Miệng kêu một tiến, chân lại không dám dừng lại, hắn đi theo sau lưng Tĩnh Tâm, từng bước một đi vào sâu bên trong con sông.
Những người khác thấy ba người đã an toà,n không việc gì, cũng không còn ai do dự nữa mà lập tức theo sát.
Tám người còn lại lục tục xuống nước, an toàn đi về phía trước, không có bất kỳ biến cố nào.
Lúc vừa mới đi vào mọi người còn cảm thấy đã tìm được quy luật thì sẽ vô cùng ung dung, thế nhưng sau khi đi vào càng sâu thì sắc mặt ngày càng nặng nề.
Phí Du Hà này không khác gì con sông bình thường. Ở gần bờ sông thì nước cạn, tốc độ nước chảy bên trong không nhanh, muốn bước đi rất là đơn giản. Thế nhưng nương theo đi vào phía trong càng xa thì tốc độ nước chảy lại càng nhanh, khó khăn lập tức từ mười thành tăng lên gấp bội.
Như vậy cũng giống như bất kỳ lúc nào đều đang chiến đấu với một người có thực lực giống mình vậy. Hơn nữa đối với bọn họ mà nói, còn phải đem mỗi một bước nắm chặt không kém chút nào. Chỉ cần một bước bước lỗi, nhất định sẽ bị mất mạng.
Tốc độ nước chảy nhanh, lực trùng kích sẽ lớn, tốc độ nước chảy chậm lực trùng kích sẽ nhỏ. Vì vậy nhất định phải phán đoán từ trước, thông qua quan sát, phán đoán ra trước xem lúc nào nên nhấc chân, khi đó mới có thể bảo đảm được ngọn lửa kia không thiêu đốt mình tới chết được.
Vì vậy, cho dù đã tìm ra được quy luật, nhìn thì rất đơn giản. Thế nhưng áp dụng vào trên thực tế vẫn vô cùng phức tạp, vô luận là nắm chắc tâm lý hay là nắm chắc thời cơ đều là một lần khảo nghiệm to lớn.
Còn chưa đi được một nửa thì đã có không ít người mồ hôi đầm đìa, vô luận là thân thể hay là tinh thần đều mệt mỏi vô cùng.
- Đề cao tinh thần cho ta, bây giờ còn chưa đi được một nửa. Nếu không kiên trì nổi sẽ chỉ có một con đường chết mà thôi.
Quay đầu nhìn tình huống của mọi người một cái, Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
Trong thanh âm mang theo thiên phú Tiên Âm sư, kích thích linh hồn bọn họ. Khiến cho bọn họ từ trong trạng thái mệt mỏi, từ từ tỉnh táo lại.
- Không sai, nếu như không chịu đựng cũng sẽ chỉ có một con đường chết, ta còn chưa có muốn chết...
- Cố gắng lên, sắp được một nửa rồi. Chúng ta đều là thiên tài trong các thế giới, nếu như ngay cả một cái khảo hạch cũng không thể nào thông qua được. Như vậy cũng phải xin lỗi chính bản thân mình a.
Bị âm điệu đặc thù của Tiên Âm sư rung một cái, tất cả mọi người đều tỉnh táo lại, trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ cảm kích.
Hắn nói không sai, ải này so với Tật Phong cốc trước đó còn đáng sợ hơn, Tật Phong cốc này chỉ cần ý chí mạnh mẽ thì sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Thế nhưng ở chỗ này, một khi tinh thần không tập trung vào, như vậy sẽ không nắm bắt được thời cơ, như vậy sẽ lập tức tử vong. Khi đó ai cũng không cứu được bọn hắn.
Thanh niên tiến vào dòng sông đầu tiên chính là một ví dụ, ngàn vạn lần không thể đi theo vết xe đổ của hắn a.
Biết rõ điểm này, tất cả mọi người đồng thời cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra. Tinh thần vốn đã mệt mỏi không chịu nổi lại lần nữa đề cao lực lượng lên.
- Không tồi!
Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.
Không hổ là thiên tài trong các thế giới, chỉ riêng phần nhân tính này không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được.
Người bình thường trải qua chuyện như vậy nhất định đã sớm không kiên trì nổi. Thế nhưng bọn họ lại càng khó khăn càng kiên trì. Đối với thiên tài như bọn họ mà nói, thất bại cũng không phải là ngọn núi đánh cong bọn họ, mà ngược còn là hòn đá mài đao trui rèn bọn họ.
Mấy người trước mắt này biểu hiện rất tốt về điểm này!
Phí Du Hà này so với Tật Phong cốc càng khảo nghiệm con người ta hơn. Đương nhiên chỗ tốt mang tới cũng to lớn hơn. Nếu như có thể kiên trì được dưới tình huống mệt mỏi, cwujc đoan này. Đối với việc nắm chắc thời chiến đấu và tâm lý, còn có đối chiến tâm cảnh của bọn họ, nhất định sẽ có đột phá cực lớn!
- Phía trước có một cái vòng xoáy, tốc độ qua vòng xoáy khác với hiện tại. Mọi người nhìn động tác của ta, không nên lơ là mà mất mạng.
Rất nhanh mọi người đã đi tới trung tâm của con sông này.
Ở nơi này có một cái vòng xoáy to lớn, ở giữa có lực lượng nón bỏng sôi trào, giống như có thể đem thần binh Hỗn Độn thượng phẩm thiêu đốt thành tro bụi vậy.
Đường kính vòng xoáy to lớn, chừng vài trăm thước. Nếu như đi vòng qua, còn đường phải đi cơ hồ sẽ gia tăng lên gấp đôi, nhìn dáng vẻ của mọi người, đi tới đây cũng đã vô cùng kiên trì rồi. Một khi đi vòng qua, nhất định sẽ không kiên trì nổi!
Cho nên, phương pháp duy nhất chính là cứng rắn xông qua!
Còn chưa đi tới trước mặt thì Nhiếp Vân đã cẩn thận quan sát vòng xoáy này. Tốc độ xoay tròn của nó so với con sông trước đó còn nhanh hơn rất nhiều lần. Hơn nữa vị trí lại khác biệt, cho nên tốc độ cũng có sự khác biệt rõ ràng.
Nói cách khác, mỗi một bước đi về phía trước cũng không phải là cố định, mà sẽ thay đổi. Chỉ cần đạp nhầm một chút, nhất định sẽ bị thiêu đốt toàn thân, giống như người thanh niên đầu tiên vậy, hóa thành một đống xương trắng.
Bởi vì khó khăn như vậy cho nên hắn mới thông báo một câu. Cũng đã đi được tới đây, hắn cũng không muốn những người này không kiên trì nổi mà chết ở chỗ này.
Ào Ào!
Bước lên trước. Bước vào bên trong vòng xoáy, vẻ mặt Nhiếp Vân ngưng trọng vô cùng.
Nếu như sử dụng thực lực của bản thân hắn, muốn đi qua nơi này sẽ không có một chút khó khăn nào. Thế nhưng phải giữv Xích Thiên Kính, chuyện này cũng có chút khó khăn.
Xích Thiên Kính đỉnh phong ở chỗ này chỉ có thể coi như là thực lực thấp nhất, dựa vào loại lực lượng này để đi vào. Nếu đi quá nhanh, rất có thể sẽ xuất hiện tình trạng nguyên khí không đủ, thậm chí còn sẽ xuất hiện tình huống cắn trả.
Loại cắn trả trình độ này mặc dù ảnh hưởng đối với hắn không lớn, thế nhưng cũng không thể biểu hiện quá mức chói mắt. Nếu không, sau khi hảo hạch sẽ hoàn toàn lộ ra thân phận. Như vậy có lẻn được vào nơi này thì cũng đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
- Y theo thực lực Xích Thiên Kính đỉnh phong mà muốn vượt qua chỗ này, khó khăn quá lớn. Xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp mà thôi.
Tiến vào vòng xoáy, từng đạo lực lượng khiến cho người ta choáng váng bao phủ xuống dưới. Bất kỳ lúc nào cùng đều đang ảnh hưởng tới phán đoán của hắn, nước chảy dưới chân cũng chợt nhanh chợt chậm, khiến cho người ta khó có thể phán đoán ra được.