Vô Tận Đan Điền

Chương 3201: Kế hoạch của Đa Ba vương tử (Hạ)




- Tiến vào Vạn Giới Động Thiên là biện pháp cuối cùng, dù sao ba tháng sau Vạn Giới Động Thiên mới mở ra, nếu lúc này hắn tìm được bệ hạ thì hỏng bét.

Đa Ba vương tử tiếp tục nói.

- Đúng vậy, một khi bệ hạ biết rõ thân phận của hắn, lại muốn động thủ đã muộn rồi.

Sắc mặt mọi người ngưng trọng.

- Cho nên vì kế hoạch hôm nay, chúng ta phải để Lưu Mộc, Nhữ Hạ biết rõ thân phận của hắn, sau đó tìm người chịu tội thay, khi đó chúng ta có thể tránh được chuyện sau đó.

Đa Ba vương tử nói.

- Không nói trước tìm người chịu tội thay, nếu như Nhiếp Vân không rời khỏi y quán thì chúng ta không có biện pháp động thủ a!

- Y quán nằm trong phạm vi thành Vân Châu, một ý niệm của Đại Đế là có thể nhìn thấy... Xem thái độ của Nguyên Dương Đế Quân, hắn chỉ cần gặp chuyện không may, tất nhiên sẽ đuổi tới... Có cường giả Đại Đế bảo hộ, giết hăn s thế nào?

Lúc này một thủ hạ nói.

Thiết kế tốt cỡ nào, không giết được đối thủ cũng vô dụng.

- Ân...

Đa Ba vương tử cau mày khó chịu.

Biết rõ Nhiếp Vân có khả năng là con ruột của Phổ Thiên Đại Đế cho nên hắn thề bất lưỡng lập với gia hỏa này, phải có kẻ chết mới xong việc.

Muốn giết Nhiếp Vân không dễ gì.

Hắn bây giờ đang ở thành Vân Châu, chỉ cần động tĩnh hơi lớn, Nguyên Dương Đế Quân sẽ biết được, một khi Đế Quân xuất hiện thì có nhiều người hơn nữa cũng vô dụng.

Lại nói lúc trước Nam Hoa lão tiên không có tay, ai biết chung quanh hắn có cao thủ bảo hộ hay không.

- Muốn thành công phải một kích đắc thủ, không cho hắn cơ hội gọi viện binh.

- Nếu không, một khi giúp đỡ tới hoặc là Đế Quân xuất hiện, từ đó chúng ta sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Đa Ba vương tử thở dài.

Tuy hắn rất muốn giết Nhiếp Vân nhưng mức độ nguy hiểm quá lớn và khó khăn quá cao.

Hắn cau mày suy nghĩ, lúc này suy nghĩ làm cách nào thần không biết, quỷ không hay làm như vậy, đột nhiên nội tâm khẽ động, hắn cười cười, ánh mắt nhìn sang Hồng Nguyên trưởng lão cách đó không xa.

- Hồng Nguyên trưởng lão, Nhiếp Vân không phải có thù với tông môn của ngươi hay không? Ta xem các nguoi động thủ đi... Chỉ cần thành công, ta cam đoan Hồng Hà môn thuận lợi chiếm đoạt Hỏa Thần Tông, trở thành mười bá chủ cường đại nhất!

- Vương tử nói giỡn, Nhiếp Vân không có ân oán gì với Hồng Hà môn của ta... Chúng ta trước kia có quan hệ rất tốt.

Da mặt Hồng Nguyên trưởng lão co lại, suýt chút nữa chửi mẹ nó.

Nói đùa gì vậy?

Hắn lại không phải người ngu bị một câu nói lừa gạt, một khi Nhiếp Vân thực xảy ra vấn đề, hắn và Hồng Hà môn khẳng định không may, bị người ta diệt.

Đừng nói có thực hiện hứa hẹn hay không, chỉ sợ người ra tay đầu tiên chính là Đa Ba vương tử trước mặt.

- Quan hệ rất tốt? Hắc hắc, ngươi cảm thấy hiện tại ngươi có thể làm chủ?

Đa Ba vương tử âm trầm nhìn sang.

- Đa Ba vương tử, ta hảo tâm đầu nhập vào ngươi, hơn nữa nói cho ngươi biết tin tức trọng yếu như vậy, tại sao ngươi làm thế...

Hồng Nguyên trưởng lão sợ hãi và lui về phía sau liên tiếp.

- Bắt hắn lại!

Đa Ba vương tử vẫy tay.

- Vâng!

Lúc này có tiếng nói âm trầm vang lên, toàn bộ hộ vệ phía sau lui xuống và vây quanh Hồng Nguyên trưởng lão.

- Ngươi...

Toàn thân Hồng Nguyên trưởng lão run rẩy, sắc mặt tái nhợt, đồng thời nội tâm cảm thán.

Gieo gió gặt bảo ah!

Trước kia Nhiếp Vân đã từng nói qua, đây là tranh đấu giữa vương tử bọn họ, tốt nhất không nên lẫn vào, hắn không những không nghe còn chạy tới mật báo, kết quả tốt rồi... Người ta không dung được ngươi, Đa Ba vương tử hiện tại còn muốn động thủ với hắn.

Bản thân mình chết cũng bỏ đi, nếu thật ra tay với Nhiếp Vân, cả Hồng Hà môn khẳng định cũng bị diệt cùng hắn.

- Không cần nói nhảm, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn đồng ý, như vậy sẽ miễn thống khổ, nếu không thần hồn câu diệt, muốn trọng sinh cũng không kịp!

Một tên Hoàng cảnh viên mãn trong đó cười hắc hắc, hắn ra tay với Hồng Nguyên trưởng lão.

Mấy người khác cũng đồng loạt ra tay.

Tuy Hồng Nguyên trưởng lão là Hoàng cảnh viên mãn nhưng lọt vào vòng vây của mấy cao thủ cùng cấp cũng dần dần lực bất tòng tâm.

- Đừng ép ta, bức ta gấp ta sẽ tự bạo... Các ngươi mặc dù nhiều nhưng cường giả Hoàng cảnh viên mãn muốn tự bạo chắc hẳn không...

Cảm thấy công kích chung quanh càng ngày càng mạnh, rốt cuộc kiên trì không bao lâu, Hồng Nguyên trưởng lão thét dài một tiếng không cam lòng.

Tuy nhiều người vây công nhưng hắn là một Hoàng cảnh viên mãn tình nguyện tự bạo thì không phải những người này có thể ngăn cản.

- Vậy tự bạo đi!

- Nói cho ngươi biết, sau khi ngươi tự bạo chết, ta sẽ tìm người ngụy trang thành bộ dạng của ngươi đánh lén Nhiếp Vân, cũng tự bạo!

- Đến lúc đó cho dù Đại Đế điều tra ra cũng là chuyện Hồng Hà môn cảu ngươi... Ta suy nghĩ, chuyện này nếu như bị Phổ Thiên Đại Đế điều tra ra, ngươi cảm giác Hồng Hà môn của ngươi còn năng lực sống sót? Hồng Hà Đại Đế có thể ngăn cản lửa giận của Phổ Thiên Đại Đế? Hơn nữa ta ngh nói qua ngươi tại Hồng Hà môn có hơn ba mươi tiểu thiếp hoa như ngọc, hơn một trăm hài tử, hơn ba nghìn hậu nhân... Hồng Hà môn diệt môn thì những người này cũng không thể giữ được tính mạng...

Đa Ba vương tử nghiền ngẫm cười nói.

- Ngươi... Ngươi là ma quỷ...

Hồng Nguyên trưởng lão tức giận không nhỏ, không cẩn thận nên hắn bị một Hoàng cảnh viên mãn đánh trúng, lúc này phun máu tươi.

Tuy nổi giận nhưng biết không thể làm gì đối phương.

Hắn chết, Đa Ba vương tử vẫn phái người ngụy trang thành hắn đánh lén Nhiếp Vân!

Một khi đắc thủ cũng dẫn tai họa vào Hồng Hà môn, tông môn của hắn cũng gặp tai họa ngập đầu.

Mặc dù sau lưng Hồng Hà môn có Hồng Hà Đại Đế nhưng so với Phổ Thiên Đại Đế còn kém quá lớn.

Cả hai không cùng đẳng cấp.

Hồng Hà môn diệt môn, thân nhân của hắn làm sao may mắn thoát khỏi? Cho dù có thể may mắn thoát khỏi, nghe khẩu khí của Đa Ba vương tử đã sớm điều tra rõ ràng và tùy thời diệt vong.

- Tự gây nghiệt không thể sống ah!

- Nếu không phải ta bị ma quỷ ám ảnh tới nơi này, làm sao lâm vào cục diện như thế.

Sống không được, chết không được, Hồng Nguyên trưởng lão cảm tâấy lòng như lửa đốt, hắn lại phun máu tươi.

Nếu không phải hắn rãnh rỗi chạy tới thành Vân Châu thì làm sao lâm vào tai nạn hiện tại.

- Ta đồng ý đánh lén... Mặc kệ thành công hay không, ngươi phải buông tha người nhà của ta, không thê r liên quan tới bọn họ.

Trong nội tâm bi phẫn, biết không có biện pháp khác, Hồng Nguyên trưởng lão thét lớn.