- Như vậy đi, đệ nói xem người này là ai, loại dược liệu này ở chỗ nào, ta sẽ nghĩ biện pháp đi qua tìm.
Trầm tư trong chốc lát, Nhiếp Vân nói.
Nếu như biết người này dưỡng dục ra Khải linh thảo, lại không thể trộm không thể cướp đi. Như vậy chỉ có thể nghĩ những biện pháp khác mà thôi. Bất kể nói như thế nào, vì làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại. Cho dù gốc dược liệu này có kỳ lạ đi chăng nữa, khó thu được hơn nữa thì hắn cũng phải thu vào trong tay, cho dù tốn cái giá lớn hơn hắn cũng không tiếc!
- Ca ca, người này tính cách quái dị, nghìn vạn lần không thể cứng rắn với hắn. Nếu không, cho dù ca ca có chém hắn cũng là vô ích. Dược liệu sẽ lập tức biến thành độc dược, hơn nữa từ bề ngoài sẽ không nhìn ra được. Một khi như vậy sẽ chỉ hại chết Lăng Nguyệt tẩu tử mà thôi... Chính vì vậy, chuyện này mới làm cho đệ một mực do dự như thế.
Nhiếp Đồng vội nói.
- Yên tâm đi, ta sẽ không lỗ mãng!
Nhiếp Vân cười nói.
Vì Đạm Đài Lăng Nguyệt, hắn không thể lỗ mãng được. Cho dù là đối phương có gây khó khăn hơn nữa cũng thế.
- Được rồi, hắn gọi là Bích Dao, ở lại trên Vô Lượng sơn trong Hỗn Độn Chí Tôn vực, là cung chủ của Vô Lượng cung!
Nhiếp Đồng nói.
- Hỗn Độn Chí Tôn vực, Vô Lượng sơn? Vô Lượng cung chủ?
Nhiếp Vân trầm tư trong chốc lát, suy nghĩ thật lâu cũng không nhớ ra được cái tên này.
Hắn đã từng đi qua Hỗn Độn Chí Tôn vực, mặc dù nơi hắn đi không nhiều. Thế nhưng chỉ cần là cường giả thì trên cơ bản đều có thể nhớ được. Sao tên Bích Dao này hắn lại chưa từng nghe nói qua chứ?
- Hắn... Chẳng qua chỉ là một vị cường giả cấp bậc Tông chủ. Hơn nữa Vô Lượng cung nhỏ vô cùng, ở trong toàn bộ Hỗn Độn Chí Tôn vực nhiều nhất cũng chỉ coi như thế lực nhị lưu, ca ca không biết cũng là chuyện rất bình thường...
Nhiếp Đồng có chút lúng túng nói.
Một thế lực, thực lực của cung chủ chẳng qua chỉ là một bộ phận trong đó. Nếu muốn chân chính được coi như là thế lực nhất lưu, như vậy đệ tử ở trong đó nhất định cũng phải vô cùng lợi hại. Đồng thời còn có tiềm lực cực lớn mới được. Bằng không, quản tông chủ ngươi mạnh thế nào, một khi vẫn lạc, tông môn cũng sẽ sụp đổ theo.
- Được rồi.
Nhiếp Vân gật đầu, lại nhìn về phía đệ đệ:&- Ta sẽ đi tìm Khải linh thảo này, thế nhưng thân thể hoàn mỹ thì làm thế nào? Nếu như dễ, như vậy có thể làm cái này trước.
Nhiếp Đồng nói có ba thứ cần thiết có thể khiến cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại. Nếu như Khải linh thảo đã phiền toái như vậy thì có thể làm những chuyện khác trước.
- Thân thể hoàn mỹ đệ đã cẩn thận cân nhắc rất lâu, vô luận dùng bất kỳ vật gì để luyện chế thì đối với một vị vương giả Thiên Vị mà nói, đều có thể không hoàn mỹ. Cho nên... Đệ cảm thấy, có thể trực tiếp đồng thời luyện hóa Thiên địa lục đạo và phù lục thiên vị thành thân thể, một khi hoàn toàn dung hợp tạo thành thân thể. Như vậy nhất định sẽ không có vật nào có thể bằng được cỗ thân thể này.
Nhiếp Đồng nói.
- Không sai.
Hai mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
Thiên địa lục đạo là Hỗn Độn Chi Tâm, thiên vị phù lục nắm trong tay toàn bộ Hỗn Độn đại dương, dung hợp hai thứ luyện chế thành thân thể. Như vậy chỉ bằng vào thân thể nhất định đã vượt xa thần binh Phong vương, có thể gọi là hoàn mỹ.
- Nếu hai thứ này đều ở đây. Như vậy lúc này cũng có thể luyện hóa, xem ra chỉ có thể đi tìm Khải linh thảo trước vậy.
Biết suy nghĩ của Nhiếp Đồng, Nhiếp Vân nói.
Trước khi chưa làm cho linh hồn của Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại, Thiên địa lục đạo vẫn không thể luyện hóa, thiên vị phù lục cũng không cần phải nói tới. Cho nên... Việc luyện chế thân thể hoàn mỹ, chỉ có thể tạm thời gác lại sau này. Việc quan trọng nhất bây giờ chính là tìm được Khải linh thảo.
- Đúng vậy!
Nhiếp Đồng gật đầu.
- Đã như vậy, cũng không cần phải trì hoãn nữa. Ngay bây giờ ta sẽ đi tới Hỗn Độn Chí Tôn vực, đệ đi cùng ta hay là đi làm những chuyện khác?
Nhiếp Vân nhìn qua đệ đệ.
- Thân phận của đệ đặc thù, sợ rằng đối phương vừa nhìn một cái là có thể nhận ra... Như vậy sẽ hỏng bét, cho nên đệ cũng sẽ không đi cùng ca ca. Ca ca đi một mình đi! Một khi lấy được Khải linh thảo thì có thể đi tới nơi này tìm đệ đệ. Chúng ta sẽ cùng cứu sống Lăng Nguyệt tẩu tử...
Nhiếp Đồng nói.
- Được!
Nhiếp Đồng nắm trong tay thực lực Phong vương không lâu, đối với lực lượng vẫn không thể khống chế hoàn mỹ. Lại cộng thêm Hỗn Độn đại dương đangp hải đối mặt với nguy hiểm dị tộc xâm lấn. Thân là cường giả Phong Vương sẽ có rất nhiều chuyện cần phải chủ trì đại cục, không thể phân thân ra được. Như vậy Khải linh thảo vẫn nên do hắn tự đi tìm thì hơn.
- Ca ca, đệ nhắc lại một câu, nhất định ca ca phải cẩn thận. Phải làm cho vị Bích Dao này cam tâm tình nguyện giao dược liệu cho ca ca, nếu không... Rất có thể nó sẽ biến thành độc dược. Cho dù sau đó có tiêu diệt toàn bộ Vô Lượng sơn, như vậy cũng là vô ích!
Nhiếp Đồng lần nữa dặn dò.
- Yên tâm đi!
Nhiếp Vân gật đầu, nói xong lập tức ôm quyền:
- Cáo từ!
Thân thể khẽ búng một cái, bay thẳng ra phía ngoài.
Đã có kinh nghiệm tiến vào nơi này, muốn đi ra ngoài cũng không khó. Hắn dùng không bao lâu thời gian đã rời khỏi được vòng xoáy đen nhánh, lại một lần nữa tiến vào Hỗn Độn đại dương.
Lấy Đan Thần cổ thuyền ra sử dụng, sau đó lại để cho phân thân và Tĩnh Tâm lái.
Hai người đều có thực lực Phong vương, mặc dù thực lực của từng người riêng rẽ yếu hơn so với Nhiếp Đồng, thế nhưng hai người cộng lại cũng không chênh lệch bao xa. Cả hai đồng thời khu động cổ thuyền, tốc độ so với Tu La kiếm của Nhiếp Đồng cũng không chậm bao nhiêu.
Nhiếp Vân thì lại nhân cơ hội tu luyện.
Ở trong Phù Không Kiều nhận ra bản tâm, khiến cho linh hồn của hắn có tăng vọt rất lớn. Thậm chí khoảng cách với Phong vương cũng chỉ còn lại có một đường. Bây giờ nhân cơ hội tu luyện, nhìn xem có thể đột phá được hay không.
Bất quá, linh hồn Phong vương cũng không phải dễ dàng đột phá thành công như vậy. Cho dù chỉ chênh lệch một tia. Thế nhưng nếu như không có kỳ ngộ gì mà nói, muốn thành công đột phá, chuyện này rất không có khả năng!
Không biết đã tu luyện được bao lâu, từ đầu đến cuối vẫn không có cách nào đột phá, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái. Thân thể lần nữa đứng lên, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Lúc này chỉ thấy Hỗn Độn Chí Tôn vực đã xuất hiện ở trước mặt hắn.