Vô Tận Đan Điền

Chương 3545: Tâm Ma quỷ dị (thượng)




- Quá là yếu đuối...

Nhiếp Vân khẽ nhíu mày.

Bóng dáng hồn phách của Ngọc Sương trước mắt thực sự quá yếu đuối, so với lúc trước khi hắn cứu nàng chỉ cường đại hơn có một tia.

Phía sau lưng nàng có hai vị cường giả Đại Đế, dựa theo đạo lý mà nói, các loại bảo vật bổ dưỡng linh hồn được phục dụng không gián đoạn. Như vậy cho dù còn chưa có khôi phục lại thời điểm đỉnh phong lúc trước thì cũng sẽ không biết bạc nhược yếu kém như thế ah!

Lại nói, trước đó hắn cũng đã chữa trị cho nàng một lần. Cho dù linh hồn vẫn suy yếu như trước, thế nhưng cũng đã có ý thức tự chủ, có thể nói chuyện như người bình thường. Sao nương theo thời gian chuyển dời lại ngày càng nhỏ yếu như vậy chứ?

- Ta cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, ngày hôm qua nó vẫn còn có thể nói chuyện với ta. Thế nhưng hôm nay đã biến thành như vậy...

Vẻ mặt của Thần Tháp Đế quân cũng tràn ngập vẻ mê hoặc.

- Để ta nhìn xem!

Trong lòng có chút kỳ quái, Nhiếp Vân cũng biết bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều. Thần Nông Bách Thảo Kinh lơ lửng ở trước mắt, một cỗ lực lượng đặc thù lập tức bao phủ lấy cái hồn phách ở trước mắt.

Thần Nông Vọng Khí Pháp!

Ngay từ đầu hắn đã thi triển ra tuyệt chiêu.

Ngưng tụ xong giới vực hoàn mỹ, thực lực đạt tới Thất Châu cảnh đỉnh phong. Lúc này hắn đã có thể tùy ý thi triển ra Vọng Khí Pháp mà không bị lực lượng cắn trả.

- Ồ?

Thần Nông Vọng Khí Pháp vận chuyển rất nhanh, khiến cho hắn lập tức nhìn ra được chỗ không đúng.

Ở trong linh hồn vốn đã suy yếu của Ngọc Sương, không ngờ lại còn có một đạo bóng đen.

Đạo bóng đen này triệt để dung hợp với hồn phách của nàng vào một chỗ, khó có thể ngăn cản. Nó đang lặng lẽ không một tiếng động phá hoại sinh cơ vừa mới sinh ra không lâu của nàng.

- Đây là cái gì chứ?

Hai mắt nhìn chằm chằm vào nó cả buổi, thế nhưng cuối cùng cũng không có nhận ra được bóng đên này là cái gì. Nhiếp Vân có chút cau mày.

Hắn đạt được Thần Nông Bách Thảo Kinh thời gian dài như vậy, thế nhưng còn chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này. Hơn nữa ở bên trong Bách Thảo Kinh cũng không có ghi chép liên quan tới thứ như vậy.

- Gần đây nàng có phục dụng cái gì đó hay không?

Nghiên cứu một hồi cũng không nghiên cứu ra được, Nhiếp Vân quay đầu lại hỏi Thần Tháp Đế quân một câu.

Xem bệnh cần phải quan sát mọi thứ, lúc này tất cả đều không có tác dụng. Cho nên hắn cũng chỉ có thể hỏi thăm người chung quanh một chút mà thôi.

- Không có ah, chỉ có phục dụng một ít đan dược bổ dưỡng linh hồn!

Thần Tháp Đế quân ngẫm lại rồi nói.

- Đan dược bồi bổ linh hồn? Không có khả năng, nếu như chỉ là bồi bổ linh hồn. Như vậy sẽ không có khả năng xuất hiện loại tình huống này a!

Nhiếp Vân khẽ lắc đầu nói.

Dùng tình huống linh hồn của nàng, nếu như phục dụng dược vật bổ dưỡng sẽ có tác dụng rất lớn. Thế nhưng tuyệt đối không thể xuất hiện tình trạng có bóng đen xuất hiện ở trong hồn phách.

- Nơi này đã từng có người nào khác tới hay chưa?

- Trừ ta và Nguyên Dương, dù là ai cũng không thể đi vào đây được!

Thần Tháp Đế quân nói.

Bên ngoài phòng có cấm chế mà Nguyên Dương Đế Quân lưu lại, trừ phi thực lực vượt qua hắn quá nhiều. Nếu không muốn lặng lẽ không một tiếng động tiến vào bên trong, chuyện này không có khả năng.

Vừa rồi Nhiếp Đồng cũng đã nhìn qua. Cho dù là đệ đệ, trừ phi là dùng bạo lực loại bỏ phong ấn, nếu không cũng không có khả năng không để lại dấu vết mà ra vào được.

Cho nên... Nơi này trừ Thần Tháp Đế quân và Nguyên Dương Đế Quân ra, không có khả năng có những người khác ra vào.

Không có những người khác, lại không có phục dụng loạn loại đan dược nào. Như vậy... Đạo bóng đen này từ đâu tới đây?

- Đem tất cả dược vật mà trong một tháng gần đây nàng đã dùng qua tổng hợp lại. Liệt kê danh sách cho ta, ta muốn nhìn một chút xem, liệu có phải giữa các dược vật xuất hiện tình huống xung đột hay không!

Suy nghĩ một hồi, Nhiếp Vân lại nói một câu.

Dược vật bồi bổ linh hồn, tất cả đều không giống nhau. Nếu như cùng ăn, tuy rằng khả năng xuất hiện xung đột không lớn, thế nhưng cũng có khả năng a.

- Được!

Tinh thần của Thần Tháp Đế quân khẽ động, một đạo tin tức lập tức xuất hiện ở trên không trung. Bên trên có đủ loại tên dược vật rậm rạp chằng chịt, chính là những loại dược vật mà Ngọc Sương phục dụng trong vòng một tháng qua.

- Tăng hồn thảo, Phách Huyền Đan, Thiên ky anh hoa... Những thứ này cũng không có vấn đề gì ah...

Nhìn một dãy danh sách, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân càng ngày càng nhíu chặt.

Những thứ này đều là dược vật bổ dưỡng linh hồn, dựa theo tình huống bình thường mà nói. Sẽ không xuất hiện bất luận tác dụng phụ gì. Tại sao lại khiến cho linh hồn của Ngọc Sương không kiên trì nổi, tùy thời cũng có thể sụp đổ như vậy chứ?

- Ồ?? Đây là cái gì?

Trong lúc đang tiếp tục nhìn xuống dưới, hai mắt Nhiếp Vân lại đột nhiên dừng lại:

- Thất Nhật Hồi Hồn đan?

- Thất Nhật Hồi Hồn đan này là lúc trước Đa Ba vương tử tặng Nguyên Dương lúc chúc thọ. Lúc ấy ngươi cũng có mặt, ta còn đem Linh Lung Trân Châu tháp tặng cho ngươi a!

Thấy hắn nhíu mày, Thần Tháp Đế quân lập tức giải thích.

- Là thứ này...

Trải qua hắn nhắc nhở, Nhiếp Vân lập tức nghĩ lại, quả thực cũng có chuyện như vậy.

Lúc trước đại thọ của Nguyên Dương Đế Quân, tất cả mọi người đều đến đây để chúc mừng. Đa Ba vương tử tìm một gia hỏa của Lang Gia động gọi là Vân Lang Y tiên gì đó. Lại đưa tặng khỏa đan dược này, lần đó danh tiếng cực thịnh, thiếu chút nữa đã đứng đầu.

- Không đúng, khỏa đan dược này có vấn đề!

Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Nhiếp Vân lập tức khẽ động.

Thất Nhật Hồi Hồn đan là đan dược mà Thần Nông Đại Đế nghiên cứu ra. Được xưng là bảy ngày hồi hồn, cho dù đã chết, chỉ cần không vượt quá bảy ngày. Một khi nuốt loại đan dược này thì có thể hồi hồn, một lần nữa sống lại.

Đan dược này cực kỳ trân quý, đối với linh hồn có tác dụng cực lớn, thế nhưng lúc này... Lại có vấn đề!

Sở dĩ hắn phán đoán như vậy là bởi vì hắn nhớ tới cảnh tượng lúc trước khi nhìn thấy loại đan dược này.

Lúc ấy thực lực của hắn còn xa không bằng hiện tại, đối với y đạo cũng không lý giải bằng hiện tại. Thế nhưng dù vậy, hắn vẫn có thể cảm thấy được khỏa đan dược này có vấn đề.

Chẳng qua là khi đó có vấn đề gì thì hắn cũng không nhìn ra được, đồng thời cũng sẽ không nói.