Vô Tận Đan Điền

Chương 2728: Hỗn Độn đồng khánh (2)




Đạm Đài Lăng Nguyệt đang chiến đấu với Bách Triết nhìn thấy đối phương dừng tay, nàng vội vàng lui về phía sau, thở hổn hển mấy hơi. Nhanh chóng điều hòa hô hấp, lúc này nàng mới phát hiện ra biến hóa của Hỗn Độn đại dương. Trong lòng nàng lập tức có chút khiếp sợ, trên khuôn mặt bóng loáng không tỳ vết mang theo vẻ nghi hoặc, một lát sau, đột nhiên trong lòng nàng hiện lên một bóng người.

Mặc dù nàng không quá tin tưởng. Thế nhưng trừ hắn ra, quả thực nàng không thể nghĩ ra được ai có thể bằng vào thực lực của mình đột phá quy tắc của Hỗn Độn đại dương, trở thành cường giả Phong vương được!

Bất quá, thực lực đối phương có trở nên mạnh mẽ hay không, bởi vì nàng không còn trí nhớ lúc trước cho nên cũng không có cảm giác quá lớn. Chẳng qua nàng chỉ cảm nhận được dường như là người quen đột phá mà thôi!

- Nhất định là Nhiếp Vân đại nhân, ha ha, Hỗn Độn đại dương được cứu rồi!

- Không sai, có loại thiên tài này, nhất định đám dị tộc này sẽ xong đời!

- Ta đã cảm thấy vừa rồi Nhiếp Vân đại nhân không đi ra, nhất định đang làm chuyện gì đó mà. Chỉ là không nghĩ tới đại nhân lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật là lợi hại...

- Không biết đã có chuyện gì xảy ra, thế nhưng Hỗn Độn đại dương có bộ dáng như vậy, tuyệt đối là điềm báo cho chúng ta chiến thắng dị tộc..

- Mọi người cố lên, đánh đuổi dám dị tộc đáng giận này về chỗ của bọn chúng a.

Đám người Yến Huy thống lĩnh cất tiếng cười to, khí thế bên Hỗn Độn đại dương vốn có chút uể oải lại lần nữa hừng hực như hỏa diễm thiêu đốt. Mỗi một người lại chiến đấu với cường giả Dị Tộc, lực lượng mạnh mẽ không ngừng tuôn ra.

Mặc dù bọn họ không biết Hỗn Độn đại dương đột nhiên xảy ra biến cố như vậy là có chuyện gì. Thế nhưng bọn họ chính mắt nhìn thấy thiên phú thiên phú đáng sợ của Nhiếp Vân, tất cả đều tin chắc, tất cả mọi động tĩnh trước mắt nhất định là hắn làm ra, cũng chỉ có hắn mới có thể làm ra được động tĩnh như vậy.

Hỗn Độn đại dương có biến hóa như vậy tuyệt đối không phải là ăn mừng dị tộc công kích. Nhất định đang ăn mừng chuyện mà Nhiếp Vân đang làm, đang ăn mừng một chuyện làm cho người ta khó có thể tin!

So với bên Hỗn Độn đại dương đang hưng phấn. Trên mặt đám người dị tộc hiện lên vẻ sợ hãi. Bọn hắn khác với đám người Yến Huy, có một số lượng lớn người trong bọn họ đều biết chuyện Hỗn Độn đồng khánh. Người ở đây có thể đột phá được quy tắc của Hỗn Độn đại dương, chỉ cần không vẫn lạc, sau này tuyệt đối sẽ là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy!

Giống như Phổ Thiên lão tổ của bọn họ vậy, nghe nói ban đầu lão tổ cũng bởi vì đột phá quy tắc trong thế giới mà mình ở thì mới có thể đạt tới loại trình độ như ngày hôm nay.

Loại cường giả này ức vạn năm, ức vạn sinh linh không sinh ra được một người. Thế nhưng một khi xuất hiện một người, tất sẽ mang theo đại khí vận, lực mạnh cực mạnh. Chiến đấu với loại người như vậy... Không phải là tự mình muốn chết hay sao?

Nghĩ thông suốt những điểm này, hơn nữa mới vừa rồi lại có vương giả bướu thịt và vương giả có máu tươi màu vàng tử vong, tất cả mọi người đều sinh ra thoái ý trong lòng!

- Giết!

Biến hóa của dị tộc đều bị người của Hỗn Độn đại dương nhìn thấy, bọn họ biết cơ hội đã tới, cả đám lần nữa rít lên, xông về phía trước.

Trong lúc nhất thời, chiến đấu tiếp tục diễn ra. Chỉ bất quá mới vừa rồi bên Hỗn Độn đại dương có chút không đỡ nổi. Mà lúc này tình thế đã nghịch chuyển, bên xuất hiện tình huống không đỡ nổi lại chính là dị tộc.

Bên ngoài chiến đấu như dầu sôi lửa bỏng, thế nhưng Nhiếp Vân ở bên trong Nạp Vật thế giới cũng không biết hắn đột phá lại mang tới biến hóa kinh người như vậy. Lúc này thân thể hắn đang trôi lơ lửng ở trên không trung, linh hồn quét qua mỗi một tấc cơ bắp, tế bào, cảm thụ biến hóa của thân thể.

Đột phá Phong vương, trình độ rộng rãi của khí hải so với trước kia rõ ràng đã có biến hóa. Lực lượng ẩn chứa trong đó càng thêm mênh mông mãnh liệt, nếu như đem lực lượng bây giờ so với lúc còn là Chúa Tể, giữa hai bên tuyệt đối có thể nói là trên trời dưới đất, không thể nào so sánh được nổi!

Nhất là linh hồn, nương theo thực lực bản thân đột phá, linh hồn cũng nhận được bồi bổ cực lớn. Linh hồn vốn chỉ còn cách Phong vương một tia, lúc này cũng đã thành công tấn cấp, tinh thần khẽ động một cái là có thể lan tràn ra ngoài, so với trước kia cường đại hơn không chỉ gấp mấy lần!

Hai tay nhẹ nhàng nắm lại một cái, lực lượng dọc theo khí hải chậm rãi chảy xuôi vào trong kinh mạch, một cỗ cảm giác cường đại tự nhiên chậm rãi sỉnh a.

Trước đó mặc dù thực lực của hắn có thể chiến đấu cùng với cường giả Phong vương. Thế nhưng cũng chỉ là vương giả bình thường như là Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương vậy. So với Nhiếp Đồng vẫn còn kém một đoạn, chứ đừng nói là vương giả có máu tươi màu vàng cùng với vị Bách Triết đại nhân kia!

Nếu như không phải lừa gạt đối phương đến Nạp Vật thế giới, muốn chém giết hai người này quả thực khó có khả năng.

Lúc này, lực lượng lưu chuyển toàn thân, nhất cử nhất động đều mang theo tiếng sấm nổ. Nếu như hắn đoán không sai, nếu lần nữa gặp phải vương giả có máu tươi màu vàng kia, cho dù không dùng tới Nạp Vật thế giới thì hắn cũng có thể đánh với đối phương một trận!

Nói cách khác, mặc dù vừa mới đột phá cấp bậc Phong vương, thế nhưng hắn đã có thwujc lực vượt qua Nhiếp Đồng!

- Mặc dù dây nhỏ màu vàng kia đã nhỏ hơn không ít, thế nhưng vẫn mang theo lực lượng ăn mòn sinh mạng, dùng thực lực của ta bây giờ, vẫn không có biện pháp nào hoàn toàn khu trục.

Cúi đầu nhìn đám dây nhỏ màu vàng trên cánh tay, Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.

Nương theo thực lực tăng lên, năng lực đối kháng với đám dây nhỏ màu vàng này cũng đã tăng lên. Thậm chí hắn đã có thể áp chế chúng trong thời gian ngắn. Bất quá, hắn cũng không có cách nào thanh trừng được sạch sẽ. Hơn nữa, chỉ cần hơi chút lơ là thì sẽ lập tức bị cắn trả, thậm chí sẽ còn xuất hiện tình huống cực kỳ nguy hiểm.

- Trên người có máu tươi màu vàng kịch độc như vậy, sao hắn ta có thể sống sót được chứ? Hơn nữa còn có thực lực cường đại như vậy?

Cảm nhận được bằng vào thực lực bây giờ không có cách nào khu trục dấu vết lưu lại của dây nhỏ màu vàng bên trên, trong lòng Nhiếp Vân không nhịn được có chút kỳ quái.