Hơn nữa nghe thanh âm của hắn dường như khí thế mười phần. Vừa nghe đã thấy rõ, dường như cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn!
Chẳng lẽ ý niệm của cửu thiên thiên đạo so với hắn còn mạnh hơn? Đây là chuyện không thể nào a!
- Cửu thiên, ngươi kiên trì được hay sao?
Không nhịn được sự nghi hoặc trong lòng, Nhiếp Vân lên tiếng hỏi hỏi.
- Ta là ý niệm do thiên đạo hình thành, đại biểu cho chúng sinh trong thiên địa, những ý niệm này mặc dù hỗn loạn, thế nhưng cũng không thể làm tổn thương được ta. cCẳng qua là năng lực ăn mòn của những thứ này quá mạnh mẽ, ta có chút không kiên trì nổi a.
Cửu thiên Thiên đạo nói.
- Đúng vậy...
Nghe thấy lời cửu thiên thiên đạo nói, Nhiếp Vân có chút sửng sốt, ngay sau đó lập tức bừng tỉnh, nhất thời đã hiểu ra.
Quả thực hắn đã quá hồ đồ.
Thiên đạo, là do ý thứ của thiên địa biến thành, dung hợp ý niệm của ức vạn sinh linh. Đối với hắn mà nói, ý niệm hỗn loạn khiến cho Nhiếp Vân không chịu nổi trên thực tế chính là căn cơ sinh tồn của hắn. Đương nhiên không cần phải sợ hãi, cũng sẽ không bị bất kỳ chút ảnh hưởng nào.
- Ngươi mau thôn phệ những ý niệm hỗn loạn này, sau đó đem lực ăn mòn truyền cho ta!
Sau khi biết được những thứ này, Nhiếp Vân cười ha hả một tiếng, vội vàng nói.
Thứ hắn sợ nhất chính là những ý thức hỗn loạn này, mặc dù lực ăn mòn vô cùng quỷ dị, thế nhưng bằng vào thực lực của hắn bây giờ vẫn còn có thể chống cự được.
- Được!
Thứ Cửu thiên thiên đạo sợ nhất chính là lực ăn mòn. Nghe thấy hắn nghe nói như vậy lập tức đem những lực lượng này truyền tới cho Nhiếp Vân. Mà ý thức của hắn thì giống như biển khơi vậy. Nhanh chóng thôn phệ những ý thức hỗn loạn kia.
Xì Xì Xì Xì!
Lực ăn mòn vừa mới lan tràn tới trước mắt thì Nhiếp Vân đã cảm thấy linh hồn run rẩy, lực lượng cuồng bạo khiến cho ý của hắn có chút mơ hồ.
- Những lực ăn mòn này nếu như chỉ là một đạo đơn độc thì sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Một khi nhiều lên nhất định sẽ phải chết.
Vẻ mặt Nhiếp Vân có chút ngưng trọng.
Những lực ăn mòn này đã không còn oán niệm cho nên cũng không cần phải sợ hãi. Bất quá nếu như nhiều lực ăn mòn tập trung vào một chỗ thì sẽ rất là lợi hại.
- Đúng rồi, không phải ngươi có thể ăn mòn hay sao? Vậy thì trước tiên ăn mòn Đại La Chư Thiên phong ấn của Tĩnh Tâm đi!
Lúc đang định dùng hết toàn lực chống cự thì đột nhiên trong lòng hắn khẽ động một cái, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Những thứ này có lực ăn mòn lợi hại như vậy, không bằng để cho nó ăn mòn Đại La Chư Thiên phong ấn mà Tĩnh Tâm để lại trước đó a!
Phong ấn này hắn cũng không phá nổi, thế nhưng nếu như đám lực ăn mòn này có thể mở ra được, như vậy là tốt nhất!
Ô ô ô!
Trốn ở bên trong phong ấn, quả nhiên đúng như hắn dự đoán vậy, lực ăn mòn vọt tới, bắt đầu ăn mòn phong ấn đầu tiên.
Từng trận thanh âm khiến cho người ta ê răng không ngừng truyền ra, phong ấn ở dưới lực lượng ăn mòn mãnh liệt không ngừng bị bong ra từng lớp một.
Đại La Chư Thiên phong ấn này có thể khiến cho ngay cả Yến Huy Đại thống lĩnh cũng không nhìn ra được, đủ để thấy được chỗ cường đại của nó.
Những lực ăn mòn này muốn ăn mòn sạch sẽ phong ấn, không có thời gian nhất định, căn bản sẽ không thể hoàn thành được a.
- Dung nạp!
Không có lực ăn mòn, cửu thiên thiên đạo chỉ cần dung hợp những cái oán niệm kia. Cho nên cũng không có bất kỳ một chút áp lực nào. Mà Nhiếp Vân lại có phong ấn ngăn cản ăn mòn, cho nên nhìn qua cũng vô cùng ung dung.
Lực lượng trước đó khiến cho hai người biến sắc, lúc này lại trở nên rất dễ dàng ngăn cản, khiến cho hai người không có hốt hoảng nữa.
Mặc dù những thứ cổ quái kia nhiều, thế nhưng một khi chân chính có biện pháp đối phó. Như vậy nó cũng không còn đáng sợ như vậy nữa. Hai đạo ý niệm của cửu thiên thiên đạo và Nhiếp Vân phối hợp với nhau, không biết qua bao lâu, đột nhiên một tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Vô số mặt quỷ cổ quái kia đều bị giết chết hoàn toàn.
- Phá vỡ!
Lúc này Đại La Chư Thiên phong ấn cũng đã bị cắn nuốt chỉ còn lại một lớp màng mỏng, cũng không vây khốn được Nhiếp Vân nữa. Hắn khẽ hô một tiếng, cả người bay vọt ra ngoài.
Dù sao hiện tại hắn cũng đang ở trong đầu của thi thể, cũng không sợ Yến Huy Đại thống lĩnh kia phát hiện ra được.
- Thành công...
Lao ra khỏi phong ấn. Nhiếp Vân nhìn về phía cảnh vật trong đầu cỗ thi thể này.
So với trong tưởng tượng của hắn còn rộng lớn hơn. Tất cả những mặt quỷ kia đều bị giết hết, bây giờ chỉ còn lại hắn và cửu thiên thiên đạo ở bên trong này. Tương đương với khống chế ý niệm của cỗ thi thể này.
- Hắc hắc, A Dục Vương tốn bao nhiêu công sứ muốn sống làm cho cỗ thi thể to lớn này sống lại. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra ta vô tình tiến vào trong đó. Lại còn mạt sát ý niệm của cỗ thi thể này a.
Khẽ cười một tiếng, Nhiếp Vân nhếch miệng lên.
Không biết A Dục Vương đã bắt được bao nhiêu ý niệm thiên đạo mang tới cho cỗ thi thể này thôn phệ. Muốn làm cho nó sống lại, kết quả, tất cả công sức lại trở thành may áo cho mình.
Hắn và cửu thiên thiên đạo liên thủ, những ý niệm mặt quỷ kia đã bị tiêu diệt, tương đương với hoàn toàn mạt sát ý niệm mà A Dục Vương khổ cực nuôi dưỡng. Tùy thời đều có thể nắm cỗ thi thể này vào trong tay.
- Luyện hóa!
Nghĩ tới đây, Nhiếp Vân không có chút khách khí nào, miệng quát lạnh một tiếng, lực lượng linh hồn khổng lồ lập tức lan tràn ra toàn bộ thi thể.
Nếu đã cưu chiếm thước sào, như vậy trực tiếp đem cỗ thi thể này luyện hóa thành khôi lỗi rồi tính sau!
Mặc dù không biết thực lực cụ thể của thi thể này ra sao. Nhưng mà có thể khiến cho A Dục Vương phí một cái giá lớn như vậy, chắc chắn sẽ không yếu. Ít nhất cũng phải vượt qua lực lượng của hắn bây giờ!
Dù sao, những cái đầu quỷ kia chỉ bằng vào một mình hắn, không có cửu thiên thiên đạo và phong ấn của Tĩnh Tâm, nhất định sẽ không thể đỡ nổi!
Thực lực của hắn gấp Chúa Tể sáu lần, hơn nữa lại thêm tất cả thủ mà cũng không thể đỡ nổi. Nó cường đại tới trình độ nào, từ đó cũng có thể tưởng tượng ra được.
Cô Cô Cô Cô Cô!
Không có ý niệm, việc luyện hóa thi thể trở nên vô cùng đơn giản, chỉ trong chốc lát hắn đã cảm thấy linh hồn cả người lần nữa trở lại thân thể, có tri giác đối với bên ngoài.