Vô Tận Đan Điền

Chương 2923: Lên thuyền




Dựa theo tốc độ của vách đá, cho dù bây giờ chạy trốn cũng sẽ bị chen trở lại, một khi thân thể lăng không, không có chỗ mượn lực, rất dễ dàng bị chen ngã vào Hóa Huyết Trì, cho nên trực tiếp nhảy xuống thuyền cổ, mặc dù nhìn nguy hiểm, trên thực tế là lựa chọn tốt nhất.

- Cái này...

- Mau nhảy, không có thời gian...

- Liều mạng!

Thấy hắn nhảy xuống thuyền cổ, những người khác nhìn nhau một cái, biết không có đường khác để đi, theo sát ở phía sau nhảy tới.

Nhảy đến trên ao, lúc này mới cảm thấy ao nước này đáng sợ, phía dưới đỏ tươi, khổng lồ như miệng thao thiết, tùy thời sẽ nuốt bọn họ vào trong.

Người ở trên không trung, một cổ lực lượng không ngừng xé rách, thực lực bây giờ căn bản khó thể chống lại.

Hô!

Thời điểm mọi người ở đây cho rằng không cách nào trốn thoát, thuyền cổ xuất hiện ở trước mắt, càng ngày càng lớn, đã xuất hiện ở bên cạnh.

Mọi người đồng thời lảo đảo, rơi vào trên boong thuyền.

Mới vừa đứng vững thân thể, liền thấy vách tường càng ngày càng nhỏ, khoảng cách càng ngày càng xa, thuyền cổ lần nữa lui về tranh vẽ.

- Nguy hiểm thật...

Tránh thoát một kiếp, mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy kính nể.

Không hổ là người xuất sắc trong đệ tử hạch tâm, huyết mạch cũng quá tinh thuần đi!

Đối mặt những ánh mắt này, Nhiếp Vân gãi đầu một cái.

Mới vừa rồi đến cùng là chuyện gì xảy ra, hắn cũng không rõ ràng lắm.

Thật là huyết mạch tinh thuần để cho thuyền cổ đến gần mà nói, huyết mạch của hắn khẳng định không cách nào thành công, mà trên thực tế, mới vừa rồi có chút hung hiểm, thuyền cổ dựa vào gần hơn so với dĩ vãng, đã thoát khỏi Họa Tiên, lại chứng minh... huyết mạch của hắn có thể sử dụng!

- Phỏng chừng không phải huyết mạch tinh thuần, mà là hỏa diễm! Hỏa diễm của ta tinh thuần hơn Triệu Nhiễm, lúc này mới đưa tới thuyền cổ thay đổi, làm không tốt vách tường đè ép tới, cũng là bởi vì cái này!

Trong lòng Nhiếp Vân suy đoán.

Trong cơ thể hắn không có chút huyết mạch nào của Hỏa Thần Đại Đế, tự nhiên không có cái gọi là huyết mạch tinh thuần, sở dĩ hắn có thể giả mạo đệ tử hạch tâm không bị phát hiện, nguyên nhân trọng yếu nhất chính là hỏa diễm tinh thuần!

Hỏa diễm của hắn do Diễm Hỏa đan điền diễn biến ra, vô cùng tinh thuần, so với đệ tử hạch tâm như Triệu Nhiễm chỉ mạnh không kém! Diễm Hỏa đầu nhập vào Hóa Huyết Trì, không bị phát hiện cũng có khả năng.

- Bây giờ chúng ta tiến vào trong bức họa, sinh tử không do mình khống chế, hy vọng các vị có thể đoàn kết, nếu không, có thể sống đi ra ngoài hay không, người nào cũng không nói trước được!

Không suy nghĩ những thứ này nữa, Nhiếp Vân nhìn quanh một vòng nói.

Khi bọn họ ngồi lên thuyền cổ, thân thể cũng theo thân thuyền không ngừng nhỏ đi, không bao lâu sau, thuyền cổ lần nữa trở lại hình vẽ, bọn họ cũng sẽ biến thành mấy giọt mực mà thôi.

Bị Họa Tiên giam cầm, nếu như còn nội đấu, muốn đi ra ngoài, ít có khả năng! Đoàn kết nhất trí còn có hy vọng sống sót.

- Được!

Mọi người cũng biết đạo lý này, tất cả đều đồng loạt gật đầu.

Thấy bọn họ đáp ứng, Nhiếp Vân cũng không nói nhiều, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Lúc trước Hóa Huyết Trì chỉ có chu vi mấy chục thước, lúc này ở trước mắt giống như biển khơi mênh mông, không thấy được cuối cùng, một vòng xoáy không gian thật lớn xuất hiện ở trước mặt, thuyền cổ thẳng tắp đi về phía trước, nhìn bộ dạng, không qua bao lâu sẽ vọt vào.

- Đây chính là lối đi tiến vào trong Họa giới?

Thấy vòng xoáy trước mắt, Nhiếp Vân không có chút sợ hãi nào, ngược lại tràn đầy hưng phấn.

Nếu đoán không sai, thông qua vòng xoáy này, sẽ tiến vào trong Họa giới, hắn thật đúng là muốn nhìn một chút, Họa Tiên chỉ cường giả Hoàng cảnh viên mãn mới có thể làm ra, rốt cuộc có uy lực như thế nào!

Căn cứ một ít tài liệu ghi lại, trong Họa Tiên, mặc dù là hiểm địa cửu tử nhất sinh, nhưng cũng là bảo địa tu luyện của Hoàng cảnh.

Cường giả Hoàng cảnh lĩnh ngộ không gian mà tăng lên lực lượng, Họa Tiên là vật Hoàng cảnh viên mãn mới có thể làm ra, ẩn chứa tất cả lĩnh ngộ đối với không gian của cường giả loại này, ở trong đó tu luyện, có thể để cho thực lực gia tăng nhanh hơn.

Chính vì vậy, rất nhiều đại tông môn thế lực, sẽ cố ý đưa một ít đệ tử ưu tú vào trong bức họa, để cho bọn họ lãnh hội không gian chân ý, nhanh chóng trưởng thành.

Nhưng Họa Tiên trước mắt, chắc chắn sẽ không giống như trong tông môn, thuận bườm xuôi gió, có thể thuận lợi lãnh hội hàm nghĩa sâu xa của người sáng tạo, nhưng Nhiếp Vân tự tin, chỉ cần cố gắng, tất nhiên có thể có được hồi báo.

Đứng ở đầu thuyền hắn không cảm khái giống những người khác, mà ánh mắt nhắm lại, lẳng lặng cảm ngộ hết thảy chung quanh.

Trong Hóa Huyết Trì mênh mông kích động, thuyền lớn du động ở phía trên, tựa hồ tùy thời sẽ bị sóng lớn phách lật, rơi vào trong đó.

Đứng yên ở trên boong, thân thể nương theo sóng lớn không ngừng phập phồng, tựa hồ Nhiếp Vân thấy vòng xoáy trước mắt là do từng giây nhỏ mang không gian pháp tắc hội tụ thành, những thứ này đan vào một chỗ, giống như một lưới cá.

Những lưới cá này nương theo triều tịch biến hóa, mang huyền ảo đặc thù, cho dù là hắn, trong thời gian ngắn cũng đoán không ra.

- Mau nhìn, phía trước là tân thế giới!

Đang lĩnh ngộ, đột nhiên một người gọi lên, ngẩng đầu nhìn về phía trước, quả nhiên thấy một thế giới to lớn xuất hiện ở cuối vòng xoáy.

Cái thế giới này giống như một mặt phẳng bản vẽ, treo ở ngay phía trước, hoặc như một mảnh đại lục trôi lơ lửng, phía trên núi non trùng điệp, hồ nước đại dương, không chỗ nào không có, không chỗ nào không kỳ.

- Hoan nghênh đi tới Họa giới của ta! Trước khi tới chắc hẳn các ngươi đã biết ta là ai!

Đang muốn cẩn thận quan sát thế giới trước mắt rốt cuộc bao lớn, một thanh âm bỗng truyền tới, giống như tiếng nổ.

Thanh âm mang tang thương xa xưa, truyền đến trong linh hồn mỗi người, từng chữ từng chữ vô cùng rõ ràng.

- Không sai, ta chính là Hạo Viên, đã từng là trưởng lão của Hỏa Thần tông các ngươi!

- Tìm tới nơi này chắc hẳn rất khổ cực a. Hừ, người của Hỏa Thần tông cũng không phải đồ tốt, tốn hao nhiều tâm huyết như vậy tìm tới nơi này, không cần đoán, đều là hạng người tham tham!

Trong thanh âm mang hài hước, cũng mang oán khí nhàn nhạt, tựa hồ đối với Hỏa Thần tông có cừu hận cực lớn.

Nghe được những lời này, Nhiếp Vân cùng đám người La Hạo liếc mắt nhìn nhau, cũng từ trong mắt mỗi người nhìn thấu bất đắc dĩ cùng cảnh giác.