Đầu tiên là khí hải, thực lực bạo tăng trong tế tự chi địa cho nên khí hải khuếch trương vài lần, tuy hiện tại lực lượng suy yếu trở lại Lĩnh Vực Cảnh nhưng dung lượng khí hải không giảm nhỏ.
Khí hải của hắn vốn lớn hơn người khác vài lần, lại gia tăng lần nữa làm dung lượng pháp lực của hắn đã có thể so với cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, nhìn thấy loại tình huống này Nhiếp Vân nếu không mất hứng, ngược lại có chút ưu sầu.
Vốn cho rằng đạt được yêu hạch của Bạt là có thể nhẹ nhõm hoàn thành niết bàn lần thứ tư, hiện tại xem ra hắn có cảm giác không tự tin.
- Bỏ đi, không nghĩ những chuyện này.
Dù sao không tiến vào niết bàn có nghĩ nhiều cũng vô dụng, tinh thần Nhiếp Vân hơi động và nhìn tu vi bản thân.
Thực lực ra khỏi tế tự chi địa giảm xuống, pháp lực trong khí hải cũng tinh thuần hơn trước kia không ít, tu vi vốn có thể nhẹ nhõm đột phá Lĩnh Vực Cảnh đỉnh phong nhưng Nhiếp Vân suy nghĩ vẫn áp chế nó ở Lĩnh Vực Cảnh hậu kỳ.
Thực lực áp súc càng hung ác, về sau chính thức niết bàn tấn cấp càng cao, cũng càng an toàn.
Hiện tại linh hồn đạt tới Linh cấp đỉnh phong, áp súc lực lượng càng đơn giản, cũng không có cảm giác hết sức.
Tuy tu vi không tăng trưởng nhưng bị lực lượng Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh rèn luyện thân thể cho nên tiến bộ lần nữa, trước kia thân thể chỉ có thể phát huy ra một ngàn vạn tượng lực, hiện tại hơi động đơn giản cơ bắp đã nổi lên từng cục.
Két...
Đó là âm thanh lực lượng gia tăng gấp odoi.
Đạt tới hai ngàn vạn tượng lực!
Lực lượng đạt tới hai ngàn vạn tượng lực phối hợp với Đại Lực đan điền tăng phúc gấp mười lần chính là hai ức.
Hơn nữa hai ngàn bốn trăm vạn vật pháp lực, hắn có thực lực chiến với cường giả Nạp Hư Cảnh sơ kỳ một trận.
Lực lượng gia tăng đối với Nhiếp Vân mà nói ngược lại là chuyện nhỏ, mấu chốt lần này tới Kiếm Thần Tông, cho hắn biết đan điền còn có thể tấn cấp nhưng lại đạt được thiên phú kiếm đạo sư, thiên phú phòng ngự sư, kiếm thuật càng tinh xảo, càng lĩnh ngộ áo nghĩa vô thượng đại kiếm thuật, phối hợp Kiếm Thần Chi Kiếm, U Minh Kiếm thi triển ra, sức chiến đấu gia tăng đây!
- Ai, hai mươi đan điền thiên phú đặc thù hiện tại đã sử dụng toàn bộ, không biết đi nơi nào có thể tìm được khí tức dặc thù giúp đan điền tấn cấp!
Nghĩ đến thiên phú đặc thù, Nhiếp Vân gãi gãi đầu.
Hiện tại hắn tổng cộng có hai mươi đan điền, trừ chủ đan điền không thể dùng ra, mười chín cái khác đều có thiên phú thuộc tính, nếu như còn tìm không thấy khí tức đặc thù vận chuyển pháp quyết vô danh diễn sinh ra đan điền mới, mặc dù gặp được thiên phú tốt cũng không thể diễn sinh ra.
- qua một hồi đi tàng bảo các Kiếm Thần Tông nhìn xem, có lẽ có thể tìm được thứ hữu dụng.
Đột nhiên đôi mắt của hắn sáng lên.
Bây giờ là tông chủ, hoàn toàn có tư cách đi tàng bảo các quan sát, có lẽ có thể tìm được đồ vật giúp vận chuyển pháp quyết vô danh.
- Tông chủ, tất cả trưởng lão đã tề tựu, phải chăng có thể tổ chức đại hội?
Thời điểm nội tâm Nhiếp Vân nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên nghe được bên ngoài cấm chế có giọng nói trưởng lão áo đỏ truyền vào.
- Ân!
Nhiếp Vân ứng một tiếng, hắn lập tức chui ra khỏi Tử Hoa động phủ và đi vào Kiếm Thần đại điện.
Bước ra khỏi cấm chế đã nhìn thấy tứ đại vô thượng trưởng lão cung kính đứng trong thần điện.
- Kính xin tông chủ đến an vị tại chủ vị.
Hồng y trưởng lão thấy Nhiếp Vân bước ra khỏi cấm chế liền lên tiếng.
Tuy nhiên Nhiếp Vân bố trí cấm chế với hắn mà nói không chịu nổi một kích, tiện tay có thể bài trừ, nhưng chưởng giáo chính là chưởng giáo, uy nghiêm không thể xúc phạm, tình nguyện đợi lâu cũng sẽ không làm loại sự tình này.
Kỳ thật với tư cách vô thượng trưởng lão, địa vị cao hơn tông chủ, bọn họ hoàn toàn có thể không cần cung kính như thế, sở dĩ như vậy là vì Nhiếp Vân là truyền nhân chính thức của Kiếm Thần lão tổ.
Tôn trọng Nhiếp Vân tôn trọng cũng là tôn trọng lão tổ, cũng tôn trọng tông môn.
- Đừng vội an vị, ta tới bên cạnh đại sảnh chờ, các ngươi qua một hồi nói tin tức Vân Huyên tông chủ phản bội tông môn, các ngươi cũng đến điều tra chuyện này.
Nhiếp Vân khoát khoát tay, nói.
- Điều tra?
Hồng y trưởng lão sững sờ một chút, hắn không rõ alfm như vậy để làm gì.
- Tông chủ anh minh!
Ngược lại hoàng y trưởng lão ở bên cạnh kịp phản ứng, vẻ mặt vui mừng và gật đầu.
- Ân!
Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, lúc này hắn lập tức đi qua đại sảnh, trong nháy mắt thân ảnh hắn biến mất, thậm chí ngay cả tinh thần lực cũng không điều tra ra.
- Hoàng y, tông chủ có ý tứ gì?
Hồng y vẫn còn sững sờ.
- Ha ha, tuy tu vi bốn đại trường lão chúng ta cao nhất trong các trưởng lão nhưng quá mức trầm mê tu luyện, hoàn toàn không hiểu nhân sự, quyền lợi, cơ mưu, tông chủ làm như vậy rõ ràng muốn chỉnh đốn tông môn.
Hoàng y thấy hắn thời gian dài như vẫn chưa kịp phản ứng liền lắc đầu bất đắc dĩ.
- Chỉnh đốn tông môn?
Hồng y trưởng lão cũng không phải người ngu, sau khi nghe hắn đề điểm lập tức hiểu ra, lúc này trên mặt mang theo lo lắng.
- Thái Thượng trưởng lão trong tông môn chúng ta ít hơn các tông môn khác, nếu như bởi vì chuyện này lại tổn thất vài người... Chẳng phải thực lực chỉnh thể tông môn giảm xuống hay sao?
- Làm sao có thể? Nếu như lưu lại vây cánh của Vân Huyên, chính lệnh không đồng nhất, đây mới thực sự là suy yếu tông môn, hãy chờ xem, chưởng giáo mới của chúng ta tuy tuổi không lớn lắm nhưng lại anh minh quyết đoán, tâm ngoan thủ lạt, có được khí tức sát phạt của kiếm đạo và quyết đoán, khẳng định đã có chủ ý của mình, chúng ta cứ làm theo là được.
Hoàng y trưởng lão vuốt vuốt chòm râu, hắn nhìn sang hướng Nhiếp Vân biến mất, trong mắt mang theo hào quang tán dương.
Vốn hắn cho rằng người được lão tổ tán thành tuổi quá nhỏ, chỉ sợ không thể phục chúng, không thể nào chưởng quản tông môn thật tốt, hiện tại xem ra người trẻ tuổi còn lão luyện hơn những lão gia hỏa bọn họ nhiều.
- Đúng là lão tổ có ánh mắt tốt, người có thể được hắn tán thành làm sao có thể đơn giản chứ?
Trong nội tâm thở dài một hơi, hoàng y trưởng lão lui về phía sau vài bước và cười khẽ.
- Được rồi, các ngươi đừng nhiều lời, đến lúc đó xem ta an bài là được.
Nói xong hắn bước ra khỏi Kiếm Thần điện, chỉ chốc lát hắn đi tới, sau lưng chính là cả trăm Thái Thượng trưởng lão Nạp Hư Cảnh.
Rất nhanh các vị trưởng lão đều ngồi vào chỗ của mình, bốn đại vô thượng trưởng lão ngồi lên bục cao hơn vị trí của tông chủ.