Yến Huy thống lĩnh cười khổ rồi lắc đầu một cái:
- Ngươi đã hiểu lầm rồi. Nếu như bệ hạ thật sự muốn giết ngươi. Như vậy sẽ không để mặc cho ngươi trưởng thành cho đến bây giờ, nhất định đã sớm chém giết ngươi từ lâu rồi.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân sửng sốt.
Mặc dù không quá muốn thừa nhận, thế nhưng trên thực tế ở sâu trong lòng hắn cũng biết được điều này. Quả thực đúng là như vậy!
Bây giờ có phân thân Phong vương cho nên hắn đã biết được cường giả Phong vương đáng sợ thế nào. Lần lần đầu tiên đắc tội với A Dục Vương, khi đó hắn cũng chỉ là bán bộ Chúa Tể, nếu như đối phương thật sự muốn động thủ. Chỉ cần một đạo ý niệm đã có thể làm được rồi. Không thể nào để cho hắn sống đến bây giờ được.
Lại nói, giống như lúc trước nghĩ vậy, cho dù hắn ta có cố kỵ thân phận, không muốn xuất thủ. Như vậy tùy tiện để cho đám người Yến Huy này ra tay, khi đó hắn cũng không thể đỡ nổi được a!
Về phần lo lắng Tu La vương, đó là chuyện không cần thiết. Nếu như năm đó hắn đã từng chém giết người qua một lần, lại có nhiều chuẩn bị như vậy. Nhất định đã sớm chuẩn bị xé rách da mặt. Làm sao có thể bởi vì cố kỵ đệ đệ mà không tự mình động thủ đối với hắn cơ chứ?
Trước đó hắn không có nghĩ theo phương hướng này. Mà bây giờ đối phương vừa nhắc hắn đã lập tức hiểu ra... Quả thực A Dục Vương không muốn giết hắn!
Đối phương là cường giả Phong vương, hắn bất quá cũng chỉ là một tiểu tử Tru Thiên cảnh mà thôi. Hơn nữa lại còn nhiều lần khiêu chiến uy nghiêm của hắn, không muốn giết... Làm sao có thể được chứ?
Nếu như có một tiểu tử nào đó năm lần bảy lượt khiêu khích hắn như vậy, nhất định cũng sẽ động thủ chém giết đối phương.
Càng nghĩ càng hồ đồ, càng nghĩ càng không thể hiểu nổi, Nhiếp Vân nhìn về phía Yến Huy ở trước mắt, trên mặt hiện lên vẻ hỏi thăm.
- Nhiếp Vân Chúa Tể không cần phải suy nghĩ nhiều, chuyện này rốt cuộc là vì sao, ta có biết một ít. Chỉ là lại không tiện nói với ngươi mà thôi. Ngươi tự mình đi hỏi Tu La vương bệ hạ đi!
Nhìn thấu vẻ nghi ngờ trong mắt hắn, Yến Huy lắc đầu một cái. Hai mắt nhìn qua, trong mắt hiện lên vẻ hỏi thăm.&- Bích Hải Huyền Thiên đã tan vỡ. Chỉ có một giải thích, đó chính là A Dục Vương bệ hạ xảy ra chuyện. Bây giờ chúng ta định đi cứu ngươi, ngươi có muốn đi cùng hay không? Nếu ta đoán không sai, Tu La vương bệ hạ cũng sẽ ở đó.
- Ta sẽ qua đó!
Nhiếp Vân nghiêm mặt nói.
Vốn hắn cũng đã tính toán để cho đám người này dẫn hắn đi tìm A Dục Vương. Lại mượn cơ hội tìm được đệ đệ Nhiếp Đồng. Nếu đối phương đã mở miệng trước như vậy thì cũng không cần phải nói nhiều.
- Nhiếp Vân, ngươi nói xem liệu có phải bọn hắn biết biết không thể giết chết ngươi cho nên cố ý nói như vậy, nghĩ biện pháp dẫn ngươi tới bẫy rập hay không?
Thanh âm của Tĩnh Tâm lặng lẽ truyền tới.
- Sẽ không!
Nhìn đám người Yến Huy một cái. Nhiếp Vân khẽ lắc đầu nói.
Điểm này hắn cũng đã nghĩ qua, bất quá mới vừa rồi hắn cũng đã cẩn thận nghĩ qua một lần, không quá thực tế!
Đầu tiên, việc Bích Hải Huyền Thiên tan biến là thật, như vậy đã nói rõ quả thực A Dục Vương đã bị thương nặng. Cho dù không có chết thì cũng không kém bao nhiêu. Mà A Dục Vương bị thương nặng, nơi có thể vây khốn bọn hắn trong Hỗn Độn đại dương này cơ hồ không có.
Tiếp theo, vô luận là hành động hay là lời nói của Yến Huy đều không có chút sát ý nào. Cho dù thực lực của đối phương cao thâm, lại am hiểu ngụy trang, thế nhưng muốn lừa gạt được ánh mắt của hắn thì tuyệt đối không thể!
Thông qua hai điểm này, Nhiếp Vân đã có thể xác nhận được.
Đối phương cũng không có tâm tư giết hắn, càng không cần phải hao tâm tổn trí bố trí bẫy rập như vậy.
- Vậy thì tốt...
Tĩnh Tâm cười một tiếng quyến rũ.
- Vậy bây giờ chúng ta đi thôi!
Thấy Nhiếp Vân đồng ý, không có chút chần chờ nào, Yến Huy gật đầu một cái, bàn tay vung lên, một chiếc cổ thuyền đã xuất hiện ở trước mặt mọi người, nhanh chóng rơi xuống dưới.
Toàn bộ những thống lĩnh khác cũng bay lên trên cổ thuyền.
Hai người Nhiếp Vân và Tĩnh Tâm liếc nhìn nhau, cũng đồng thời bay đi.
Hiện tại trong đầu hắn tràn ngập nghi ngờ, trong lòng đã đoánra được một ít, thế nhưng lại có chút không dám thừa nhận.
Dưới sự khu động của Yến Huy, cổ thuyền lập tức đánh vỡ không gian, bay thẳng về phía trước.
Tà Nguyệt Chí Tôn vực đã hoàn toàn vững chắc. Bọn họ cũng không cần phải lo lắng, cho nên cũng nên đi tìm đám người A Dục Vương, Tu La vương.
- Yến Huy thống lĩnh, A Dục Vương bồi dưỡng nhiều thuộc hạ có thực lực cường đại như các ngươi, những cường giả Phong vương khác liệu có một chi quân đội giống như các ngươi hay không?
Đứng với Yến Huy thống lĩnh ở trên mũi cổ thuyền, trong đầu Nhiếp Vân đột nhiên toát ra một suy nghĩ, cho nên có chút kỳ quái hỏi một tiếng.
A Dục Vương có thể bồi dưỡng ra được nhiều người như vậy. Ở bên trong hang ổ của Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương rất có thể cũng có một chi quân đội cường đại như thế.
- Không có!
Yến Huy thống lĩnh lắc đầu nói.
- Chẳng lẽ ngươi đã đi qua hang ổ của đám người Hỗn Độn vương sao?
Thấy hắn cũng không cần suy nghĩ mà trực tiếp lắc đầu, Nhiếp Vân có chút kỳ quái nói.
Ngươi có thực lực như vậy, tiến vào hang ổ của người sẽ bị người ta kiêng kỵ a. Làm sao lại nhanh chóng đưa ra câu trả lời như vậy được chứ?
- Ta cũng không có đi qua, nhưng ta lại biết, đội ngũ như chúng ta là duy nhất.
Yến Huy thống lĩnh nói:&- Kỳ thực, nói thật cho ngươi biết, chúng ta cũng không phải là đội ngũ mà một mình A Dục Vương bồi dưỡng, mà là do tứ đại cường giả Phong vương liên thủ bồi dưỡng!
- Liên thủ bồi dưỡng... Ngươi nói cái gì? Tứ đại cường giả Phong vương?
Nhiếp Vân có chút sửng sốt, nói.
- Ha ha, đương nhiên là có Tu La vương. Hơn nữa công lao của người còn lớn nhất a! Tu La bổ thiên trận mà ngươi sử dụng trước đó trên thực tế chính là do Tu La vương sáng tạo ra! Nếu như không phải có người cung cấp vô số bảo vật thì những thiên tài này sao có thể nhanh chóng lĩnh ngộ trận pháp cường hãn như vậy chứ? Hơn nữa lại còn lợi hại tới mức như vậy?
Yến Huy thống lĩnh nói.
- Ách...
Nhiếp Vân càng ngày càng cảm thấy hồ đồ:&- Không phải là Tu La vương bị ba đại cường giả Phong vương liên thủ chém giết hay sao? Sao lại...
A Dục Vương, Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương liên thủ chém giết Tu La vương. Chuyện này người người trong tam giới đều biết, sao ở trong miệng vị Yến Huy thống lĩnh này lại không phải như vậy chứ?