Vô Tận Đan Điền

Chương 560: Tình yêu của Thiên Huyễn (1)




Khó trách lại là siêu cấp thiên phú xếp hạng số tám, đáng sợ.

- Thiên phú đặc thù của Yêu tộc? Chẳng lẽ Yêu tộc có linh hồn triệu hoán sư?

Con mắt nhìn vào phía cuối hàng chữ, Nhiếp Vân rơi vào trong trầm tư.

Nghe nói trong thiên địa tổng cộng có một vạn đại đạo, Yêu tộc so với nhân loại càng thêm ưu việt, lĩnh ngộ trọn vẹn bảy ngàn đại đạo, mà nhân loại chỉ có ba ngàn mà thôi.

Nhân loại có ba ngàn đại đạo, Yêu tộc bảy ngàn đại đạo, đôi bên cũng có không ít đại đạo trùng hợp, cho nên cho dù cộng cả hai tộc nhân yêu lại, cách một vạn đại đạo cũng vẫn còn kém rất xa.

Một vạn đại đạo tương ứng với một vạn thiên phú đặc thù, Linh hồn triệu hoán sư nếu như thuộc về bảy ngàn đại đạo trong Yêu tộc thì hắn muốn đạt được nó sẽ rất khó.

Tuy rằng ở Phù Thiên đại lục cũng có sào huyệt yêu tộc, nhưng mà cụ thể ở nơi nào có thể tìm được, cho dù bằng vào trí nhớ kiếp trước cũng không tra ra được chứ đừng nói bằng vào thực lực kiếp này.

- Sao rồi? Sau khi xem xong có phải cảm thấy rất thất vọng đúng không? Loại nơi nhỏ như Nguyên Tâm tông sao có thể có được thư tịch giảng giải kỹ càng được chứ? Có được phần tư liệu như vậy đã coi như không tệ rồi.

Thấy biểu lộ của Nhiếp Vân có chút không đúng, Thiên Huyễn vừa cười vừa nói.

- Ta khong sao, đúng rồi, ngươi đã từng nghe nói qua Linh hồn triệu hoán sư hay chưa?

Nghe thấy lời an ủi của Thiên Huyễn, Nhiếp Vân đột nhiên hỏi.

- Linh Hồn triệu hoán sư? Ồ? Từng nghe nói qua, nghe nói là thiên phú đặc thù bài danh số tám, rất là lợi hại. Tuy nhiên rốt cuộc lợi hại ở điểm nào ta cũng chưa từng trải nghiệm qua...

Thiên Huyễn lắc đầu.

- Ngươi cũng không biset?

Nghe thấy hắn nói vậy, Nhiếp Vân lập tức thất lạc.

- Thiên phú đặc thù bài danh top mười mấy vạn năm không nhất định xuất hiện một người, mỗi một người đều có năng lực kinh thiên động địa. Một tông môn không có lịch sử trên vạn năm thì đâu có biết tới loại thiên puhs này?

Nhìn bộ dáng của Nhiếp Vân, Thiên Huyễn vừa cười vừa nói.

- Thiên phú bài danh top mười mấy vạn năm không có một người sao?

Đây là lần đầu tiên Nhiếp Vân nghe thấy thiên phú đặc thù top mười lại thưa thớt như vậy, hắn không khỏi tặc lưỡi.

Nguyên khí sư bài danh thứ chín, không biết bao lâu mới xuất hiện một. Linh Hồn triệu hoán sư còn xếp hạng ở phía trước, nhất định muốn tìm được một người càng khó khăn hơn.

- Nghe nói Linh hồn triệu hoán sư có thể khiến cho một người mất đi linh hồn có thể triệu hoán linh hồn trở lại, khiến cho người kia phục sinh, không biết có phải như vậy hay không?

Nhiếp Vân hỏi.

Linh hồn triệu hoán sư có thể cứu tỉnh đệ đệ. Chỉ là nghe lời đám người Bách Hoa nói, kiến thức các nàng nhất định không bằng thần thâu Thiên Huyễn, nếu như hắn xác định chuyện này là thật. Như vậy thiên phú đặc thù này nhất định có thể cứu đệ đệ Nhiếp Vân.

- Linh hồn triệu hoán sư đã có thể xếp hạng thứ tám đương nhiên rất là lợi hại, có thể khiến cho người ta phục sinh hay không ta cũng không rõ ràng lắm. Tuy nhiên có lẽ cũng không kém nhiều. Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi có bằng hữu xảy ra vấn đề cho nên cần cứu chữa hay sao?

Thiên Huyễn sững sờ hỏi.

- Là đệ đẹ ta.

Nhiếp Vân thở dài một tiếng, lúc này hắn mới nói chuyện vị Hoa đại nhân của Di Thần tông kia thông qua Truyền tống trận đánh lén mình. Mà đệ đệ vì cứu hắn cho nên mới tử vong.

- Hóa ra là như vậy... Nếu là chuyện khác có lẽ ta còn có thể giúp ngươi. Tuy nhiên chuyện này ta lại thực sự không có biện pháp. Triệu hoán mảnh vỡ linh hồn bị nghiền nát... Ài, đúng rồi, ta nghe nói Kiếm Thần tông có Tụ hồn đăng, sau khi đốt lên có thể tụ tập linh hồn, không biết là thật hay giả. Đây là bảo bối vô thượng của tông môn bọn chúng. Nếu như có cơ hội ta có thể nghĩ biện pháp lén trộm ra cho ngươi, có lẽ sẽ có tác dụng.

Bỗng nhiên Thiên Huyễn dường như nghĩ tới cái gì đó, hai mắt sáng ngời, nói.

- Tụ hồn đăng?

Nhiếp Vân sững sờ.

- Đúng vậy a, có lẽ ngươi cũng đã nghe nói qua rồi. Đệ tử hạch tâm của Kiếm Thần tông mỗi người đều có kiếm thuật cao siêu, kinh nghiệm thực chiến phong phú, thực lực phi phàm. Sở dĩ lợi hại như vậy cũng bởi vì Tụ Hồn đăng này. Chỉ cần đem một bộ phận linh hồn của mình phân liệt, bỏ vào trong Tụ Hồn đăng, cho dù về sau bị người ta giết chết, hồn phi phách tán thì cũng có thể đoàn tụ, một lần nữa trọng sinh. Cũng bởi vì có chỗ dựa như vậy cho nên người Kiếm Thần tông chú ý thực chiến, không sợ tử vong. Sức chiến đấu mới cao như vậy.

Thiên Huyễn nói, trong mắt tràn ngập vẻ hâm mộ, dường như đối với loại bảo bối này rất là ưa thích...

- Còn có loại vật này sao?

Nhiếp Vân trợn tròn mắt.

Loại Tụ Hồn đăng này cho dù không thể phục sinh đệ đệ, nhưng mà hắn đạt được, tương đương với việc tính mạng của phụ mẫu có thể bảo đảm.

Chỉ cần phân liệt một bộ phận linh hồn của hai người rồi đưa vào trong, cho dù về sau có gặp chuyện không may thì cũng không tới mức khiến cho hắn thống khổ gần chết, hối hận không kịp.

- Đương nhiên là có. Bất quá hiện tại ta vẫn không thể trộm được cho ngươi. Lần trước ta đi Kiếm Thần tông trộm đồ, bị phát hiện, thiếu chút nữa không có trốn được. Hiện tại bọn hắn đã triệt để phòng bị ta, cho nên...

Thiên Huyễn có chút xấu hổ nói.

- Ngươi mà cũng bị phát hiện? Có chuyện gì xảy ra? Nói cho ta nghe một chút đi.

Biết rõ Kiếm Thần tông có Tụ Hồn đăng, lại có đồ giải thích rõ ràng về thiên phú đặc thù, tâm tình của Nhiếp Vân tốt hơn rất nhiều, hắn cười hỏi.

Trong ấn tượng của hắn, thần thâu Thiên Huyễn ăn trộm thiên hạ vô song, cơ hồ không bị ai phát hiện. Hiện tại không ngờ lại thiếu chút nữa không có trốn ra được. Chuyện này quả thực hắn muốn nghe một chút.

- Kỳ thực... Ta vừa ý một nữ nhân trong Kiếm Thần tông, nàng nói muốn đạt được Kiếm đạo chi khí chỉ dẫn, bởi vậy mới bảo ta đi tới Kiếm chi đại điện trộm lấy Kiếm đạo chi khí. Kết quả ta mới tới không lâu thì bị người ta phát hiện. Lúc ấy bốn đại cao thủ Kiếm Thần tông đuổi giết, nếu không phải ta nhanh nhẹn, chạy nhanh thì chỉ sợ đã sớm chết rồi. Cho nên hiện tại... Ta không dám qua đó.

Thiên Huyễn gãi gãi đầu, vẻ mặt xấu hổ.

- Vừa mới tới không lâu thì bị phát hiện?

Nhiếp Vân nhíu mày.

Năng lực ẩn nấp của Thiên Huyễn hắn đã từng chứng kiến, nếu như muốn ẩn thân trộm đi một vật, chỉ sợ coi như là Bí cảnh lục, thất trọng cũng đừng mong phát hiện ra hắn. Làm sao có thể vừa mới tiến vào đã bị đuổi giết được?

- Người đuổi giết ngươi có thực lực gì?

Nhiếp Vân hỏi.