Vô Tận Đan Điền

Chương 3170: Đệ nhất là hắn?




- Tiêu chuẩn trung bình?

- Không phải nói chỉ cần không tử vong cao hơn bảy ngày là có thể hồi hồn sao?

- Đan dược trân quý như thế cũng chỉ có tiêu chuẩn trung bình? Thiệt giả?

- Không thể nào, nếu thật là như vậy, đan dược kia lợi hại tới mức nào?

- Chờ một chút... Hắn nói Thất Nhật Hồi Hồn Đan là đan dược tiêu chuẩn trung bình trong các đan dược của Thần Nông Đại Đế, chẳng lẽ... Cửu phẩm Tụ Linh đan cũng là thủ bút của Thần Nông Đại Đế?

Vân Lang Y Tiên vừa dứt lời, lúc này ý thức được vấn đề ở đâu.

Giờ phút này mang Thần Nông Đại Đế ra, chẳng lẽ... Cửu phẩm Tụ Linh đan có quan hệ với hắn?

- Không sai... Cửu phẩm Tụ Linh đan cũng là đan dược của Thần Nông Đại Đế!

Vân Lang Y Tiên bỏ qua nghi kỵ của mọi người và lên tiếng.

- Cũng là đan dược Thần Nông Đại Đế nghiên cứu chế tạo ra?

- Không phải nói truyền thừa của Thần Nông Đại Đế sớm đoạn tuyệt sao? Xuất hiện một viên Thất Nhật Hồi Hồn Đan cũng bỏ đi, tại sao lại xuất hiện một cửu phẩm Tụ Linh đan?

- Đế Quân dám xác định như thế tất nhiên đã xét duyệt qua.

- Xem một chút đi, qua một hồi nhất định sẽ công bố kết quả.

Tất cả mọi người tiếp tục nhìn sang Vân Lang Y Tiên, muốn từ trong miệng của hắn biết về... Cửu phẩm Tụ Linh đan.

- Thất Nhật Hồi Hồn Đan giống như trong truyền thuyết, có thể làm cho người sau khi chết trong bảy ngày sống lại, nhưng... Chỉ giới hạn ở Hoàng cảnh viên mãn, cường giả mạnh hơn thì không có biện pháp!

- Cửu phẩm Tụ Linh đan thì khác!

- Đan dược này chia làm cửu phẩm, chính thức luyện chế đến cửu phẩm có thể hữu dụng với cường giả Đế cấp, thậm chí... Có thể làm cho cường giả Đế cấp khởi tử hồi sinh!

Vân Lang Y Tiên không có chậm trễ quá lâu, sắc mặt ngưng trọng lên tiếng.

- Có thể khởi tử hồi sinh cường giả Đế cấp?

- Việc này...

- Có tác dụng với cường giả Đế cấp, khó trách...

- Không hổ là Thần Nông Đại Đế, ngay cả đan dược như thế cũng chế tạo ra.

Mọi người giờ mới hiểu cửu phẩm Tụ Linh đan đáng sợ cỡ nào.

Cường giả Đế cấp và Hoàng cảnh viên mãn là cái hào rộng không thể vượt qua, cấp bậc sinh mạng hai bên khác nhau quá xa, đan dược hữu dụng với cường giả Hoàng cảnh viên mãn sẽ không có tác dụng với cường giả Đại Đế.

Đây là sự thật ai cũng biết.

Hiện tại Vân Lang Y Tiên nói cửu phẩm Tụ Linh đan hữu dụng với cường giả Đại Đế, bọn họ không khiếp sợ sao được?

- Thần Nông Đại Đế nghiên cứu chế tạo đan dược?

Nghe được Vân Lang Y Tiên giải thích, Diệp Đào sững sờ tại chỗ.

Trước kia Nhiếp huynh không phải nói đan dược này là đồ vật sư môn hắn truyền lưu sao? Lúc nào biến thành Thần Nông Đại Đế nghiên cứu chế tạo?

Cho tới giờ phút này hắn cũng không liên hệ Nhiếp Vân với truyền nhân Thần Nông với nhau.

Dù sao tin tức này thật sự thật đáng sợ!

- Không đúng!

- Thời điểm Diệp Đào tặng quà ta cũng có mặt ở đó, cũng không phải đan dược, mà là... Một trang giấy, làm sao lại là cửu phẩm Tụ Linh đan?

Đột nhiên Diệp Tân rống lên.

Nghe hắn la lên, tất cả mọi người sững sờ, đại bộ phận đều nhớ lại.

Diệp Đào tặng lễ vật làm mọi người cười nhạo hồi lâu, đó là trang gâấy phi thường bình thường... Lúc nào biến thành cửu phẩm Tụ Linh đan? Hơn nữa còn là... Thần Nông Đại Đế lưu lại chứ?

- Trang giấy?

Hiển nhiên Vân Lang Y Tiên không nghĩ tới loại tình huống này, thời điểm Diệp Đào tặng lễ thì hắn đã đi theo sau lưng Đa Ba vương tử têến vào hậu điện, hắn không biết tình hình xảy ra kế tiếp..

- Cửu phẩm Tụ Linh đan, khó có thể luyện chế, phải đạt tới Đế cấp mới có thể luyện chế ra cấp bậc cửu phẩm, nếu như chỉ là trang giấy, hẳn là... Đan phương a!

Nghi hoặc một lúc, Vân Lang Y Tiên hiểu ra sau đó lên tiếng.

- Đan phương?

- Khó trách...

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Đối với cường giả Đế cấp mà nói, đan dược không hữu dụng bằng đan phương, hơn nữa còn trân quý hơn cả Thất Nhật Hồi Hồn Đan vô dụng với hắn.

- Nhưng mà... Ta có chút kỳ quái!

Giải thích xong, Vân Lang Y Tiên cau mày nhìn sang Diệp Đào.

- Cửu phẩm Tụ Linh đan là bí mật bất truyền của Thần Nông Đại Đế, còn trân quý hơn cả Thất Nhật Hồi Hồn Đan, đan phương sớm biến mất trong dòng sông lịch sử... Không biết Diệp Đào thiếu gia đạt được đan phương từ nơi nào?

Không phải hắn cố ý làm khó dễ, mà là nội tâm hắn khó hiểu.

Hắn không tiếc tốn hao tinh lực đi tìm Thất Nhật Hồi Hồn Đan là có thể nhìn ra hắn cuồng nhiệt Thần Nông Đại Đế cỡ nào, biết rõ Thần Nông Đại Đế truyền thừa sớm đoạn tuyệt, Thất Nhật Hồi Hồn Đan khó tìm như thế, đan phương cửu phẩm Tụ Linh Đan càng trân quý hơn tìm được tại nơi nào?

- Là.. Nhiếp Vân đại nhân cho ta!

Lần này bị chất vấn, Diệp Đào biết rõ rốt cuộc không gâấu diếm được nên lên tiếng.

- Nhiếp Vân đại nhân?

Vân Lang Y Tiên sững sờ, vội vàng nhìn qua:

- Không biết đại nhân có thể cho biết? Đương nhiên, nếu như liên lụy bí mật quá lớn có thể không trả lời.

Vân Lang Y Tiên sùng bái Thần Nông Đại Đế như thế, nhìn thấy Nhiếp Vân xuất ra đan phương cao cấp hơn thì ngứa ngáy khó nhịn.

- Việc này...

Nhiếp Vân do dự một lúc nhưng không biết trả lời thế nào.

Hiện tại hắn không muốn bạo lộ thân phận đệ tr Thần Nông, do dự một lúc liền nói sang chuyện khác.

- Cơ duyên xảo hợp đoạt được!

- Tình huống cụ thể thật sự không có ý tứ... Nếu như Y Tiên muốn trao đổi y đạo, tại hạ ngược lại rất thích ý!

- Đa tạ!

Nghe hứa hẹn như thế, Vân Lang Y Tiên thoả mãn gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

- Tốt rồi, mọi người không có dị nghị gì khác, hiện tại ta tuyên bố đệ nhất danh!

Kiếp Ma lão nhân nói.

Nói thật, vì sao lại sắp xếp cửu phẩm Tụ Linh đan bài danh thứ hai thì hắn không hiểu.

Hắn đã nhìn thấy trang giấy, phía trên chỉ có tên đan dược.

Tên đan dược trân quý nhưng không phải đan phương, không có đan dược thành phẩm... Ai có thể xác nhận đối phương có thể thật xuất ra đan phương? Mà đan phương có thể luyện thành đan dược không? Có phải dùng cái tên lừa gạt?

Bài danh là Nguyên Dương Đế Quân định ra, Đế Quân xem trang giấy sau đó có quyết định.

Tuy không biết Đế Quân vì sao tin tưởng Nhiếp Vân thiếu niên có thể xuất ra đan phương nhưng hắn biết rõ ánh mắt Đế Quân cao hơn hắn, hắn làm như vậy là có lý do!

Được rồi, bài danh thứ hai có thể miễn cưỡng giải thích, Còn... Đệ nhất danh, thật sự làm hắn khó hiểu, hắn nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra.

Không nghĩ ra cũng phải tuyên bố.