Thứ có thể khiến cho pháp quyết vô danh vận chuyển khí tức đặc thù rốt cuộc là gì tới bây giờ Nhiếp Vân còn chưa biết. Tuy nhiên, chỉ cần có loại khí tức này là đủ. Hắn có thể diễn sinh ra đan điền mới, khuếch trương khí hải, thực lực tăng nhiều.
Cẩn thận cảm nhận, chỗ hạch tâm của quyền trượng mơ hồ tản mát ra khí tức làm cho pháp quyết vô danh của hắn run rẩy.
Nương theo số lượng đan điền do pháp quyết vô danh diễn sinh ra ngày càng nhiều, nhu cầu đối với loại khí tức này cũng càng lúc càng lớn. Nếu như tính toán số lượng khí tức đặc thù, như vậy một đơn vị khí tức đặc thù lúc trước có thể khiến cho pháp quyết vô danh vận chuyển một vòng, diễn sinh ra hai khỏa đan điền. Mà bây giờ... Cho dù là mười đơn vị khí tức kia cũng chưa chắc đã đủ để cho pháp quyết vô danh vận chuyển một lần.
Khí tức đặc thù này giống như là động lực, pháp quyết vô danh là xe tải, đan điền diễn sinh ngày càng nhiều thì cũng đại biểu cho đồ bên trên càng nhiều. Trọng tải của xe sẽ nặng hơn, nếu như lại dùng lực lượng như trước, muốn vận động, nhất định không có khả năng.
Tuy rằng khí tức ở trong quyền trượng khiến cho pháp quyết vô danh run rẩy cũng không nhiều, nhưng mà thịt muỗi cũng là thịt. Vô luận thế nào cũng phải lấy được.
- Bốn mươi vạn.
Một sương phòng đầu tiên ra giá.
Nhiếp Vân dùng Thiên Nhãn nhìn qua, trong sương phòng này là một lão giả. Trong lòng hẳn cũng chỉ xuất phát từ tâm thu thập các vật kỳ lạ, cho nên chắc có lẽ sẽ không có giá cao.
- Năm mươi vạn.
Lão giả vừa mới dứt lời thì trong một sương phòng lại có tiếng kêu giá vang lên.
Một Linh binh tầm thường, giá ba mươi lăm vạn đã rất cao, nhưng mà bây giờ lại có người ra những năm mươi vạn. Nhất thời khiến cho những người cho rằng đồ vật này không bán được mở rộng tầm mắt.
- Chẳng lẽ độc thủ quyền trượng này có huyền cơ khác?
- Ai biết được, thế nhưng tốn nhiều tiền như vậy để mua thứ này, nhất định địa vị không thấp. Chúng ta vẫn lên không xen vào thì hơn.
- Không ai, ai biết là ai? Tất cả nên cẩn thậ, mặc kệ thứ này có tác dụng gì với bọn họ thì cũng vô dụng với chúng ta.
Một đoạn ý niệm va chạm trên không trung.
- Năm mươi vạn? Chẳng lẽ có người phát hiện ra khí tức đặc thù trong quyền trượng này hay sao?
Nhiếp Vân sững sờ, lập tức nhìn về phía sương phòng ra giá năm mươi vạn, hai mắt lập tức híp lại.
- Không ngờ Bạch nham đấu giá thành này lại có người như vậy...
Hừ một tiếng, Nhiếp Vân cũng không nói chuyện mà lạnh lùng nhìn đấu giá.
Phòng này cũng không phải là nhân loại mà là yêu nhân, mấy tên yêu nhân vẻ mặt dữ tợn hìn quyền trượng dưới đài, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.
- Yêu Khánh sư huynh, sư phụ thân là Độc sư, nếu như nhìn thấy chúng ta mang quyền trượng của Độc thủ vương về làm thọ lễ, nhất định sẽ vô cùng cao hứng.
Mấy yêu nhân này vây quanh một yêu nhân mặc áo bào màu vàng, mà người nói chuyện chính là một người trong số đó.
- Đúng vậy, nếu như sư phụ khen ngợi thì nhất định sẽ không thiếu chỗ tốt của các ngươi.
Yêu nhân mặc áo bào màu vàng khoát tay, khí tức ngưng tụ hùng hậu, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
Vậy cũng là cường giả Lĩnh vực cảnh.
Về phần mấy yêu nhân khác, thực lực cũng không thấp, đều có thực lực Bất Hủ cảnh. Yêu nhân Bất Hủ cảnh, Lĩnh vực cảnh không ngờ lại xuất hiện ở đây, chuyện này vượt quá dự kiến của Nhiếp Vân.
Yêu nhân ở Phù Thiên đại lục này rất ít khi tới nơi nhân loại ở, dù sao nhân yêu thế bất lưỡng lập, tùy tiện tới, chung quy cũng có chút phiền phức.
Hiện tại những yêu nhân này có thể ngang nhiên tham dự đấu giá hội ở đây, không cần nghĩ cũng biết nhất định là Bạch Nham đấu giá hội này đặc biệt cho phép.
Nếu không bọn chúng tuyệt đối không thể nghênh ngang, không bị người ta phát hiện như vậy.
Tuy rằng việc buôn bán không từ thủ đoạn nào, nhưng mà rất ít khi nhân loại liên thủ với yêu nhân. Bạch Nham đấu giá hội này không ngờ lại có vãng lai với yêu nhân, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy có chút không thích.
- Ha ha, sao Yêu Khánh sư huynh lại nói vậy. Chỉ cần sư huynh được sư phụ thưởng thức, sư huynh làm cái ô che chở chúng ta, như vậy chúng ta đâu còn mong ước gì hơn nữa?
- Đúng vậy, thực lực sư huynh mạnh mẽ, chúng ta đều dựa vào sư huynh mới có cuộc sống như vậy. Bằng không, không nói đâu xa, bên Yêu Xích kia nhất định sẽ chèn ép chúng ta không chịu nổi a.
- Yêu Xích thân là đại sư huynh lại xa lánh đồng môn, nếu không phải có sư huynh chiếu cố thì chúng ta đã sớm bị hạ độc thủ rồi.
Mấy yêu nhân khác cũng liên tục lấy lòng.
- Được rồi, các ngươi rất tốt, sau khi trở về ta sẽ ban thưởng.
Yêu Khánh sư huynh ở giữa khoát tay ngăn chặn khí tức nhộn nhạo, ngạo khí trấn áp Bất Hủ cảnh, nhìn qua cũng biết là người có quyền thế, có thực lực.
- Sư huynh, chúng ta báo ra cái giá năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm có lẽ không ai cạnh tranh với chúng ta a. Số tiền kia tính ra đủ để khiến cho gia tộc nhỏ phá sản.
- Cho dù muốn cạnh tranh cũng phải có tiền vốn như vậy. Loại địa phương nhỏ như Bạch Nham thành này, gia tộc nhất lưu cũng chỉ có chừng hai tới ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm. Muốn mua độc thủ quyền trượng, chúng ta dùng tiền đập chết hắn.
Hai yêu nhân vừa cười vừa nói, trong lòng nói tràn ngập xem thường đối với tích lũy tài phú của nhân loại.
Thế giới yêu nhân tuy rằng tràn ngập giết chóc, dơ bẩn, nhưng mà các loại đồ vật như linh thạch lại vô cùng đầy đủ. Nhất là U Minh tộc, chủng tộc xếp hạng đầu tiên trong Yêu tộc càng vậy. Thậm chí có thể tùy chỗ sản sinh ra đủ loại Linh binh.
Đương nhiên loại tộc này đã sớm mất tích trong Yêu tộc, rốt cuộc là đi tới đâu ai cũng không biết được.
- Đúng rồi, sư huynh, nghe nói thứ áp trục ngày hôm nay là Linh hồn thể, chúng ta có muốn hay không?
Đột nhiên có một yêu nhân hỏi.
- Muốn, đương nhiên phải thu lấy. Linh hồn thể này nghe nói là phát hiện trong mộ huyệt của Linh hồn triệu hoán sư thượng cổ, có thể nhận chủ. Luyện thành thân ngoại hóa thân, một khi thành công sức chiến đấu của ta sẽ tăng lên gấp đôi. Khi đó đám người Yêu Xích sẽ phải chết, dám tranh đoạt truyền thừa của sư phụ
với ta, những kẻ này đừng mong còn sống.
Yêu Khánh hừ lạnh một tiếng, trong mắt lập lòe sát cơ. Thân thể cao lớn ngồi trên ghế không nhúc nhích, thể hiện ra lực lượng cường đại và sự tự tin.
- Đó là đương nhiên, dám đối nghịch với sư huynh, những người này chán sống rồi...