Đây là một thế giới hoàn toàn khác biệt, áp lực so với Tà Nguyệt Chí Tôn vực còn lớn hơn. Hai người Nhiếp Vân vừa tiến vào trong đó đã lập tức cảm thấy áp lực cường đại nhào tới. Tức thì ép màn quang mang biến dạng.
Nếu như không có màn quang mang này, chỉ bằng vào thực lực Xích Thiên Kính đỉnh phong, rất có thể sẽ lập tức bị ép thành thịt vụn.
- Thế giới này thật là vững chắc.
Nhiếp Vân khiếp sợ.
Nếu như đổi lại là trước kia, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ tới ở trong Hỗn Độn đại dương lại còn có thế giới kiên cố như vậy. Loại thế giới kiên cố này, sợ rằng chỉ có cường giả Phong vương chiến đấu mới có thể xé rách được. Lực lượng Chúa Tể bình thường ở dới lực lượng chèn ép này, nhiều nhất cũng chỉ có thể tùy ý phi hành mà thôi. Còn Tru Thiên cảnh bình thường, dù là cường giả tông chủ, ở chỗ này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi lại, không thể nào phi hành nổi.
- Đây là Bích Hải Huyền Thiên của A Dục Vương bệ hạ, có thể đi vào nơi này chính là phúc phận tu luyện mấy đời của các ngươi, phải biết quý trọng lấy nó.
Huyễn Cách thống lĩnh nhìn về phía hai người Nhiếp Vân rồi nhàn nhạt nói.
Vừa tiến vào nơi này cũng không sợ bọn họ chạy trốn, cho nên hắn trực tiếp giải trừ toàn bộ cấm chế trên thân hai người.
- Vâng!
Hai người Nhiếp Vân liếc mắt nhìn nhau, trên mặt ra vẻ hết sức sợ sệt, lại vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.
- Bây giờ ta sẽ đưa bọn ngươi đến khu khảo hạch, nếu như có thể thông qua khảo hạch, sau này sẽ thăng chức rất nhanh, trở thành người trên người! Nếu như không thông qua, chỉ có một con đường mà thôi. Đó chính là chết!
Huyễn Cách thống lĩnh nói.
- Khảo hạch?
Nhiếp Vân có chút sửng sốt.
Khảo hạch thế nào đây?
- Quý Linh, đây là người mà ngươi phát hiện, như vậy sẽ do ngươi phụ trách. Ngươi mang bọn họ tới khu khảo hạch đi. Nếu như hai người đều có thể thông qua, ta sẽ tưởng thưởng ngươi, không thông qua. Như vậy cũng không thể làm gì khác hơn là lần nữa trở lại Hỗn Độn đại dương, đi tìm thiên đạo!
Huyễn Cách thống lĩnh nhìn về phía Kim Linh tiên tử, lại nói một tiếng.
Hóa ra tên vốn có của nàng gọi Quý Linh, cái tên Kim Linh tiên tử này chẳng qua là khi nàng tới Cửu Thiên thế giới mới đổi mà thôi.
- Vâng!
Quý Linh lập tức vội vàng gật đầu.
Giao hai người Nhiếp Vân cho nàng xử lý là tốt nhất, có thể tránh đi không ít phiền toái không đáng có.
- Đi đi!
Huyễn Cách thống lĩnh cũng không nói thêm nữa, thân thể nhoáng một cái đã bay đi về phía xa xa. Trong chốc lát bđã iến mất ở trước mặt bọn họ.
Thiên đạo Cửu Thiên thế giới đương nhiên cũng bị hắn mang đi, xem ra có lẽ là đi phục mệnh hoặc là đi làm những chuyện khác.
- Chủ nhân, chúng ta nên làm sao bây giờ?
Quý Linh lặng lẽ truyền âm.
- Trước tiên không cần phải để ý đến chuyện này. Cứ mang chúng ta tới địa phương khảo hạch tham dự khảo hạch đi. Ngươi cứ làm từng bước như bình thường là được rồi.
Nhiếp Vân lặng lẽ truyền âm cho nàng.
Bây giờ đối với Bích Hải Huyền Thiên này hắn cũng không biết nhiều. Vì vậy cũng không thể tùy tiện hành động, không bằng tiên cứ theo như đối phương sắp xếp mà làm việc. Sau đó lại cơ hội cẩn thận dò xét chỗ của Hỗn Độn Hàn tinh, cùng với với bí mật khiến cho bọn họ thu gom thiên đạo.
- Được!
Quý Linh gật đầu một cái, cũng không có nói nhiều, nàng mang theo bà lão cùng với hai người dọc theo lối đi dưới chân, đi thẳng về phía trước.
Bốn người đi không được bao xa thì đã nhìn thấy một cái cái lồng khí cực lớn xuất hiện ở trước mắt. Lồng khí này bao phủ mấy vạn dặm, phong tỏa toàn bộ không gian chung quanh.
- Đây là khu khảo hạch, thiên tài mới tìm tới đều phải tiến hành khảo hạch ở chỗ này. Một khi thông qua mới có thể ở lại, nếu không thông qua... Trên cơ bản đều đã chết hết!
Quý Linh nói.
- Đã chết hết? Khảo hạch nghiêm khắc như vậy sao?
Nhiếp Vân có chút sửng sốt.
Mặc dù loại thế giới cấp bậc như Cửu Thiên thế giới không lớn, thế nhưng cũng có chừng ức vạn vạn sinh linh. Lại từ trong đó lựa chọn ra mấy người. Như vậy trình độ thiên tài có thể tưởng tượng ra được. Thế nhưng những người như vậy cũng không qua được khảo hạch. Như vậy loại khảo hạch này cũng quá nghiêm khắc a.
- Đúng vậy. Mỗi lần khảo hạch đều có mấy trăm người, thế nhưng người chân chính thông qua khảo hạch lại còn chưa đủ mười! Tỷ lệ bình thường đều là một phần trăm còn sống…
Quý Linh nói đến đây sắc mặt lập tức đỏ lên:
- Trước kia ta cũng mang tới không ít thiên tài tới khảo hạch, kết quả... Không có thành công lấy một lần!
- Chưa đủ mười? Còn không thành công lấy một lần sao?
Nhiếp Vân chậc lưỡi.
Xem ra khảo hạch này quả thực đủ đáng sợ!
- Động tác nhanh lên một chút! Rề rà như vậy, các ngươi muốn chết sao?
Trong lúc hai người đang truyền âm nói chuyện thì cách đó không xa có một đạo thanh âm vang lên.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đường đi về phía trước, cách khảo hạch khu gần hơn. Ở cuối đám người đang xếp hàng đi vào trong một cái lồng khí, ở bên cạnh lối vào lồng khí có hai tên hộ vệ đang ngồi ngay ngắn ở bên cạnh, vẻ mặt có chút không nhịn được.
Mấy trăm người xếp hàng, đều được người trước dẫn đường như Quý Linh.
Những người được mang theo sau lưng bọn họ, thực lực so với Nhiếp Vân ngụy trang bây giờ cũng không kém là bao. Xích Thiên Kính đỉnh phong, tình cờ cũng có một hai Tru Thiên cảnh sơ kỳ. Những người này đứng ở trong đám người ngạo khí vô cùng, giống như hạc đứng giữa bầy gà, không thèm nhìn những người khác lấy một cái.
Thế giới khác biệt, thực lực của những thiên tài này cũng sẽ sinh ra một ít chênh lệch. Bất quá, Tru Thiên cảnh và Xích Thiên Kính là một cái giới tuyến. Một khi đạt tới Tru Thiên cảnh mới có thể coi như chân chính bước vào hàng ngũ cao thủ.
- Lồng khí này là do A Dục Vương bệ hạ tự mình bố trí, gọi là Phân Giới tráo. Bên trong khác với phía ngoài, lực chèn ép hoàn toàn khác biệt, đã nhỏ hơn đi không ít, cường giả Xích Thiên Kính cũng có thể tùy ý đi lại bên trong mà không bị ảnh hưởng! Các thiên tài mới được tim tới chỉ cần thông qua khảo hạch là có thể tiến vào trong đó sinh hoạt. Sau khi đạt tới cảnh giới nhất định mới có thể rời đi!
Quý Linh tiếp tục truyền âm.
Nhiếp Vân gật đầu.
Những người được người khác dẫn tới này đều là thiên tài của những tiểu thế giới khác tới tiến hành khảo hạch. Thu thập tiên tài của các tiểu thế giới lại với nhau. Sau đó lại bắt đi thiên đạo... Trong hồ lô của A Dục Vương rốt cuộc có bán thuốc gì? Cho dù Nhiếp Vân có thông minh tuyệt đỉnh tới đâu cũng càng nghĩ càng hồ đồ. Hoàn toàn không hiểu rõ.