Ban đầu khi chém giết những dị tộc kia, mặc dù linh hồn tan biến, thế nhưng chỉ cần thi thể bọn chúng vẫn còn, trải qua thời gian nhất định, sẽ có thể lần nữa diễn sinh ra linh hồn mới. Đám người này quỷ dị khó lường, tới mức khiến cho người ta khó có thể tin tưởng được tất cả mọi chuyện.
Những cái dây nhỏ màu vàng này nhìn rất giống như tình huống trước đó, thậm chí... Rất có thể chính là cùng một trường hợp!
Xoẹt!
Nghe thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân lại lần nữa giơ tay lên rồi chém cánh tay bị dính những dây nhỏ màu vàng kia xuống. Sau khi lần nữa sinh ra cái tay mới, hắn cúi đầu nhìn một cái, lông mày không khỏi nhướng lên.
- Không cần tiếp tục nữa. Cho dù có chém nhiều cánh tay hơn nữa thì cổ lực lượng này vẫn sẽ luôn sống lại, chỉ cần cánh tay vẫn còn ở đó. Như vậy nó sẽ không ngừng ăn mòn...
Dường như Nhiếp Đồng đã sớm đoán ra được tình huống này, cho nên hắn lập tức ngăn cản ca ca.
- Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ? Nếu như để mặc cho những dây nhỏ màu vàng này tiến vào thân thể. Chỉ sợ ta cũng không thể đỡ nổi…
Cho dù tâm tư trầm ổn tới đâu, lúc này vẻ mặt của Nhiếp Vân cũng có chút khó coi.
Những dây nhỏ màu vàng cổ quái này ở trên người cho nên hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, một khi để cho nó xông lên bả vai, xâm nhập vào thân thể, cho dù thực lực có mạnh hơn gấp đôi, gấp mười lần đi nữa thì sợ rằng cũng khó có thể chống lại được.
- Đệ cũng không biết, chúng ta đi tìm Lăng Nguyệt tẩu tử, tẩu ấy là vương giả Thiên Vị, có lẽ sẽ có biện pháp gì đó.
Nhiếp Đồng suy nghĩ hồi lâu nhưng cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt.
Nói thật thủ đoạn của dị tộc quỷ dị, hoàn toàn khác với tu luyện giả ở trong Hỗn Độn đại dương, cho dù hắn kiến thức rộng rãi. Thế nhưng lúc này cũng không biết nên làm như thế nào.
Lúc này hắn cũng chỉ có thể đem hy vọng gửi vào trên người Đạm Đài Lăng Nguyệt mà thôi. Hy vọng nàng là vương giả Thiên Vị, có lẽ sẽ có biện pháp nào tốt hơn.
Trước đó đã dùng thủ đoạn giả danh Phong vương bướu thịt kia cho nên lần này lại dùng nhất định sẽ không có hiệu quả gì nữa. Hai người Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng không có ngụy trang nữa mà trực tiếp dùng diện mạo chân thật rời khỏi Nạp Vật thế giới.
Lúc này chiến đấu bên ngoài vẫn vô cùng nóng bỏng, đám người Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương đã rơi vào trong trạng thái giằng co. Người đối chiến với bọn họ mặc dù không có cường giả Phong vương, thế nhưng mãnh hổ cũng không chịu nổi sói nhiều. Cho dù thực lực của bọn họ thực lực không kém, thế nhưng lúc này cũng liên tiếp lùi lại. Đã xuất hiện tình trạng lực lượng sắp không chống đỡ nổi.
Ngẩng đầu nhìn sang bên Đạm Đài Lăng Nguyệt một chút. Lại phát hiện ra nàng và cường giả Phong vương gọi là Bách Triết kia vẫn đang chiến đấu tới mức hừng hực khí thế. Dường như nàng đã có chút quen thuộc với lực lượng trong cơ thể, từ thế cục ngang tay trước đó đã dần dần biến thành chiếm thế thượng phong.
Chỉ bất quá loại thế thượng phong này cực kỳ yếu ớt, nếu như đối phương không có chiêu thức gì mạnh mẽ, thời gian dài có lẽ có thể chiến thắng. Thế nhưng một khi còn có thủ đoạn bảo vệ tính mạng nào đó. Khi đó ai thắng ai thua còn chưa biết được.
- Nhiếp Đồng, đệ đi giúp Đạm Đài Lăng Nguyệt đối phó với cường giả Phong vương này đi. Toàn bộ những người này giao cho ta!
Biết rõ tạm thời Đạm Đài Lăng Nguyệt sẽ không có nguy hiểm, loại chiến đấu cấp bậc này hắn cũng không giúp được gì. Vì vậy Nhiếp Vân mới nói một tiếng.
- Được!
Nhiếp Đồng biết cánh tay của ca ca bị thương, sức chiến đấu không thể phát huy ra được toàn bộ. Hắn cũng cũng không từ chối mà thét dài một tiếng. Thân thể vọt tới phía tước, vừa phi hành vừa đem ý niệm tạo thành ba động mà tất cả mọi người đều có thể nghe được.
- Bách Triết, hai tên thuộc hạ Phong vương của ngươi đã bị chúng ta giết chết. Ngươi cũng sắp theo chân bọn chúng rồi, lập tức đầu hàng, như vậy ta có thể tha tội chết cho ngươi.
Ý niệm ba động bao phủ toàn trường, mọi người đang chiến đấu trong đó đều nghe được cỗ ý niệm này ba động.
Người cua dị tộc nghe được những lời này, đầu tiên là không tin. Thế nhưng ngay sau đó bọ hắn nhìn qua chung quanh, sau khi xác định không tìm được hai vương giả bướt thịt và người có máu màu vàng kia nữa. Trên mặt từng người hiện lên vẻ thất kinh.
Về phần đám người của bênHỗn Độn vương thì nhất thời tinh thần phấn chấn.
Ba đại cao thủ mạnh nhất bên đối phương đã chết mất hai. Như vậy bọn họ vẫn có phần thắng cực lớn!
- Đáng hận.
Bách Triết đại nhân đang chiến đấu với Đạm Đài Lăng Nguyệt nghe thấy hắn nói như vậy, sắc mặt lập tức tái xanh.
Hiển nhiên hắn cũng không ngờ tới hai tên thuộc hạ đắc lực nhất đã bị giết. Trong mắt sinh ra vẻ hậm hực.
Trước kia bọn họ đi săn giết thổ dân ở trong Hỗn Độn đại dương đều đơn giản như thái rau dưa vậy. Sao lần này tới nơi này, lại biến thành cục diện này chứ?
- Nhiếp Đồng đã trưởng thành rồi.
Thấy Nhiếp Đồng không có trực tiếp xuất thủ mà là lại quát lên câu này. Khiến cho tâm tình song phương xảy ra biến hóa, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu một cái.
Coi như là hắn, một khi gặp phải tình huống như vậy chỉ sợ cũng không có biện pháp nào tốt hơn cách của Nhiếp Đồng.
Vừa mới lên tiếng như vậy, không những làm tăng tinh thần bên quân ta mà còn đả kích đối phương, nhất cử lưỡng tiện. Tuy rằng còn chưa có xuất thủ, thế nhưng hiệu quả so với xuất thủ còn lớn hơn nhiều.
Nếu như chiến cục còn giống như trước đó, như vậy tỷ lệ của người trong Hỗn Độn đại dương rất nhỏ. Thế nhưng giờ phút này, cán cân thắng lợi rất rõ ràng đã nghiêng về phía bọn họ.
Khen ngợi một tiếng, Nhiếp Vân cũng không có ngừng lại, thân thể nhoáng một cái đã đi tới trước mặt đám người Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương.
- Đừng có phản kháng. Ta mang các ngươi đi tới một chỗ!
Tinh thần khẽ động một cái, ý niệm truyền về phía đám người này.
Trước mắt có nhiều dị tộc như vậy, hơn nữa người nào cũng cường đại vô cùng. Bằng vào thực lực của hắn cũng khó có thể giết sạch, phương pháp duy nhất có thể giải quyết nhanh chóng, chỉ có một... Đó chính là thu vào Nạp Vật thế giới. Lợi dụng thân phận chưởng khống giả giết chết bọn chúng.
Nạp Vật thế giới muốn giết chết màu vàng Phong vương cường giả rất tốn sức, bởi vì thực lực của đối phương đã vượt qua phạm vi chịu đựng của Nạp Vật thế giới. Thế nhưng muốn giết chết những người này thì lại đơn giản hơn nhiều. Mặc dù không thể nói là rất dễ dàng, thế nhưng ít ra vẫn ung dung hơn nhiều so với khi chiến đấu ở chỗ này.