- Thử lại những phương pháp khác lần nữa xem sao.
Mặc dù trong lòng có chút rung động, thế nhưng vật trước mắt này là thứ có thể khiến cho hắn trở thành vương giả Thiên Vị. Hắn không thể nào buông tha được cho nó. Hắn ngồi tại chỗ điều tức trong chốc lát, trấn áp tất cả những cảm xúc mặt trái trong lòng, lúc này mới tiếp tục suy nghĩ biện pháp luyện hóa.
Phương pháp luyện hóa bảo vật, nhỏ máu nhận chủ, linh hồn câu thông. Đây chẳng qua chỉ là những phương pháp thường thấy nhất, ngoài ra còn có rất nhiều phương thức khác nhau. Kiến thức của Nhiếp Vân uyên bác chư thiên, biết không dưới mấy chục loại, nếu hai thứ biện pháp này không được, hắn có thể dùng những thủ pháp khác thử nghiệm một chút.
Bàn tay khẽ lộn một cái, liên tục kết xuất ra mấy chục đạo thủ ấn.
Đây là một loại thủ pháp luyện hóa, có thể luyện hóa một ít pháp bảo đặc thù, Nhiếp Vân đã từng học qua, thế nhưng lại chưa bao giờ sử dụng qua lấy một lần.
Ầm Ầm!
Thủ ấn bay tới gần phù lục, bất quá có chút đáng tiếc là, còn chưa tới gần thì đã lần nữa giống như lần trước vậy, trong nháy mắt đã nổ thành bụi phấn, ngay cả người kết xuất thủ ấn như hắn cũng bị liên lụy, máu tươi phun ra, lục phủ ngũ tạng đã bị thương.
- Ta không tin không thành công được.
Liên tục thửu nghiệm ba loại phương pháp mà lại thất bại, Nhiếp Vân lại bắt đầu sử dụng những phương pháp khác. Không tới thời gian nửa ngày hắn đã đem toàn bộ phương pháp luyện hóa binh khí mà hắn biết ra sử dụng một lần!
Bất quá, có chút đáng tiếc là ngọc phù trước mắt này vẫn không có bị luyện hóa, vẫn lẳng lặng treo lơ lửng trên không trung, giống như không có chút động tĩnh nào vậy.
Thử nghiệm mấy chục lần vừa rồi, mỗi một lần hắn đều gặp phải cắn trả. Nếu không phải hắn có mộc sinh đan điền, hơn nữa lại còn có Nguyên Khí đan điền có thể cung cấp lực lượng khôi phục cuồn cuộn không ngừng, sợ rằng những lần cắn trả kia đã khiến cho hắn không bò dậy nổi nữa. Cũng không còn bất kỳ một chút khí lực nào nữa.
- Rốt cuộc phải luyện hóa như thế nào đây?
Tất cả phương pháp hắn biết đều đã thử qua. Không những không thành công mà thiếu chút nữa còn bị nó cắn trả mà chết, Nhiếp Vân có chút buồn bực.
Tình huống như vậy Nhiếp Đồng chưa nói a. Dựa theo lời của hắn, vật này sẽ tự động bay vào trong đầu, chờ đợi luyện hóa. Mà kết quả thực tế lại là, vô luận hắn dùng thủ đoạn gì cũng không thể làm gì được nó. Vật trước mắt này giống như một khối nham thạch, khiến cho người ta không thể hạ thủ được.
- Tĩnh Tâm, đem phương pháp luyện hóa bảo vật mà ngươi biết nói ra cho ta nghe một chút!
Lại đứng tại chỗ cẩn thận nghiên cứu nửa ngày, cũng không tìm được phương pháp thích hợp nào nữa, tinh thần của Nhiếp Vân khẽ động một cái, lập tức câu thông với Tĩnh Tâm.
Bản thân Tĩnh Tâm là một món binh khí, hơn nữa trí nhớ rất là uyên bác, hắn không có cách nào, có lẽ nàng sẽ có đề nghị tốt hơn.
Sưu!
Tĩnh Tâm lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.
Chuyện Nhiếp Vân tới đây là để luyện hóa phù lục Thiên Vị nàng cũng biết. Lúc này thấy chủ nhân đã thử qua tất cả phương pháp mà vẫn không thể luyện hóa được tấm phù lục này, chuyện này làm cho nàng có chút không tưởng thể tượng nổi.
Suy nghĩ của nàng và Nhiếp Đồng không sai biệt lắm, vị chủ nhân này của nàng nhất định chính là vương giả Thiên Vị trong truyền thuyết kia. Nếu như đã là vương giả... Tại sao lại không có cách nào luyện hóa được phù lục cơ chứ?
- Ở chỗ ta quả thực có một loại phương pháp, chủ nhân có thể thử một chút, bất quá... Nếu như ngay cả chiêu này cũng không được. Như vậy ta cũng không có biện pháp nào khác.
Tĩnh Tâm do dự một chút rồi nói.
- Phương pháp gì vậy?
Thấy nàng nói còn có phương pháp, Nhiếp Vân vội vàng hỏi.
- Dùng phương pháp luyện hóa phân thân, luyện hóa tấm phù lục này!
Hít sâu một hơi, Tĩnh Tâm nói.
- Phương pháp luyện hóa phân thân sao?
Vẻ Nhiếp Vân mặt lập tức biến sắc.
Loại phương pháp này hắn cũng biết. Chỉ bất quá vô cùng nguy hiểm, chỉ là hiện tại hắn cũng không có lựa chọn nào khác.
Muốn luyện hóa phân thân. Đầu tiên là phải cắt linh hồn của mình ra ngoài, sau đó lại phải câu thông với binh khí. Lại nói, nếu như thành công sẽ giống như thi thể của A Da Nạp vậy, biến thành phân thân cường đại, thế nhưng nếu như thất bại, sẽ tạo thành đả kích rất lớn đối với linh hồn của bổn tôn!
Các loại phương pháp trước đó hắn cũng đã thử nghiệm qua. Tấm phù lục trước mắt này dường như đối với việc hắn luyện hóa có tâm lý phản kháng rất lớn. Vì vậy nếu như mạo hiểm sử dụng phân thân luyện hóa nó, chỉ cần một chút lơ là thì cỗ phân thân này cũng sẽ bị thiêu hủy sạch sẽ, sẽ không còn tồn tại trên đời này nữa.
Chính là bởi vì cân nhắc tới điểm này, cho nên Nhiếp Vân không dám sử dụng nó. Lúc này nghe thấy Tĩnh Tâm cũng nói ra biện pháp này. Hắn do dự một lát, lại cắn răng một cái, nói:
- Được, vậy thì thử một chút đi.
Dù sao bây giờ hắn cũng không có biện pháp nào tốt hơn, phương pháp này chính là khả năng duy nhất. Như vậy cũng chỉ có thể mạo hiểm liều mạng một phen.
Một khi thành công, tấm phù lục Thiên Vị này sẽ trở thành phân thân của hắn, hoàn toàn bị hắn luyện hóa.
Nếu như thất bại, cùng lắm thì tổn thất một cỗ phân thân a!
Trong lòng đã có quyết định, thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái, một cỗ phân thân đã xuất hiện ở trước mặt hắn.
Tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh có thể biến hóa ra ba cỗ phân thân, một phân thân trong đó đã luyện hóa thi thể của A Da Nạp, biến thành phân thân Phong vương. Cho nên lúc này chỉ còn lại một cỗ phân thân cuối cùng.
- Phân thân Phong vương, Tĩnh Tâm, các ngươi cũng tập trung lực chú ý, một khi xảy ra chuyện thì trực tiếp xuất thủ cho ta.
Mặc dù đã làm ra quyết định như vậy, thế nhưng Nhiếp Vân cũng không có chút mù quáng nào. Bởi vì tấm phù lục Thiên Vị này, một khi luyện hóa thành công, đương nhiên có thể khiến cho hắn trực tiếp biến thành vương giả Thiên Vị. Thế nhưng nếu như nó không phải là vật của hắn, vậy vô luận luyện hóa như thế nào thì cũng không thể thành công. Như vậy cũng không cần thiết phải xoắn xuýt làm gì.
- Yên tâm đi!
Tĩnh Tâm và phân thân đồng thời gật đầu.
- Bắt đầu!
Thở ra một hơi, linh hồn của phân thân lập tức từ trong cơ thể đi ra, sắc mặt ngưng trọng đi tới phù lục Thiên Vị ở trước mắt.
- Dung hợp!
Thân thể của phân thân linh hồn nhoáng một cái, lập tức vọt tới chỗ phù lục.