Vô Tận Đan Điền

Chương 3501: Đạm Đài Lăng Nguyệt xoắn xuýt (thượng) (1)




Dưới cỗ lực lượng này, chỉ sợ Đại Đế cũng không chịu nổi.

Nhưng Nhiếp Vân không có lui lại, vẫn như cũ cắn răng kiên trì.

Bất quá giờ phút này, hắn đã lâm vào hôn mê, trong đầu chỉ có một niềm tin duy trì lấy thân thể bảo trì tư thế.

Hô!

Ngay thời điểm Nhiếp Vân dùng hết lực lượng toàn thân chống cự áp lực, không gian phía sau hắn vặn vẹo, một bóng người đột ngột xuất hiện.

Nếu như hắn hoàn toàn thanh tỉnh, khẳng định có thể nhận ra người này là ai.

Râu trắng như tuyết, ánh mắt tràn ngập cơ trí.

Bạch Tu Ông!

Bạch Tu Ông lại tới nơi này, hơn nữa nhẹ nhõm tiến vào Thánh Sơn!

Loại năng lực này, chỉ sợ ngay cả mấy người Hầu Khổng cũng khó có thể tưởng tượng.

- Rốt cục chờ được rồi...

Nhìn thiếu niên trước mắt, hai mắt Bạch Tu Ông tỏa ánh sáng.

- Thiếu niên, nhất định phải kiên trì, 3000 ức vạn năm, ba ngàn kỷ nguyên chờ đợi, liền dựa vào ngươi!

Bạch Tu Ông xiết chặt nắm đấm.

Rầm rầm rầm!

Không biết Bạch Tu Ông ở sau lưng lẩm bẩm, cũng không biết hắn mang theo kỳ vọng gì.

Giờ phút này Nhiếp Vân giống như rơi vào Địa Ngục vô biên, toàn thân cao thấp kể cả linh hồn, đều tiếp nhận thống khổ vô tận.

Toàn thân giống như trước một giây ở băng hàn chi địa, sau một khắc liền đặt mình vào chảo dầu dày vò.

Nếu như không phải từ Khí Hải đại lục cùng nhau đi tới ma luyện ra ý chí cường hãn, khẳng định đã sớm không chịu nổi mà hỏng mất.

Quá thống khổ.

Trình độ thống khổ vượt qua dĩ vãng.

Hơn nữa, mang đến cho hắn một cảm giác không có điểm cuối cùng, không có kết thúc.

Có mấy lần hắn muốn triệt để từ bỏ.

Bất quá, cuối cùng ý chí cường hãn vẫn chiến thắng, cắn răng tiếp tục kiên trì.

Một tháng!

Hai tháng!

Ba tháng!

Thời gian thông thả trôi qua.

Đảo mắt một cái, nửa năm thoáng một cái đã qua.

Nửa năm, đối với người bình thường mà nói rất dài, nhưng đối với cường giả Thần giới mà nói, ngắn tựa như một cái hô hấp, có đôi khi, một lần tu luyện thì ung dung trôi qua.

Trong vòng nửa năm, Nhiếp Vân đã nhận lấy tất cả thống khổ mà toàn bộ Thần giới có khả năng thừa nhận, vẫn như cũ ở vào hôn mê, ngủ say bất tỉnh.

Thần giới cũng ở trong nửa năm này xảy ra một đại sự làm cho tất cả mọi người kích động.

Thần Nữ phong chiêu tế!

Nghe nói là Thần Nữ phong Đế Huyền thay đệ tử chọn tế!

Thần giới còn dư lại bát đại thế lực đều phái người tham gia, thậm chí vô số tán tu, cường giả cũng đều đến!

Bát đại thế lực, đều tuyển bạt ra thế hệ trẻ tuổi ưu tú nhất tiến đến tham gia, trong lúc nhất thời phong vân dũng động, Thần Nữ phong vô cùng náo nhiệt.

- Nghe nói không? Vị đệ tử chân truyền này của Đế Huyền Đại Đế, chẳng những thực lực mạnh, thiên phú cao, còn xinh đẹp rối tinh rối mù!

- Ta đã sớm nghe nói, có người nói Thần giới đệ nhất mỹ nhân là Hỏa Thần tông Bích Lạc tiên tử, cũng có người nói là Đế Huyền, ta xem, tuyệt đối là nàng!

- Đúng vậy, ta từng có may mắn gặp qua một lần, đẹp không tưởng nổi, có thể cùng loại người này nói vài câu, nhìn nhiều một cái, dù lập tức chết rồi cũng đáng!

- Ngươi cũng đừng nghĩ, toàn bộ Thần giới đều động, bảy đại tài tuấn nổi danh nhất Thần giới đều tới!

- Bảy đại tài tuấn?

- Hạo Thiên lâu Thiên Cơ bảng ngươi nên nghe qua a!

- Đương nhiên, đây là bảng danh sách quyền uy nhất Thần giới, nhất là Đế Cảnh tiềm lực bảng, ghi lại rất nhiều tài tuấn có khả năng thành tựu Đại Đế nhất của Thần giới! Nghe nói những người này từng cái có sức chiến đấu không kém gì cường giả Đại Đế, cực kỳ đáng sợ!

- Ân, ta nói bảy đại tài tuấn, chính là bảy người đứng đầu trong danh sách!

- Cái gì? Trước bảy tên đều tới? Chẳng lẽ đều vì cưới đệ tử của Đế Huyền Đại Đế?

- Đúng vậy!

- Thật đáng sợ... Cái này... Để cho người ta khó mà tin được! Đúng rồi, đệ tử của Đế Huyền Đại Đế, tên gọi là gì?

- Giống như gọi... Đạm Đài Lăng Nguyệt!

- Đạm Đài Lăng Nguyệt? Chưa từng nghe qua, không phải con cháu của gia tộc lớn nào a!

- Quan tâm nàng có phải con em của đại gia tộc hay không làm gì, có thể làm cho bảy đại tài tuấn đồng thời đến cạnh tranh, rất nhiều thế lực điên cuồng... bằng những thứ này, nàng cũng đủ để vang danh thiên hạ!

- Đúng vậy...

...

Thần Nữ phong ở Thần Nữ thành, dòng người đột nhiên nhiều gấp bội, khắp nơi đều là thanh âm nghị luận chuyện này.

Tất cả mọi người đối với vị đệ tử chân truyền của Đế Huyền Đại Đế tràn đầy chờ mong.

Muốn tận mắt chứng kiến một chút, đến cùng có phải mỹ lệ giống như trong truyền thuyết hay không.

...

Thần Nữ phong, Thúy Hoa đỉnh!

Khắp nơi vàng son lộng lẫy.

Vô số hoa tươi thảm thực vật bao phủ, cung điện nguy nga liên tiếp, để cho người ta tiến vào bên trong, tựa như tiến nhập tiên cảnh, lại không muốn rời đi.

Thần Nữ phong, nếu bàn về cảnh sắc mỹ lệ, tuyệt đối xếp hàng đệ nhất Thần giới.

Năm đó vì kiến thiết ngọn núi này, Đế Huyền từng đi khắp Thần giới, hao tốn vài vạn năm, thu cảnh trí xinh đẹp nhất thiên hạ về đây!

Rầm rầm!

Cảnh đẹp, người càng đẹp hơn, một đám bạch y nữ tử chậm rãi đi tới.

Những cô gái này, từng cái đều là mỹ nhân tuyệt thế ngàn dặm mới tìm được một của Thần giới.

Thần Nữ phong chỉ lấy nữ đệ tử, hơn nữa đều là mỹ lệ, có thể đi tới nơi này tu luyện, không có chỗ nào mà không phải mỹ nữ.

Một tiểu viện an tĩnh của Thần Nữ phong, một thiếu nữ xoay người đi ra.

Nếu có người ở nơi này nhìn thấy thì sẽ biết, đám người trước đó danh xưng mỹ nữ tới so sánh, toàn bộ sẽ ảm đạm phai mờ. Ngay cả vườn hoa, cũng mất đi hào quang.

Vô luận nàng đi hay đứng, cả người giống như là trung tâm thế giới, hấp dẫn lấy ánh mắt mọi người.

- Bái kiến thiếu phong chủ!

Mấy thị nữ đi tới.

- Ân!

Vị thiếu phong chủ này lên tiếng, thần sắc lạnh nhạt, hai con ngươi như bảo thạch không có chút hưng phấn cùng cao hứng nào, có chỉ là ưu sầu nhàn nhạt.

- Thiếu phong chủ, Càn Khôn các Càn Khôn công tử Mạc Tường đến đây cầu kiến!

Một thị nữ đi lên phía trước.

- Không gặp!

Thiếu phong chủ lắc lắc ngọc thủ, khí phách tiêu điều.

- Mạc Tường công tử ở Đế Cảnh tiềm lực bảng xếp hạng thứ ba, nghe nói một thân tu vi đã đạt tới Thiên Đạo Thất Châu cảnh!

- Là hắn, thiếu phong chủ, hắn đại biểu cho Càn Khôn các, nghe nói còn mang theo rất nhiều bảo vật đến đây bái kiến. Không tiếp mà nói... sẽ không tốt lắm?

...

Nghe được thiếu phong chủ không gặp, mấy thị nữ vội vàng khuyên can.

Đây đã là thiếu phong chủ cự tuyệt khách nhân thứ năm rồi.

Chỉ cần đến bái kiến, hết thảy không gặp!