Vô Tận Đan Điền

Chương 3397: Phần Thiên khu (Hạ)




Vì lẽ đó, đối với cái này, Nhiếp Vân là trăm phần trăm không tin.

Lại nói, cái gọi là đột phá Thiên Đạo, đối với tu vi của hắn bây giờ nói còn có chút quá sớm, bây giờ mục đích của hắn chỉ là giới vực hoàn mỹ, chỉ có ngưng tụ giới vực hoàn mỹ mới có thể xung kích cảnh giới cao hơn.

Còn đám người Ma Nghiêm, bây giờ mình còn không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, tự nhiên sẽ không chủ động tìm kiếm.

- Đừng suy nghĩ nữa, tới Phần Thiên khu xem một chút đi, có khi có thể để thực lực của chúng ta tiến thêm một bước nữa!

Nhiếp Vân khoát tay áo một cái nói.

Không biết ý nghĩ của Nhiếp Vân, giờ khắc này Đa Ba Vương Tử đang đứng ở trên một chiếc thuyền cổ to lớn, nhìn về phía mọi người.

- Thắng bại ở lúc này, nếu như ở đây không chém giết được Nhiếp Vân, một khi thí luyện kết thúc, tiếp quản hoàng quyền, chúng ta nhất định phải chết!

- Lần này dù như thế nào cũng không thể để hắn chạy thoát, bằng không, thật sự sẽ rất thảm!

- Chúng ta cùng Đa Ba Vương Tử liên luỵ quá sâu, đã không thể thoát thân. Tình huống trước mắt cũng chỉ có thể một đường đen tới cùng!

Mọi người ngồi trên boong thuyền, từng người truyền âm, rất rõ ràng cục diện hiện nay.

Những người này đều có quan hệ lợi ích với Đa Ba Vương Tử, những quan hệ này dây dưa rất sâu, coi như giờ khắc này muốn thoát thân cũng đã chậm.

Chỉ cần kế vị không phải Đa Ba Vương Tử, bất kể là ai lên đài, bọn họ đều sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu!

Vì lẽ đó, đây là cơ hội cuối cùng của bọn hắn.

- Thông qua Tầm Hướng Châm, có thể xác định Nhiếp Vân này chạy trốn tới Phần Thiên khu!

Lưu Mộc Vương nhìn Tầm Hướng Châm trước mắt, xác nhận phương hướng.

Xem ra giống như Nhữ Hạ Vương Tử đoán, hắn và Đa Ba đã liên thủ.

Ngẫm lại cũng khó trách, bọn họ cùng Nhiếp Vân đều có thù không đợi trời chung, người sau lên làm Thái tử, dưới cái nhìn của bọn họ, so với Nhữ Hạ càng thêm khủng bố.

- Phần Thiên khu, nơi Thiên Địa đốt cháy, sinh ra một loại Đại Đạo Chi Thú đặc thù… Phần Thiên Thú, chỉ cần bắt được loại Thần Thú này, rất dễ dàng tu luyện một loại Đại Đạo mới... nếu đám người Nhiếp Vân chạy tới đó, tất nhiên sẽ đi nơi này... hiện tại lên đường, lập tức xuất phát về phía Phần Thiên khu, tìm kiếm Phần Thiên Thú, đánh giết Nhiếp Vân!

Đa Ba Vương Tử nhìn quanh một vòng, chậm rãi nói.

- Vâng!

Mọi người đều gật đầu.

- Ta có Khôi Lỗi, chỉ cần ở trong Vạn Giới Động Thiên, đều có thể truyền âm giao lưu, hắn sẽ dẫn các ngươi đi tìm đám người Nhiếp Vân! Còn phương hướng, nó cũng sẽ mang các ngươi đi, như vậy mặc dù không cần Tầm Hướng Châm, các ngươi cũng có thể tìm được phương hướng, không đến nỗi lạc lối!

Tinh thần của Lưu Mộc Vương hơi động, một con Khôi Lỗi xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Con Khôi Lỗi này không giống trước kia là Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, bất quá thực lực cũng không yếu, ở trong Hoàng cảnh viên mãn được cho là đỉnh cao.

Khôi Lỗi cùng hắn có thể tiến hành tinh thần liên tiếp, cũng có thể xác định vị trí của bọn họ, như vậy mặc dù chỉ có một Tầm Hướng Châm, cũng có thể để hai đội ngũ tụ hợp.

- Ta cùng Đa Ba Vương Tử sẽ đi một chỗ... Còn vì chuyện gì, tạm thời vẫn chưa thể nói cho các ngươi, các ngươi chỉ biết nghe lệnh là được, một khi chúng ta thành công, Nhiếp Vân này coi như chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng sẽ bị chém giết! Vì lẽ đó, các ngươi đi tìm Nhiếp Vân, có thể giết hắn tốt nhất, giết không được, tận lực kéo dài thời gian, không nên để cho hắn tới tìm chúng ta, phá hoại đại sự!

Ánh mắt của Lưu Mộc Vương phát lạnh.

- Được!

Mọi người đồng thời gật đầu.

- Rất tốt, xuất phát!

Nương theo một tiếng quát to, người trên cổ thuyền chia làm hai nhóm, nhanh chóng bay về phía hai phương hướng.

Rất nhanh, trên boong thuyền lít nha lít nhít người đi sạch sẽ, chỉ còn dư lại Lưu Mộc cùng Đa Ba.

- Được rồi, đến cùng vật gì tốt, hiện tại có thể nói a!

Lưu Mộc đứng dậy.

Hắn có Tầm Hướng Châm, nắm giữ ưu thế lớn hơn, dựa theo đạo lý, không muốn hợp tác với Đa Ba, thế nhưng người sau nói có thứ càng tốt, mới khiến cho hắn động tâm.

- Đương nhiên là có thứ tốt... Thiên Đạo Hoa, vật này không biết Lưu Mộc Vương có nghe nói chưa?

Khóe miệng của Đa Ba Vương Tử vung lên.

- Thiên Đạo Hoa? Khiến người ta ở trong thời gian ngắn nắm giữ lực lượng Thâu Thiên Tá Thọ đỉnh cao, thậm chí có thể mượn lực lượng Thiên Đạo… Thiên Đạo Hoa?

Con ngươi của Lưu Mộc Vương co rụt lại.

- Không sai!

Ánh mắt của Đa Ba Vương Tử lấp loé:

- Người người đều biết Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, là người mạnh nhất dưới Đế cảnh, kì thực không phải, thực lực của cường giả Thiên Đạo, vượt xa Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh! Thâu Thiên Tá Thọ, chỉ có thể ở dưới Thiên Đạo kéo dài hơi tàn, mà cường giả Thiên Đạo, lại có thể cùng Thiên Đạo đứng ngang hàng, không phân trên dưới!

- Đúng vậy, Đế cảnh vượt qua Thiên Đạo, mà cường giả Thiên Đạo là cùng Thiên Đạo ngang hàng!

Lưu Mộc Vương gật đầu.

- Thiên Đạo Hoa, Thiên Đạo sinh ra kỳ hoa, chỉ cần dùng, trong thời gian ngắn sẽ có được lực lượng Thiên Đạo, tuy còn không làm được ngang hàng Thiên Đạo, nhưng cũng không kém nhiều, chém giết một Nhiếp Vân nho nhỏ, dễ như ăn cháo!

Đa Ba Vương Tử cười lạnh nói.

- Nếu như có thể tìm được Thiên Đạo Hoa, chém giết hắn là rất đơn giản, bất quá...

Lưu Mộc Vương hơi nhướng mày:

- Ta nghe nói Thiên Đạo Hoa, trên thực tế là cạm bẫy của Thiên Đạo! Sau khi dùng, có thể chưởng khống một bộ phận lực lượng Thiên Đạo, nhưng đồng dạng sẽ rơi vào trong khống chế của Thiên Đạo, không cách nào siêu thoát trở thành cường giả Đế cảnh! Thậm chí sinh mệnh cũng bị Thiên Đạo ràng buộc uy hiếp!

- Là có chuyện như vậy, bất quá... bây giờ còn có đường khác đi sao?

Đa Ba Vương Tử nói.

Lưu Mộc Vương trầm mặc.

Bây giờ bọn họ xác thực không có đường tốt hơn có thể đi, biện pháp duy nhất chính là cấp tốc tăng cao thực lực, chém giết Nhiếp Vân này.

Nếu không, một khi để hắn còn sống đi ra ngoài, bọn họ khẳng định chắc chắn phải chết.

- Được, Thiên Đạo Hoa ở nơi nào? Chúng ta lên đường đi!

Không do dự quá lâu, Lưu Mộc Vương mở miệng nói.

Làm sao lấy hay bỏ, đối với bọn họ mà nói đã không tính nan đề rồi.

- Đi!

Đa Ba Vương Tử gật gù, tinh thần hơi động, Cổ Thuyền to lớn bay tới đằng trước, thời gian không lâu liền biến mất ở tại chỗ.

- Đây chính là Phần Thiên khu?

Đứng ở trên cổ thuyền, Nhiếp Vân nhìn tràng cảnh cuồn cuộn trước mắt, trong lòng tràn đầy rung động.