Vô Tận Kiếm Trang

Chương 482: Ngư ông bất ngờ (trung)




Nghe thấy lời nói của Kim Thư thư sinh xong, Trương Lưu Tinh đi ra mà cung kính nói:

- Vâng.

Sau đó hắn hướng về phía thiếu chủ của Kim Nhạn cung vẫy tay một cái nói:

- Trương huynh, xin mời.

Thiếu chủ của Kim Nhạn cung tức giận nói:

- Động thủ với ta? Được, ta cho các ngươi kiến thức về Thiên Sát Cửu thuật của Kim Nhạn cung, Lục lão động thủ.

Tiếng nói vừa dứt, thiếu chủ của Kim Nhạn cung Trương Đạo Minh liền di động thân hình hóa thành một đạo kim quang lăng không đánh về phía Trương Lưu Tinh, ở giữa trên không trung, bàn tay trái của hắn giống như ưng trảo, trên đó có một màn lục sắc quang mang.

Sắc mặt của Trương Lưu Tinh biến hóa mà nói:

- Âm Độc Ngũ La công, khó trách ngươi lại ngông cuồng như thế, chỉ là cũng không hơn gì thứ này của ta.

Trương Lưu Tinh thi triển thân pháp, hai tay dương lên, Trần Đoàn Kích được sử xuất, công kích về phía Trương Đạo Minh.

Thế công mãnh liệt chưa từng có từ trước đến nay, chính là một trong tam đại lục giai tuyệt học của Lưu Tinh tông, Phá Ảnh Lưu Tinh Kích.

Mà Trương Đạo Minh nhìn thấy Lưu Tinh Kích này cũng không hoảng sợ mà lộ ra một nụ cười lạnh, một luồng liệt diễm hỏa mang lóe lên, lao thẳng về phía cổ của Trương Đạo Minh.

- Nhất Kích Tất sát thuật.

Thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt của Trương Lưu Tinh đại biến, thật không ngờ chỉ một huyền sĩ cao cấp như Trương Đạo minh lại đáng sợ như thế, nếu lần này bị hắn đánh trúng thì không chết cũng bị thương.

Tuy nhiên Trương Lưu Tinh dù sao cũng là một huyền sĩ đỉnh cấp, so với Trương Đạo minh vẫn cao hơn một giai tầng, tuy vừa rồi hắn rơi vào thế hạ phong nhưng sau khi ổn định nhất định có thể giữ được thế quân bình.

Thực lực của Trương Đạo Minh này đúng là không tầm thường.

Mà Trương Đạo Minh cũng giật mình với thực lực của Trương Lưu Tinh, vốn hắn tưởng rằng chỉ sau vài chiêu mình có thể đánh bại tiểu tử vô sỉ này, nhưng thật không ngờ nãy giờ tấn công vẫn chỉ ở thế quân bình. Trong lòng của hắn bỗng lần đầu tiên có một cảm giác thất bại, công kích cũng trở nên hung hiểm hơn, hai người mới giao tranh mười chiêu nhưng đã vô cùng kịch liệt.

Mà ở bên kia.

Trong lúc Trương Đạo minh và Trương Lưu Tinh đấu với nhau, những người khác cũng chọn đối thủ mà đại chiến.

Phó tông chủ của Nhật Nguyệt tông vừa mới xuất hiện đấu cùng với hai hắc bạch lão nhân của Kim Nhạn công, với thực lực nửa bước huyền tông của hắn chống lại hai huyền sư đỉnh cấp không có gì khó khăn, thậm chí còn hơi chiếm thượng phong, đánh không nhanh không chậm, vô cùng thoải mái.

Hai hắc bạch lão nhân tuy muốn giữ cục diện ở thế quân bình nhưng trước sự áp chế của một vị cường giả nửa bước huyền tông, bọn họ vẫn bị áp chế.

Mà Kim Thư Thư sinh người mạnh nhất của Lưu Tinh tông lúc này đang chống lại người mạnh nhất của Kim Nhạn cung, Lục lão. Lúc này trong tay hắn chính là kim sắc thư tịch, thư tịch kim sắc này đột nhiên phát sáng, mỗi đạo kim quang lóe lên thì ngay cả một phiến đá cứng rắn cũng bị cắt thành đậu hũ, so với thần binh lợi khí thì còn sắc bén hơn, khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.

Mà chiêu thức của lục lão cũng rất kỳ quái, hắn không sử dụng bất kỳ binh khí gì nhưng đôi bàn tay của hắn thì so với những binh khí bình thường trên thế gian này còn đáng sợ hơn, mỗi lần đánh ra đều mang theo những đạo hắc quang.

Hai người đánh nhau, chưởng thư giao kích, mỗi lần kim thiết đều vang ra những thanh âm dài.

Về phần bạch phát lão nhân của Lưu Tinh tông kia thì hai mắt đỏ bừng nhìn người đối diện chính là Càn Khôn môn Thiết Địch lão tẩu, y vô cớ bị người khác đánh trộm, lại trúng phải U Hồn Ngũ cốt tán, tuy hiện tại miễn cưỡng kiên trì được nhưng cái mạng già này vẫn nguy trong sớm tối. Đường đường là một chấp sự của Lưu Tinh tông hắn sao có thể không tức giận.

Bởi vậy khi người khác thi triển chiến đấu y cũng biến thành một đạo bóng trắng mà xông lên, ra tay chính là sát chiêu lưỡng bại câu thương, mặc kệ sinh tử.

Bởi vậy Thiết Địch lão nhân liền bó tay bó chân, không ngừng lùi bước.

Chỉ là lão giả tóc trắng đã trúng độc đã lâu, hơn nữa Thiết Địch lão tẩu lại chạy quanh, tiêu hao thực lực của bạch phát lão giả, không chính diện đối kháng cho nên tuy ngoài mặt nhìn thì có vẻ chật vật nhưng ai thắng ai thua thì chưa thể nói trước.

Nhìn thấy tình hình này Diệp Bạch vốn ở phía trong bóng tối xa xa do dự một chút, hắn vẫn chưa rút đi mà đứng nguyên tại chỗ tinh tế quan sát.

Một trận chiến đỉnh cấp huyền sư đấu với đỉnh cấp huyền sư, nửa bước huyền tông đấu với nửa bước huyền tông không thể bỏ qua, những cuộc chiến này có thể khiến hắn gia tăng tầm mắt và kinh nghiệm lâm địch không ít.

Bởi vậy cơ hội trước mắt hắn dĩ nhiên không thể bỏ qua.

Ánh mắt của Diệp Bạch chớp động, hắn sử dụng Vọng Khí quyết, dần dần hắn bắt đầu ngộ ra một số thứ.

Tuy hiện tại thực lực của hắn không giúp đỡ được gì nhưng tương lai khi hắn tấn cấp lên huyền sư thậm chí là huyền tông thì những kinh nghiệm này hữu ích rất nhiều.

Tuy nhiên cuộc chiến trước mắt có đặc sắc đến đâu cũng có lúc kết thúc, trong trường chiến cuối cùng cũng phân biến hóa.

Lúc này Bệnh Kiếm khách Lạc Nhất Thu cùng với hai đại cung phụng Hắc Bạch vô thường thực hiện một trận chiến, Bệnh Kiếm khách quả nhiên là chiếm thượng phong, áp đảo hai người, về sau hắn xuất ra một thanh trường kiếm màu đỏ, cơ hồ trong chốc lát đã phân thắng bại.

Thanh kiếm màu đỏ kia có một ký hiệu trên đó có một đồ án thanh long, vô cùng bất phàm. Thời gian ngưng trệ, hai đại cung phụng của Kim Nhạn cung tuy thực lực không tệ nhưng đối với màn huyết quang này thì tựa như là gặp rắn rết, vô cùng sợ hãi.

Kể từ đó sau một lát bắt đầu chính là cánh tay trái của Hắc vô thường bị Bệnh Kiếm khách chém rách một mảng lớn, sau đó sắc mặt của Hắc vô thường đại biến, hắn vội vàng lùi xuống, mà Bạch vô thường thấy thế thì cũng trù trừ không dám tiến đến.

Thấy như vậy, Bệnh Kiếm khách Lạc Nhất Thu liền cười ha hả cũng không truy kích mà nói:

- Đa tạ, hai vị đã không muốn tái chiến thì lạc mỗ cũng xin đi trước. nguồn TruyenFull.vn

Lời nói vừa dứt thân hình đã chuyển động hóa thành một đạo lưu quang, với xu thế sấm chớp lao vào trong thạch mộ, sau đó hắn thò tay ra hướng về phía bạch sắc quang đoàn mà chụp tới hiển nhiên là muốn lấy một trong tứ bảo ở đó.

Lưu Tinh tông Kim Thư thư sinh, Bạch Vô Dực cùng với Lục y lão giả của Kim Nhạn cùng và Thiết Địch lão tẩu tuy vẫn chiến đấu kịch liệt nhưng ánh mắt vẫn chưa từng rời khỏi mộ thạch.

Bởi vậy khi Bệnh Kiếm khách di chuyển thân hình, bốn người này lập tức có phản ứng, Lục y lão giả của Kim Nhạn cung liền tức giận, bỏ Kim Thư thư sinh, xoay người về phía thạch mộ mà nhào tới, đồng thời tức giận quát lên:

- Tặc tử ngươi dám!

Bàn tay của hắn thò ra, một khí kình kinh khủng khẽ hấp thu bạch sắc quang đoàn.

- Ngưng Không nhiếp vật.

Thấy như vậy Kim Thư Thư Sinh cũng không dám chậm trễ mà hét lên một tiếng, song chưởng đẩy ra, ầm một tiếng vang thật lớn, một kình khí vô cùng lớn chạm vào, đem Lục y lã giả và bạch sắc quang đoàn đánh lui.

Thấy như thế sắc mặt của Bệnh Kiếm khách liền lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn quả nhiên đã tiến tới gần trong thạch mộ nhất.

Lục Y lão nhìn thấy vậy thì trong lòng thầm hận, hung hăng liếc nhìn Kim Thư thư sinh, chỉ là lão hiện tại cũng không có thời gian so đo, lão xoay người nhào tới, tuyệt đối không để cho bảo vật rơi vào trong tay Bệnh kiếm khách.

Mà lúc này, Kim Thư thư sinh, chấp sự của Lưu Tinh Tông Bạch Vô Dực còn có Thiết Địch lão tẩu của Càn Khôn môn cũng không bỏ qua mà nghênh chiến, đánh về phía mộ huyệt, mà ở bên kia Trương Đạo Minh và Trương Lưu Tinh hai người đối chiến thấy vậy cũng ngưng lại, tuy cả hai đều không nhúng tay vào nhưng đều chăm chăm đề phòng.

Đồng thời hai đại cung phụng của Kim Nhạn cung hắc bạch vô thường mặc dù trong chiến đấu không phải là đối thủ của Lạc Nhất Thu nhưng nhìn thấy hắn muốn lấy vật gì đi thì bọn họ cũng không bỏ qua.

"Phanh" một tiếng vang thật lớn lục y lão giả đuổi theo hét lớn lên một tiếng, song chưởng tung ra, mười ngón tay biến chuyển sau đó oanh động, mang theo một liệt diễm hừng hực.

Cùng lúc đó Kim Thư thư sinh ở phía sau cũng huy vũ hai tay ở trên không trung, thi triển những môn huyền kỹ kỳ lạ, hướng về phía bạch sắc quang đoàn mà lao tới, Bạch phát lão giả của Lưu tinh tông, Hắc Bạch vô thường của Kim Nhạn cung, Thiết Địch lão tẩu của Càn Khôn môn tại thời khắc này cũng đều đã đuổi tới.