Vô Tận Đan Điền

Chương 528: Nàng gọi là Nhan Chi (1)




- Phong ấn ta lưu lại trong linh hồn thể đã bị người ta phá giải.

Sắc mặt hội trưởng trắng bệch, không thể tin tưởng được đây lại là sự thực.

- Bị người phá giải? Không phải ngươi vừa mới nói phong ấn này che giấu kín đáo, cho dù là cường giả linh hồn Linh cấp hậu kỳ cũng đừng mong phát hiện ra sao? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Sắc mặt Nguyên Cương trưởng lão trầm xuống.

- Ta cũng không biết, trong cấm chế này mang theo khí tức tâm mạch của ta, cho nên ta mói có thể liên hệ với nó. Mới vừa rồi nó bị người ta phá vỡ, tâm mạch ta bị hao tổn, cho nên mới phun ra máu tươi. Chờ ta khôi phục một chút mới có thể tra ra là chuyện gì xảy ra.

Hít sâu một hơi, hội trưởng này nói một tiếng rồi chậm rãi nhắm mắt lại.

- Không ngờ trong cấm chế này lại ẩn chứa lực lượng tâm mạch của người này. Ha ha, đoán chừng cho dù hắn không chết thì bản thân cũng phải bị trọng thương.

Nhìn cấm chế triệt để bị cháy trong lòng bàn tay, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

Lực lượng tâm mạch, trung tâm linh hồn, là lực lượng quan trọng nhất. Đại biểu cho bộ phận quan trọng nhất của mỗi người. Rất nhiều cừng giả luyện kiếm, luyện đan đều biết sử dụng. Không khác gì hiến tế, một khi sử dụng, uy lực binh khí và đan dược luyện chế ra tăng lên nhiều. Nhưng mà cũng chỉ có chủ nhân chúng mới có thể sử dụng. Hơn nữa binh khí, đan dược một khi bị hao tổn, chủ nhân đều sẽ phải chịu liên quan.

Nhiếp Vân không ngờ tới tên hội trưởng này lại ác như vậy, không ngờ lại vận dụng lực lượng tâm mạch bố trí cấm chế. Xem ra hắn ta không muốn nhả linh hồn thể ra, đúng như lời hắn ta nói với Nguyên Cương trưởng lão kia.

Bởi vì cho dù có lấy đi cấm chế của hắn thì linh hồn thể này vẫn mang lực lượng linh hồn của hắn. Một khi loại lực lượng này vận chuyển, cho dù các nhau có xa thì hắn vẫn có thể lăng không thu hồi linh hồn thể này.

- Xem ra tin tức Bạch Nham đấu giá hội có được linh hồn thể đã bị tiết lộ, hội trưởng này vì phòng ngừa bị người ta ngấp nghé cho nên mới cố ý đấu giá. Cố ý bán nó ra, mê hoặc người khác. Trên thực tế lại sớm âm thầm dùng phương pháp huyết tế khống chế linh hồn thể... Quả thực là ngoan độc.

Tuy nhiên, cho dù huyết tế có lợi hại hơn, dưới Thiên nhãn chiếu xuống, Diễm hỏa của Diễm hỏa sư thiêu đốt, tất cả đều không có tác dụng.

Nhiếp Vân lập tức nghĩ thông mọi chuyện, hắn cười nhạt một tiếng.

Khó trách một gã sai vặt ở Hồng Tân lâu lại có thể tìm được thẻ khách quý, biết rõ đấu giá hội có bán ra linh hồn thể. Hóa ra là hội trưởng cố ý thả ra tin tức, một khi đấu giá thành công người khác sẽ đem lực chú ý tập trung vào người mua, căn bản không để ý tới bên đấu giá hội.

Tính toán thật ác độc, tâm cơ thật là lợi hại.

Tuy nhiên, trước mắt Thiên Nhãn sư như Nhiếp Vân, dưới thiên phú Diễm hỏa sư, những âm mưu quỷ kế này đều không có tác dụng, ngược lại còn là công cụ giúp Nhiếp Vân một lần.

- Hiện tại tâm mạch huyết tế của hắn trong linh hồn thể bị ta thiêu trụi, như vậy ta cũng thừa cơ luyện hóa linh hồn thể này.

Trong lòng khẽ động, tinh thần Nhiếp Vân chậm rãi tới gần linh hồn thể trong quan tài, định triệt để luyện hóa nó.

Chỉ cần hắn rời khỏi sương phòng đấu giá này thì nhất định sẽ bị Yêu Khánh, Nguyên Cương trưởng lão nhìn chằm chằm vào, hiện tại hắn phải nắm giữ tất cả cơ hội đề cao thực lực.

- Ồ? Không ngờ lại không có ngăn cản.

Linh hồn chậm rãi tiến vào trong cơ thể linh hồn thể, lại phát hiện ra không có gì ngăn cản. Nhiếp Vân thở dài một hơi, đang định luyện hóa, đột nhiên bên tai vang lên âm phù đặc thù.

Âm phù này quái dị khó hiểu, giống như vang lên từ sâu trong linh hồn, căn bản không thể trốn tránh.

- Hỏng bét, trúng kế.

Trong lòng rùng mình, toàn thân Nhiếp Vân thoáng cái trở nên cứng ngắc.

Tiến vào linh hồn thể không có gì khác thường, khiến cho hắn yên tâm. Ai ngờ thủ đoạn của đối phương lại ở phía sau, chỉ cần luyện hóa là sẽ chạm vào thứ gì đó, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Nhiếp Vân là người của hai thế giới, tuy rằng làm chuyện gì cũng vô cùng cẩn thận, thế nhưng dù sao hắn cũng không phải là thần. Có thể làm được toàn năng. Thủ đoạn của Linh hồn triệu hoán sư quả thực quá quỷ dị, còn chưa tới mười phút ngắn ngủi hắn đã liên tục trúng chiêu hai lần.

- Đây là thủ đoạn của Linh hồn triệu hoán sư hay sao?

Cảm nhận âm phù mang theo ý xé rách nồng đậm, dường như muốn xé rách thân thể hắn, mang linh hồn ra ngoài. Sắc mặt Nhiếp Vân trở nên dữ tợn.

Một mực cẩn thận, chỉ cần có một phút phân tâm, ai ngờ vẫn bị trúng chiêu.

- Thiên phú Diễm hỏa sư, Huyết Đồng chi quang, ngăn cản.

Biết rõ lúc này không phải là lúc hoảng sợ, linh hồn Nhiếp Vân lập tức tập trung, lần nữa điều động thiên phú Diễm hỏa sư và Huyết Đồng sư.

Ầm ầm.

Hai đại thiên phú còn chưa thi triển thì đã cảm thấy đầu óc trầm xuống, nặng nề. Trong tối tăm có một cỗ lực lượng thôn phệ cực lớn, hoàn toàn bao phủ hắn. Trong nháy mắt này Nhiếp Vân cũng rơi vào trong bóng tối khôn cùng.

- Đây là nơi nào?

Biết rõ mình đã trúng chiêu của Linh hồn triệu hoán sư, Nhiếp Vân hừ nhẹ một tiếng, tâm tình ngược lại còn trở nên trầm ổn.

Loại tình huống này nếu như bối rối, chỉ sợ không còn cơ hội tiếp tục sống sót, hiện tại phải bình tĩnh đối phó.

Ông ông...

Đột nhiên, trong bóng tối tĩnh lặng có một cảnh cửa từ từ mở ra. Ngay sau đó một đạo thanh âm làm cho lỗ tai đau đớn vang lên, giống như là thanh âm vang lên từ u minh địa phủ.

Một mặt người cực lớn xuất hiện trong bóng tối.

Mặt người này đeo mặt nạ ngăm đen bằng đồng xanh, nhìn không ra dung mạo cụ thể, không biết là nam hay nữ. Trong đôi mắt yêu dị không ngừng tuôn ra lực lượng xé rách tất cả, rất là quái dị. Dưới cỗ lực lượng này trùng kishc, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy, chỉ cần hắn không chú ý một chút là sẽ triệt để trầm luân, vĩnh viễn không có cơ hội ngóc đầu dậy.

- Không thể nhìn vào mắt hắn, không thể bị xé rách.

Tuy rằng chỉ liếc mắt nhìn nhưng mà Nhiếp Vân lại biết rõ nếu như tiếp tục nhìn vào thì linh hồn hắn sẽ bị triệt để xé rách. Nhưng mà hai mắt đối phương dường như có mị lực vô cùng, khiến cho hắn căn bản không thể trốn tránh.

- Thiên phú Diễm hỏa sư, Huyết đồng chi quang.

Mặc dù hắn chỉ là linh hồn, thiên phú đặc thù của đan điền không thể nào thi triển được, nhưng mà ở sâu trong lòng Nhiếp Vân vẫn còn có chút hi vọng. Tinh thần lực muốn phát ra, điều động thân thể, chống lại ánh mắt yêu dị của đối phương.