Vô Tận Đan Điền

Chương 2603: Yến Huy Đại thống lĩnh (Thượng)




- Cung cấp đủ tài nguyên tu luyện và pháp quyết? Cái khác không dám nói, nếu nói tới tu luyện, ta tuyệt đối có tự tin!

- Trong ba tháng nhất định sẽ có tăng trưởng trên phạm vi lớn.

Nghe được yêu cầu này, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Nếu đổi lại là khảo hạch như Phí Du Hà, biển lôi điện như trước đó, có lẽ mọi người sẽ cảm thấy khủng hoảng. Thế nhưng sau khi nghe thấy là tu luyện, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bọn họ đều là thiên tài trong các thế giới, đối với tu luyện đều có cảm ứng rất nhạy cảm. Chuyện khác không dám mạnh miệng nói, thế nhưng nói tới tu luyện, mỗi một người đều tràn ngập tự tin vô cùng.

- Trước khi tiến vào Sâm La Viện, chúng ta sẽ tiến hành dò xét thân thể của các ngươi, cẩn thận xác định thực lực của các ngươi bây giờ. Như vậy cũng tiện lấy làm tiêu chuẩn khảo hạch sau này.

Thanh âm nói xong, trước mặt mọi người lập tức xuất hiện một cánh cửa ánh sáng, giống như một cái lối đi nhỏ, đi thẳng về phía trước. Muốn đi vào Sâm La Viện, nhất định phải đi qua cái hành lang dài này.

- Tiến hành dò xét?

Sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.

Thực lực của hắn bây giờ đều là ngụy trang, nếu như cẩn thận dò xét mà nói, rất dễ dàng xuất hiện cạm bẫy.

- Yên tâm đi, loại dò xét cấp bậc này sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Một lát nữa ngươi đi theo phía sau ta. Ta sẽ tạo ra hai thân thể giả đối để cho đối phương dò xét!

Dường như nhìn thấy vẻ băn khoăn của hắn, Tĩnh Tâm khẽ cười một tiếng, lại lặng lẽ truyền âm tới.

- Được.

Nhiếp Vân gật đầu.

Đối với thực lực của Tĩnh Tâm hắn hết sức yên tâm.

- Ta đi trước!

Hai người nói xong, Tĩnh Tâm bước ra một bước, đi vào trong màn sáng. Nhiếp Vân cũng theo sát phía sau, vừa mới tiến vào trong đó thì hắn đã lập tức cảm thấy có một đạo nhiệt lưu ôn nhuận tràn vào trong thân thể, dường như muốn dò xét mỗi một đầu kinh mạch, cơ bắp, huyết mạch trong thân thể vậy.

Tĩnh Tâm đang di ở phía trước nhẹ nhàng vung tay lên, đạo nhiệt lưu này trong nháy mắt đã biến mất, dường như căn bản không tồn tại vậy.

- Lợi hại!

Thấy Tĩnh Tâm tiện tay đã hóa giải được nhiệt lưu trong cơ thể mình, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu một cái.

Thực lực của Tĩnh Tâm quả nhiên đã mạnh mẽ hơn hắn không ít. Hắn dùng hết toàn lực có lẽ cũng có thể hóa giải được đạo nhiệt lưu này. Thế nhưng tất sẽ khiến cho người ta phát hiện ra. Làm tới mức thần không biết quỷ không hay giống như nàng, không có để lại bất cứ dấu vết gì. Chuyện này vô luận thế nào hắn cũng không thể làm được.

Không còn băn khoăn, hai người nhanh chóng bước về phía trước, rất nhanh đã rời khỏi hành lang dài bên trong màn sáng. Một đám tin tức giả tạo cũng được màn sáng thu gom lại.

Đứng ở bên ngoài Sâm la điện đợi một hồi, những người khác cũng đã đi tới sau lưng bọn họ.

- Bây giờ có thể căn cứ vào lệnh bài của các ngươi để đi tìm chỗ ở của mình. Sau đó kết hợp với đặc điểm của bản thân để tiến hành tu luyện. Bất kỳ vật phẩm nào ở trong Sâm La Viện đều có thể sử dụng, bất quá... Chỉ giới hạn ở bên trong viện, trong vòng ba tháng, không cho phép rời đi khỏi nơi này, nếu không, tru sát!

Thanh âm trước đó lần nữa vang lên.

- Không thể đi ra ngoài sao?

Nhiếp Vân có chút sửng sốt. Trên mặt lại không có bất kỳ biểu hiện gì, đồng thời chân cũng nhấc lên đi về phía Sâm La Viện.

Trên lệnh bài đã phân phối chỗ ở cho hắn, hơn nữa cũng đã quy hoạch toàn bộ cấu tạo của Sâm La Viện một cách chặt chẽ.

Sâm La Viện chia ra làm tám khu vực. Chỗ mà bọn hắn phải đi hiện tại chính là khu dừng chân, còn có bí tịch khu, công pháp khu, diễn luyện khu, tỷ võ khu, đan dược khu... Tất cả các loại khu vực. Ở chỗ này chỉ cần mang theo lệnh bài là có thể tùy ý đi tới bất kỳ nơi nào, tìm được công pháp và bảo vật thích hợp với mình.

Ở chỗ này không có người hầu, không có bất kỳ sư phụ, trưởng lão nào cả. Tất cả đều dựa vào chính bản thân mình.

Nếu như muốn thực lực bản thân nhanh chóng tăng lên. Nhất định phải tạo ra một kế hoạch tu luyện thích hợp nhất với bản thân mình. Nếu không, cứ tu luyện không mục đích cũng sẽ chỉ phí phạm thời gian, lãng phí tài nguyên mà thôi.

- Vân Đồng đại nhân, ta muốn ở cùng ngươi một chỗ. Hy vọng có thể được ngươi chỉ điểm một hai.

Trong lúc đang đi về phía trước thì có một người thanh niên đi tới, vẻ mặt thành kính nói.

Chính là người có thể gọi ra khôi lỗi trong biển loi điện trước đó, gọi là Mạch Đồ.

Ở trong biển lôi điện, hắn là người gần với người thiếu niên trước mắt này nhất. Hắn biết rõ chỗ đáng sợ của đối phương, nếu như có thể đi theo đối phương học tập, tăng trưởng thực lực. Như vậy tất sẽ có thể tăng lên rất nhanh.

- Ta cũng hy vọng có thể được đại nhân chỉ điểm a.

- Vân Đồng đại nhân, bây giờ người chúng ta bội phục nhất chính là đại nhân. Đại nhân nói cái gì chúng ta cũng đều nghi theo. Hay là đại nhân chỉ điểm cho chúng ta a!

...

Mấy người còn lại nhìn thấy Mạch Đồ xông lại trước, cả đám nhất thời đều bừng tỉnh, vội vàng chạy tới vây quanh Nhiếp Vân.

Mặc dù bọn họ đều là thiên tài, thế nhưng so với người thiếu niên trước mắt này, quả thực còn kém xa. Chỉ cần hắn chịu chỉ điểm, tuyệt đối sẽ tốt hơn bản thân bọn hắn tự mình lục lọi. Đồng thời cũng có thể nhanh chóng tăng trưởng thực lực hơn.

- Chuyện này...

Nhiếp Vân không nghĩ tới mọi người lại làm ra hành động như vậy. Hắn có chút dở khóc dở cười. Bất quá hắn cũng không có cự tuyệt. Lúc này lại gật đầu một cái, nói:

- Được rồi, các ngươi có thể ở cùng một chỗ với ta. Bất quá, ta chỉ cung cấp phương hướng tu luyện cho các ngươi mà thôi. Cũng không thể gọi là chỉ điểm được. Điểm này các ngươi phải hiểu a.

- Chỉ cần là đại nhân chỉ điểm thì chúng ta sẽ nghe.

Thấy hắn đồng ý, sắc mặt của mọi người lập tức vui mừng.

- Đi thôi!

Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, cũng không có nói nhiều mà đi thẳng tới chỗ ở của mình.

Mặc dù những người này nhìn qua có chút phiền phức. Thế nhưng trên thực tế cũng có rất nhiều chỗ tốt. Có thể hấp dẫn càng nhiều lực chú ý hơn, thuận lợi làm cho hắn hành động.

Rất nhanh đã tới khu dừng chân, chỗ này là một cái đình viện cực kỳ rộng rãi. Các loại hạng mục tu luyện đều có, không thể không nói Bích Hải Huyền Thiên này đối với đám người bọn hắn vẫn hết sức hào phóng.

Mọi người đều tự tìm đến chỗ nghỉ ngơi, sau khi Nhiếp Vân nói qua một câu rồi cũng trở lại gian phòng của mình.