Vô Tận Đan Điền

Chương 2738: Đói bụng (1)




- Cẩn thận...

Lạc Khuynh Thành còn muốn nói điều gì nữa. Thế nhưng đôi môi run rẩy một lát, cuối cùng chỉ có thể thốt ra một câu nói như vậy.

Mặc dù nàng rất muốn đi theo hắn, thế nhưng nàng cũng biết, bằng vào thực lực của mình nếu như đi cùng, nhất định sẽ trở thành cản trở của đối phương. So với như vậy còn không bằng ở lại bên này.

- Tất cả sinh linh trong Thiên Địa lục đạo đều ở đây, ta đặt bọn họ ở trong một tiểu thế giới. nàng ở lại chỗ này đốc thúc bọn họ tu luyện cho tốt, một khi lại có dị tộc khác tới. Như vậy phân thân Phong vương sẽ mang mọi người đi tới tận cùng Hỗn Độn để ẩn nấp. Cho dù có muốn chiến đấu cùng với bọn chúng thì cũng phải chờ ta trở lại.

Thấy nàng đã đồng ý, Nhiếp Vân cười một tiếng, lại nói một câu.

Thiên Địa lục đạo đã bị luyện chế thành thân thể của Đạm Đài Lăng Nguyệt. Tất cả sinh linh trong đó đều ở trong Nạp Vật thế giới, vì an toàn của bọn họ, cho nên Nhiếp Vân lại lần nữa luyện chế ra một tiểu thế giới, sau đó đưa bọn họ vào bên trong.

Tiểu thế giới này giống như Thiên Địa lục đạo ban đầu vậy, chỉ bất quá có nhiều tầng thứ hơn. Một khi tu vi đạt tới là có thể lập tức phi thăng tiến vào một thế giới khác. Như vậy cũng có thể làm cho mọi người có mục tiêu lớn hơn nữa, cũng chăm chỉ tu hành hơn. Như vậy cũng có thể phòng ngừa lực áp bách của thế giới quá lớn, giết chết những người có thực lực yếu đuối.

- Được.

Biết Nhiếp Vân làm như vậy là vì muốn lưu lại huyết mạch cho Hỗn Độn đại dương, hắn sợ bị dị tộc giết chết toàn bộ, vì vậy Lạc Khuynh Thành khẽ gật đầu một cái.

- Đi!

Nhiếp Vân biết nếu như ở lại càng lâu thì hắn sẽ càng không muốn rời đi. Cho nên lúc này cũng không còn do dự nữa, miệng cười ha hả một tiếng, thúc giục ngọc phù trong tay, thân thể nhoáng một cái đã tiến vào bên trong phong ấn.

- Tẩu tử, gặp lại sau!

Nhiếp Đồng cũng nháy mắt một cái, sau đó đi theo ca ca. Trong nháy mắt hai người đã biến mất ở trước mắt mọi người, tiến vào thế giới của dị tộc.

Phong ấn gia trì vô số lực lượng của cường giả Hỗn Độn đại dương ức vạn năm, bát ngát vô biên. Có ngọc phù trong tay, hai người đi ở trong đó rất là thông súto, rất nhanh đã đi tới ranh giới.

- Phong ấn này là do Tu La vương ban đầu củng cố. Căn cứ vào trí nhớ của đệ, ở một bên khác có không gian chèn ép khiến cho ngay cả cường giả Phong vương cũng không dám khinh thường. Cho dù thực lực ban đầu của hắn rất mạnh, thế nhưng cũng không thể đi được quá xa đã bị buộc bất đắc dĩ phải dừng lại.

Nhìn thế giới bên kia phong ấn tựa như ẩn sau đám sương mù. Nhìn qua không thấy rõ, Nhiếp Đồng không khỏi mở miệng nói một câu.

Năm đó dị tộc xâm lấn, Tu La vương phát hiện ra khe nứt này đi thông tới một thế giới khác. Cho nên hắn mới tốn một cái giá rất lớn phong ấn nó lại. Về phần thế giới bên kia, hắn mới đi được mấy bước thì đã vội vã trở lại, không dám tiếp tục đi tiếp về phía trước nữa.

Cũng không phải là hắn nhát gan, mà là hắn sợ mình tiến vào trong đó sẽ dẫn tới dị tộc cảnh giác, đến lúc đó sẽ càng sai nhiều cường giả hơn tới bên này.

- Cẩn thận một chút!

Vô luận phía trước có bao nhiêu nguy hiểm thi hai người Nhiếp Vân cũng sẽ không ngừng lại, đồng thời cũng không có chút sợ hãi nào. Thân thể Nhiếp Vân búng ra một cái, đã lập tức từ bên trong phong ấn đi ra.

Rắc rắc!

Vừa mới rời khỏi phong ấn thì đã có một cỗ lực lượng khổng lồ chợt ập tới. Sắc mặt Nhiếp Vân lập tức biến sắc, trực tiếp nằm rạp xuống mặt đất.

Xì! Xì!

Dưới áp lực cực lớn, mạch máu, da trên người của hắn giống như vừa bị đao sắc cắt qua. Máu tươi chảy ra, khiến cho hắn trong nháy mắt đã biến thành huyết nhân.

- Áp lực rất nặng…

Cảm nhận được thân thể đã bị tổn thương, Nhiếp Vân cũng không sợ hãi. Hắn biết đây là do không gian áp lực bên dị tộc rất lớn tạo thành. Hắn nằm bất động tại chỗ, miệng hít thở sâu mấy hơi. Vừa điều chỉnh bản thân, đồng thời cũng lặng lẽ quan sát chung quanh.

Vị trí hiện tại của hắn giống như đang ở trong một kẽ nứt trong sơn cốc vậy. Bởi vì quá ẩm, cho nên khắp nơi đều là sương mù, làm cho người ta không nhìn rõ được quá xa.

Lực lượng ở trong không khí chung quanh giống như lưỡi đao đánh tới, tàn phá con người, khiến cho ngay cả hít thở hắn cũng cảm thấy có chút khó khăn.

- Mặc dù áp lực không gian rất lớn, thế nhưng đối với thực lực như chúng ta mà nói, ảnh hưởng không quá lớn. Mấu chốt là lực lượng nơi này có mâu thuẫn với lực lượng trong cơ thể chúng ta, cho nên lúc này mới khiến cho chúng ta khổ sở như vậy.

Nhiếp Đồng cũng không có tốt hơn hắn là bao. Hiện tại cũng đang giống như Nhiếp Vân, nằm trên mặt đất, bất quá dường như hắn đã nhìn ra được cái gì đó, cho nên mới mở miệng nói vậy.

- Đúng vậy.

Nhiếp Vân gật đầu.

Đệ đệ hắn nói không sai, lực lượng ở bên trong không gian này mặc dù mạnh hơn so với Hỗn Độn đại dương, Tam giới. Thế nhưng cũng không đến nỗi có thể trực tiếp đè bọn hắn xuống mặt đất mà không đứng lên nổi. Nguyên nhân chủ yếu rất đơn giản, đó là hệ thống tu luyện lực lượng bọn hắn hoàn toàn khác lạ với lực lượng trong thế giới này. Cho nên hai người vừa mới tiến vào bên trong, lực lượng nhất thời sinh ra mâu thuẫn, vì vậy mới khiến cho bọn họ có khí lực mà không thể thi triển ra được.

- Trước đem lực lượng trong cơ thể chúng ta chuyển hóa thành lực lượng thích hợp với thế giới này. Nếu không, cho dù có tiến vào trong đó thì cũng sẽ rất dễ bị người ta phát hiện ra!

Lại quan sát một lúc lâu, trong lòng Nhiếp Vân đã đoán ra được phương pháp chuyển hóa. Hắn lập tức truyền cho Nhiếp Đồng:

- Đây là thủ đoạn chuyển hóa!

Lực lượng của thế giới trước mặt này giống như ban đầu từ Khí Hải đại lục tiến vào Thiên Địa lục đạo vậy. Thiên Địa lục đạo tu luyện tiên lực, khi còn ở Khí Hải đại lục thì lại là đoạt thiên tạo hóa khí. Mặc dù đôi bên đều dùng linh khí chuyển hóa mà thành, thế nhưng trên thực tế lại có khác nhau về bản chất.

Cũng giống như nước và thủy ngân vậy, mặc dù hai thứ đều là chất lỏng. Thế nhưng lại có chênh lệch không thể so sánh nổi.

Lực lượng của thế giới trước mắt này mang theo cảm giác khác. So với lực lượng trong cơ thể bọn họ càng thêm nặng nề nồng đậm. Nếu như đem lực lượng trong cơ thể bọn họ so sánh với nước. Như vậy lực lượng trong không gian trước mắt lại giống như đá vậy. Nặng nề trầm trọng vô cùng, cho dù dùng thực lực như bọn họ, lúc mới đến nơi này cũng không thể chịu nổi được.