Vô Tận Đan Điền

Chương 353: Yến hội




- Ha hả!

Nhìn Bách Hoa Tu gật gật đầu, ý bảo yên tâm, Nhiếp Vân nhìn về phía Bích lão, cười cười.

- Dẫn đường đi!

- Vâng!

Bích lão quay người đi về phía trước.

Nhiếp Vân theo sát ở phía sau.

Đám người Bách Hoa Tu thấy thiếu niên quyết định, không tốt cãi lại, chỉ có thể đi theo.

Kỳ thật đi cùng Bích lão, cũng không phải Nhiếp Vân nghĩ quá ít, mà là mặc kệ đối phương tiên lễ hậu binh, hay có mục đích riêng, mình cùng lắm thì nghênh chiến, bằng vào thực lực bây giờ, Tiểu Phong, Yêu thánh cổ thi, cho dù vũ lực của hoàng thất Thần Thánh đế quốc cường thịnh trở lại, cũng phải xông vào một lần.

Đi theo Bích lão phi hành, chỉ chốc lát liền nhìn thấy một lầu các cao lớn hiện ra ở trước mắt, đình viện hoa cỏ thiên kỳ bách quái, tiên hạc xuyên qua, mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

Vật thể kiến trúc cung điện do ngọc thạch đúc thành, ẩn chứa trận pháp rất mạnh, linh khí vờn quanh, óng ánh trong suốt, làm cho người ta vừa thấy liền trầm mê trong đó, đẹp không sao tả xiết.

- Nhiếp Vân bệ hạ, chính là chỗ này!

Bích lão hạ xuống, đứng ở trước điện, làm cái thủ thế mời vào.

- Ân!

Nhiếp Vân cũng không chối từ, ngẩng đầu đi vào.

Trận pháp phong ấn trong cung điện nhiều đếm không xuể, mới đi vài bước, Nhiếp Vân liền nhìn đến 7, 8 chỗ, trận pháp này đều cần linh thạch thúc dục, liên hợp lại uy lực cực lớn, xem ra là cao nhân nào đó bày ra.

Tiểu Phong theo sát ở phía sau Nhiếp Vân, mọi người còn lại thì lục tục sắp hàng, đoàn người rất nhanh thông qua hành lang cung điện đi tới một phòng khách thật lớn.

Trong đại sảnh oanh ca yến hót, có thật tuyệt nữ tử đang mặc áo đơn vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, hết sức mạn diệu, hai bên có hai dãy bàn, một ít người ánh mắt uy nghiêm ngồi đó, uống rượu trò chuyện.

Nơi này đang có tiệc rượu.

Mọi người thấy đám người thiếu niên đi tới, cả đám lộ ra vẻ khinh miệt, tựa hồ cảm thấy Nhiếp Vân trẻ tuổi như vậy căn bản không xứng cùng bọn họ chung bàn.

- Vị này nói vậy chính là Hoàng đế của Nhiếp thị đế quốc, Nhiếp Vân bệ hạ, mời ngồi!

Trên chủ vị có một trung niên nhân nhìn Nhiếp Vân đến nở nụ cười, vội vàng tiếp đón, giống như căn bản không ngại chuyện tình Ngũ hoàng tử bị đánh tổn thương.

- Ân!

Nhiếp Vân cũng không khách khí, lập tức tìm vị trí ngồi xuống.

- Chư vị, vị này chính là tân Hoàng đế của Nhiếp thị đế quốc, Nhiếp Vân, từng một kiếm chiến thắng ngũ đại cường giả Chí Tôn. Một mình bình định Lưỡng Giới Sơn, thực lực bất phàm!

Hắn phất tay, cho ca múa rời đại sảnh, trung niên nhân cười nhìn mọi người giải thích.

- Linh hồn Khí Hải Đại viên mãn! Lực lượng chân khí chỉ sợ ít nhất ngoài 9000 Tượng lực, khó trách có thể làm cho cường giả như Bích lão phục vụ, thì ra là thế!

Vừa tới, trong lòng Nhiếp Vân liền suy nghĩ, nhân vật như Bích lão, bình thường đều là kiệt ngao bất tuần, làm sao có thể dễ dàng nghe theo chỉ huy như thế. Nguyên lai vị hoàng đế này thực lực càng mạnh, cách Bí Cảnh chỉ sợ cũng chỉ thiếu chút nữa.

Cũng không biết người này là Bí Cảnh tiềm lực bảng, hay là lão quái vật trùng kích Bí Cảnh không chết.

Nghe được Hoàng đế của Thần Thánh đế quốc giới thiệu, ngũ đại đế quốc khác cũng không cho là đúng. Nhìn về phía Nhiếp Vân như trước giống như nhìn gà đất chó kiểng.

Trong mắt bọn hắn, Thần Phong đế quốc bất quá là quốc gia xa xôi, không có cường giả gì, cái gọi là ngũ đại Chí Tôn, mấy đại Chí Tôn, căn bản không chịu nổi một kích, xách giày cũng không xứng.

- Nhiếp Vân bệ hạ, ta đến giới thiệu cho ngươi, vị này chính là Thần Vân Đế Quốc Lăng Thiên bệ hạ. Vị này chính là Thần Thiên Đế Quốc Long Khê bệ hạ, vị này chính là...

Trung niên nhân mỗi giới thiệu một cái, một người liền ngóc đầu lên, trong mắt tràn đầy chẳng thèm ngó tới, căn bản không có ý tứ cùng Nhiếp Vân giao thiệp.

Khí Hải Đại Lục tổng cộng có thất đại đế quốc, Thần Thánh, Thần Thiên, Thần Vân, Thần Nhạc, Thần Dương, Thần Vũ, Thần Phong.

Thất đại đế quốc Thần Thánh đế quốc ở giữa, mặt khác phân thuộc chung quanh Khí Hải Đại Lục, Thần Phong đế quốc hẻo lánh nhất, cũng cằn cỗi nhất.

Trung niên nhân giới thiệu cho Nhiếp Vân, thái độ những người khác cực kém, không có để ý chút nào, từ cử chỉ thái độ của bọn họ, Nhiếp Vân có thể nhìn ra, đối phương cũng không phải coi thương mình, tựa hồ Thần Phong đế quốc đến nơi này, từ trước đều bị đãi ngộ như thế.

- Ha hả, hiện tại mọi người đều biết rồi, mời tùy ý!

Giới thiệu xong mọi người, trung niên nhân không thèm nhắc lại, tùy ý khoát tay áo.

Cúi đầu nhìn, trước mặt trên bàn tràn đầy đủ loại mỹ vị, cùng với hoa quả rượu ngon đặc thù, yến hội cực kỳ phong phú.

- Vừa rồi nghe Hoang Lăng bệ hạ nói ngươi từng một kiếm đả bại ngũ đại Chí Tôn? Theo lý thuyết hẳn là thực lực không kém, không bằng bộc lộ tài năng cho chúng ta nhìn một chút được không?

Đột nhiên, một đế quốc bệ hạ xoay xoay chén rượu, mang theo khẩu khí khinh miệt nói.

Vẻ mặt của hắn căn bản không coi Nhiếp Vân thành chuyện gì to tát, cái gọi là bộc lộ tài năng, cùng trêu đùa cười nhạo không có gì khác nhau.

Phải biết rằng các vị đang ngồi đều là đứng đầu một quốc gia, địa vị tôn sùng, để hoàng đế làm khỉ xiếc triển lộ quyền cước, rõ ràng chính là khinh thị Nhiếp Vân.

- Bộc lộ tài năng? Đương nhiên có thể, một người không có ý gì, nếu không Hiên Thành bệ hạ theo ta vui đùa một chút?

Nhìn thoáng qua, Nhiếp Vân biết người nói chuyện là Thần Vũ đế quốc Hiên Thành bệ hạ, thực lực của người này cũng không kém, Chí Tôn đỉnh phong, thực lực chân chánh chỉ sợ có thể sắp xếp đến Thiên bảng.

Thiên bảng cũng không có gì, ở trong mắt Nhiếp Vân, một ngón tay có thể bóp chết.

- Làm càn, ngươi là thân phận gì, cũng xứng giao thủ cùng của bệ hạ chúng ta, không biết tôn ti, nói cho ngươi biết, Thần Phong đế quốc ở trong mắt lục quốc chúng ta, chính là dế nhũi, một hai lúa! Người khác gọi ngươi một tiếng bệ hạ, liền cho rằng thực ngưu bức, ở trong mắt bệ hạ của chúng ta, ngay cả cẩu cũng không bằng!

Hiên Thành bệ hạ còn chưa nói, phía sau hắn có một thanh niên rống lên.

Người thanh niên này khí tức ẩn ẩn, hai mắt hào quang giống như điện, vừa thấy chỉ biết thực lực không thấp, có thể tiến vào Địa Bảng.

- Ân? Hiên Thành bệ hạ, cái này là người của ngươi? Giống như không có lễ phép gì nha!

Không để ý tới đối phương rít gào, Nhiếp Vân thản nhiên hừ một tiếng, đùa nghịch chén rượu.

- Ha hả, Nhiếp Vân bệ hạ không nên tức giận, thuộc hạ của ta tính tình thẳng như vậy, thích nói thật, mong rằng bỏ qua!

Hiên Thành bệ hạ nở nụ cười một tiếng.

- Hiên Liên, còn không nhanh giải thích cho Nhiếp Vân bệ hạ!