Đi vào hang động, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy hấp lực cường đại thôn phệ, không ngừng lôi kéo xuống dưới, trong nội tâm sớm có chuẩn bị, cũng không hoảng hốt, thân thể hắn bắn ra vài dây leo cường đại bám vào vách tường, lúc này hắn vẫn treo ở giữa không trung.
Thiên Tâm Đằng thân là thực vật, cũng không có cái gọi là kiếp trước kiếp sau cho nên không có tiến bộ, dù vậy cũng có cấp bậc chúa tể, hơn nữa dây leo cứng cỏi, có hiệu quả tương tự như tám trảo của Địa Ngục Long Giải, từ đó đủ sức chống lại lực cắn nuốt.
Ổn định thân thể, Nhiếp Vân nhìn xuống dưới.
Thông đạo đen kịt, mặc dù hắn dùng thiên nhãn cũng không tấy rõ cái gì, lúc này nghe phía dưới có tiếng nổ vang, mấy người đi vào trước đang chiến đấu.
Sưu sưu sưu sưu!
Sau khi ổn định lại, lập tức cảm thấy dây leo xiết chặt, đám người Phù Ám Triều rơi xuống.
Bọn họ theo sát sau lưng Nhiếp Vân.
- Xuống dưới!
Nhiếp Vân bàn giao một câu, khống chế dây leo giống như lợi trảo tiến xuống phía dưới.
Chỉ chốc lát đã dừng lại.
Một biển lửa xuất hiện trước mặt.
Dưới hang động là dung nham nóng chảy.
Dung nham nơi này khác với dung nham thường thấy, hỏa diễm bình thường có màu đỏ, còn chưa tới đến trước mặt đã làm người ta cảm thấy nóng, dung nham trước mặt như lỗ đen thôn phệ vạn vật, căn bản không nhìn ra dấu vết hỏa diễm.
Mặc dù không có ánh sáng nhưng nhiệt độ vượt xa hỏa diễm, còn chưa tới trước mặt, đám người Nhiếp Vân đổ mồ hôi như mưa.
Dung nham lỗ đen quá nóng, có thể tưởng tượng, mặc dù cường giả như bọn họ rơi vào trong đó cũng vẫn lạc.
Trên dung nham không xa,đaám người Cao Dương chúa tể, Tinh Dạ chúa tể, Thần Quân chúa tể đồng loạt nhìn con quái vật to lớn đang bị vây ở gưữa.
Không phải Địa Ngục Long Giải, nó hơn mười xúc tu và trên trăm móng vuốt.
- Đây là thứ gì? Đại chương ngư? Địa Ngục Long Giải đi nơi nào?
Nhiếp Vân cau mày.
Vừa rồi rõ ràng nhìn thấy Địa Ngục Long Giải, tại sao đột nhiên không thấy? Gia hỏa này là thứ gì? Chẳng lẽ là đại chương ngư?
Tại sao... Tại sao có thể có đại chương ngư như vậy, hơn nữa thực lực... Mạnh như thế?
Cô cô cô cô!
vào lúc đang kỳ quái, bọt khí bay lên liên tục, Nhiếp Vân cúi đầu nhìn xuống và khiếp sợ.
Địa Ngục Long Giải lúc trước đang ở trong dung nham lỗ đen, dường như đang bơi trong nước và phun ra bong bóng.
Những dung nham này có thể luyện hóa cường giả chúa tể... Nó lại có thể bơi lội bên trong?
Sưu sưu sưu!
Nó phun bong bóng từ trong dung nham trồi lên, lúc này nó phát ra lực lượng làm người ta run rẩy.
Ầm ầm!
Đại chương ngư cũng sợ hãi những bong bóng này, thấy bong bóng đi tới trước mặt liền rút xúc tu trên vách tường tấn công vào ba đại chúa tể Cao Dương, Tinh Dạ, Thần Quân.
Xúc tu mang theo uy lực nghiền nát không gian, mỗi khi va chạm phát ra lực lượng cường đại, hơn nữa lực công kích còn mạnh hơn cường giả chúa tể tấn công toàn lực.
Làm... Làm sao có thể!
- Đáng giận!
Nhìn thấy xúc tu đánh tới, Cao Dương chúa tể gào thét sau đó vươn tay lên, lòng bàn tay cầm khai sơn phủ ngăn cản.
Đinh đinh đinh đinh!
Búa và xúc tu va chạm với nhau, ngay sau đó ánh lửa bắn lên tung tóe, thân thể Cao Dương chúa tể.
Bành!
Lúc này kế sát vách tường giống như có lực lượng vô hình bao phủ nơi đây, cơ bắp toàn thân như bị vòi rồng quét qua và lõm xuống dưới, hắn phun ra từng ngụm máu tươi.
Bành bành bành!
Không riêng gì hắn, hai vị chúa tể khác cũng sử dụng thủ đoạn của mình, kết quả cũng giống như hắn, bọn họ cũng ăn thiệt thòi lớn.
- Không đúng!
Nhìn cảnh này vào trong mắt, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
Cảnh tượng này kỳ quái, dựa theo đạo lý, phía dưới đều là ba cao thủ sử dụng phong vương ý niệm, thực lực đạt tới chúa tể đỉnh phong, vì sao... Bây giờ nhìn không khác gì chúa tể bình thường?
Dùng Cao Dương chúa tể làm thí dụ, lực lượng một búa đánh lên Địa Ngục Long Giải không kém bao nhiêu.
- Chẳng lẽ nơi này có thứ hạn chế lực lượng? Lại để cho bọn hắn phát huy không xuất ra toàn bộ thực lực?
- Nếu thật là như vậy, thật sự quá quái dị!
- Ta cảm thấy không thể, cho dù dung nham lỗ đen có lợi hại, tối cũng chỉ ảnh hưởng cường giả chúa tể chúng ta, làm sao có thể ảnh hưởng phong vương ý niệm!
- Phong vương ý niệm là cường giả phong vương lưu lại thủ đoạn, có chứa ưu thế tiên thiên, nếu như nói có thể sinh ra ảnh hưởng cũng chỉ có cường giả phong vương mới làm được, dung nham lỗ đen làm sao có được năng lực như thế chứ?
...
Đám người Phù Ám Triều cũng nhìn ra vấn đề này, lúc này đưa mắt nhìn nhau, vẫn còn chưa rõ lắm.
Tràng cảnh trước mắt quá kỳ quái, ba đại phong vương sứ giả thiêu đốt phong vương ý niệm nhưng không sinh ra hiệu quả gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Đầu đại chương ngư này có cổ quái, chỉ sợ là nó phóng thích lĩnh vực nào đó chặt đứt điểm kết nối với Cao Dương chúa tể và phong vương ý niệm!
- Từ đó không cách nào mượn được lực lượng của bọn họ.
Phù Ám Triều phân tích.
Thực lực đạt tới cảnh giới của bọn họ đã có thể phóng thích lĩnh vực, loại thủ đoạn này hữu dụng với người thực lực yếu nhưng đối mặt tu sĩ đồng cấp lại không có hiệu quả bao nhiêu.
- Ngươi nói không phải không có lý, ta... Ta cảm thấy không đơn giản như vậy.
Nhiếp Vân cau mày một cái.
Phù Ám Triều nói không phải không có lý, có lẽ có năng lực chặt đứt kết nối giữa Cao Dương chúa tể và phong vương ý niệm nhưng chẳng biết tại sao hắn vẫn cảm thấy không đúng.
Cường giả phong vương lưu lại ý niệm, tuy cường giả chúa tể rất khó dung hợp nhưng dù sao cũng là người mạnh nhất hỗn độn hải dương ban cho, làm sao có thể chặt đứt dễ dàng như thế?
- Đại chương ngư như thế này có nhiều trong tam giới, mạnh nhất chỉ đạt tới cấp tông chủ, hiện tại có thể làm ba đại phong vương sứ giả không thể làm gì thì nó chẳng khác gì dị loại, chẳng lẽ nó có tính mạng biến dị?
- Không có ngụy bổn nguyên đại đạo, không có khả năng có được thực lực chúa tể, đây là điều kiện hạn chế của hỗn độn hải dương, chẳng lẽ đại gia hỏa này giống như Thiên Tâm Đằng của chủ nhân, cũng từng đạt được ngụy bổn nguyên đại đạo?
- Không có khả năng, nếu có ngụy bổn nguyên đại đạo, chúng ta nhất định cảm ứng được, nếu không cảm ứng được thì đối phương không phải chúa tể.
- Không phải chúa tể thì làm sao có thực lực chúa tể?
- Chẳng lẽ chúng cũng thuộc chủng tộc của Mặc Tật?
...
Nghe được cái tên “Mặc Tật” làm nội tâm mọi người trầm xuống.
Nếu như đại chương ngư này cùng thế giới với bọn chúng, vậy thì thật đáng sợ!