đồng thời biến sắc. Bất quá chứng kiến thủ đoạn của kiếm khách râu dài, bọn họ cũng học theo, hoặc dùng đao kiếm, hoặc dùng linh vật va vào hồ quang màu tím, chỉ cần tốc độ nhanh một chút thì vẫn có thể tránh được.

Bất quá, lúc này bọn họ đều không dám khinh thường, mỗi người cái trán cũng không khỏi chảy ra mồ hôi.

Đây không phải mệt mỏi, mà là mồ hôi lạnh sinh ra từ cảm giác nghĩ mà sợ.

Hắc y lão giả bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Các vị, lại ẩn tàng đối với ai cũng đều không có lợi. Quang cầu này càng lúc càng lớn, hiện tại chúng ta mặc dù vẫn còn có thể ngăn cản, nhưng ai dám khẳng định sẽ không có người bị phân tâm!"

Hoàng bào lão giả cũng hét lớn một tiếng: "Lại không xuất lực, còn đợi đến khi nào!"

Nói xong, lão liền xuất thủ trước, ngửa mặt lên trời đánh ra một đạo điện quang màu vàng sáng, dùng tốc độ so với trước kia còn nhanh hơn, mạnh hơn, hội tụ về phía thần quang. Theo đạo chưởng kình màu vàng nhạt này gia nhập, hồ quang màu tím liền rõ ràng cứng lại.

Những người khác thấy vậy cũng lập tức kịp phản ứng.

Quang đoàn màu xanh rõ ràng đã ở vào thời điểm sắp bộc phát, nếu như không thể trong thời gian ngắn phá vỡ thì chỉ sợ sẽ phát sinh việc cầu nổ bí kíp hủy.

Tất cả mọi người lúc này đều không nương tay, liền đem hết toàn lực đánh ra mấy đạo Huyền quang so với trước kia còn lớn hơn gấp mấy lần, hội tụ tới, khiến quang đoàn màu xanh vốn đang không ngừng lớn dần đột nhiên dừng lại.

Sau một khắc, một tiếng nhỏ "Phanh" vang lên, quang đoàn màu xanh liền đột nhiên nổ tung. Một kích toàn lực của mười ba vị Bán Vương cảnh, Chuẩn Vương cường giả quả thật rất đáng sợ.

Trong nhát mắt khi quang đoàn màu xanh nổ tung, một bản Bán Tử giai bí kíp liền bị khí lưu mãnh liệt bắn ra, phóng lên trời.

"Hô!"

Phía dưới, thần sắc của tất cả mọi người trong phút chốc liền trở nên đỏ bừng. Vô số đạo nhân ảnh phảng phất như viên đạn nhảy lên không trung, hướng về bản Bán Tử giai bí kíp kia chộp tới.

Bất quá, rất rõ ràng, mười ba người phía trên vốn đang ở trên không trung cũng không phải đứng chơi. Trong nháy mắt khi quang đoàn màu xanh bị nổ tung thì bọn họ liền đồng thời xông lên, hơn chục bàn tay cách không chụp vào bản "Hỏa Ly Thiên Huyễn" kia.

"Phanh, phanh..."

Cách gần đó, rất nhiều người liền lập tức hướng về đối phương xuất chưởng, sóng xung kích mãnh liệt khiến cho thân ảnh mọi người không khỏi lay động một hồi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Xông vào đầu tiên là hắc y lão giả. Thực lực của lão mạnh nhất, tốc độ cũng nhanh nhất.

Bất quá, ngay khi lão khó khăn lắm muốn bắt được quyển bí kíp kia, một đạo khí kình đáng sợ màu vàng nhạt như một tòa núi lớn liền cách không bay tới, nặng nề đập vào lưng lão.

Là hoàng bào lão giả.

Hắc y lão giả há miệng phun ra một ngụm máu tươi, nổi giận gầm lên một tiếng: "Lão Tông, ngươi dám!"

Hiển nhiên, lão biết hoàng bào lão giả này, thật sự không ngờ được lão dĩ nhiên là ra tay từ sau lưng mình, ngăn cản mình cướp lấy bí kíp.

Hoàng bào lão giả cười lạnh một tiếng, nói: "Quỷ lão, ngươi đã có được một bộ Bán Tử giai bí kíp, cùng ta đoạt làm gì. Quyển bí kíp này ta nhất định phải có được, ai cản ta, ta giết người đó."

Hắc y lão giả giận quá hóa cười: "Tốt, rất tốt, xem ai có thể giết được ai." Xoay người, một trảo liền mạnh mẽ bắn về hoàng bào lão giả.

Tâm trảo như ngân, trong đó mang theo một đạo ấn ký hình hoa mai.

Thấy thế, hoàng bào lão giả đột nhiên biến sắc: "U Minh Quỷ Trảo!" Biết rõ lợi hại, lão liền xoay người vội vàng thối lui.

Ai ngờ hắc y lão giả chỉ là dùng hư chiêu. Lão vừa lui, hắc y lão giả liền cười dài một tiếng, bàn tay sửa lại một cái phương hướng, quay người hướng phía trên đỉnh đầu mạnh mẽ vồ tới, lăng không đem bản "Hỏa Ly Thiên Huyễn" bí kíp đang rơi xuống nắm vào trong tay.

Thấy thế, hoàng bào lão giả biết mình đã bị lừa, giận dữ hét lớn một tiếng: "Lưu lại bí kíp!" Xoay người liền hướng về lão công tới, vô số quyền ảnh tràn ngập như núi, bao phủ đại huyệt toàn thân hắc y lão giả.

"Đại Di Quang Quyền Pháp!"

Đây đồng dạng là một môn Lam giai Đỉnh cấp bí kíp, vẻn vẹn chỉ dưới Bán Tử giai bí kíp. Hiển nhiên, hoàng bào lão giả thực lực đồng dạng cũng rất đáng sợ.

Hắc y lão giả không dám cứng rắn ngăn cản. Lão tuy có U Minh Quỷ Trảo, nhưng hoàng bào lão giả này thực lực cũng không hề kém hơn lão. Công kích này của hoàng bào lão giả, lão cũng không dám xem thường.

Nắm lấy bí kíp, lão cười dài một tiếng, liền muốn rời đi: "Lão Tông, một chưởng này ta xin nhận. Hiện tại ta xin cáo từ trước!"

Nhưng ngay lúc này, mấy tiếng quát lạnh vang lên: "Muốn đi, cũng phải hỏi kiếm trong tay chúng ta!"

Một đạo kiếm quang huy hoàng như rồng, như cầu vồng nhanh như chớp bắn về phía lão, giữa không trung đều mơ hồ vang lên tiếng sấm.

"Lôi Long Kiếm Pháp!"

Đúng là tên hoàng y tinh quan bạch mi nam tử đeo kiếm ra tay, hơn nữa vừa ra tay chính là sát chiêu cực kỳ cường đại.

Cùng lúc đó, kiếm khách râu dài lạnh giọng cười cười, ngón tay trảo một cái, sau lưng, một thanh trường kiếm bằng gỗ nhìn qua rất bình thường rơi vào trong tay của hắn. Hắn tiện tay bổ ra một kiếm, toàn bộ thiên địa đột nhiên rạn nứt, ngăn trở hắc y lão giả rời đi.

Hiển nhiên... Dù cho hắc y lão giả thực lực rất mạnh, trước kia có thể sẽ làm cho bọn họ sợ hãi. Nhưng đạt được bí kíp, hắc y lão giả cũng đồng thời sẽ trở thành cái đích của mọi người, không có ai muốn để hắn ly khai.

Càng nhiều cường giả hơn nữa liền từ bốn phương tám hướng vây tới, ở xung quanh hình thành một vòng tròn khép kín.

Hắc y lão giả thấy thế, biết rõ đã trốn không thoát. Lão ngược lại là ngừng lại, nhìn mọi người xung quanh, cười lạnh một tiếng: "Con kiến hôi mà thôi, cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy*."

*ý muốn nói không biết tự lượng sức mình.

"Song Điện Lôi Quang Quyền!"

Rống to một tiếng, lão xòe tay trái, đột nhiên phân ra, biến thành hai cái lôi quang, một trái một phải oanh hướng hoàng y tinh quan kiếm khách cùng tên kiếm khách râu dài hai người.

Oanh, oanh!

Hai tiếng nổ mạnh lớn vang lên, khiến cho màng nhĩ rất nhiều người không khỏi rung lên. Không ít người thực lực thấp kém, vừa mới bay lên liền bị chấn đến mức choáng váng, trực tiếp từ độ cao ngàn mét rớt xuống, thịt nát xương tan.

Một kiếm do hoàng y tinh quan kiếm khách phát ra liền trực tiếp bị lão chém thành nát bấy, đồn thời một kiếm của kiếm khách râu dài cũng bị lão đánh tan. Bất quá, lão cũng không kịp cao hứng.

Bởi vì kiếm khách râu dài mục đích chỉ là vì ngăn lão ly khai. Mà hắn, rõ ràng đã làm được.

Lúc này hoàng bào lão giả cũng đã đuổi tới, thấy thế liền cười lạnh một tiếng: "Ngươi đi nha, như thế nào không đi. Lưu lại bí kíp, tha cho ngươi một mạng."

Hắc y lão giả lạnh lùng nói: "Đừng nói nhiều, hãy để cho ta lĩnh hội Đại Di Quang Quyền Pháp của ngươi a."

Hoàng bào lão giả cũng cười lớn một tiếng: "Ta cũng đang muốn lĩnh giáo U Minh Quỷ Trảo của ngươi, nhìn xem Bán Tử giai công pháp rốt cục lợi hại đến mức nào."

Hai người đồng thời ra tay, một cái quyền ảnh như núi, một cái trảo ảnh đầy trời, bốn phía xung quanh lập tức vang lên vô số tiếng nổ lớn rung trời.

Vô số người đang vây xung quanh không khỏi hoảng sợ biến sắc, nhao nhao lui ra phía sau một đoạn. Bất quá, khát vọng đối với Bán Tử giai bí kíp liền để cho bọn họ không muốn buông tha, như trước vây ở bên ngoài.

Đại hán mặt đỏ hét lớn: "Không để chúng ta vào mắt sao, cũng tiếp ta một quyền!"

Rống to một tiếng, hắn cũng mạnh mẽ bổ ra một quyền. Một quyền này nhìn qua không có gì, nhưng bay đến một nửa liền bỗng nhiên vỡ ra, toát ra bốn đạo quyền ảnh giống nhau tiến vào chính giữa nơi hai người đang giao chiến.

"Oanh" một tiếng trầm đục, hai người thân ảnh tách ra, sắc mặt không khỏi có chút âm trầm, quay mặt nhìn về đại hán mặt đỏ.

"Ngũ Ảnh Phân Thân Quyền, ngươi là Kim Vô Cực!"

Đại hán mặt đỏ không chút sợ hãi, quát: "Đúng vậy, đúng là Kim mỗ."

Hắc y lão giả mặt lộ vẻ tàn khốc, nói: "Kim Vô Cực, có lẽ ở Tây Phương đại lục thì ngươi là một nhân vật có danh tiếng. Nhưng ở chỗ này, ngươi không đủ tư cách!"

Hoàng bào lão giả cũng cười lạnh một tiếng: "Giết ngươi, không cần mười chiêu. Chúng ta chiến đấu, ngươi vẫn là không nên tham gia, lui ra đi!"

Nói xong liền vung tay lên, hiển nhiên không đem đại hán mặt đỏ Kim Vô Cực để vào mắt.

Nhưng ngay lúc này, bốn phía không ngừng vang lên những thanh âm khác nhau: "Thật sao, như vậy thêm vào Huyền Tâm Tố Kiếm Ngô Nhạn Thu ta a?"

Hoàng y tinh quan bạch mi nam tử đeo kiếm lạnh giọng đi tới, cười lạnh nói.

"Còn có ta, Thương Nhất Lưu!"

"Băng Trọng Sơn!"

"Luyện Thanh Sương!"

"Huyền Ma Thủ!"

...