- Bạch công tử!
Thanh niên hộ vệ nhìn thấy người này liền tươi cười, vẻ mặt của hắn cung kính, thái độ khác khi tiếp đãi đám người Nhiếp Vân vừa rồi.
Nhiếp Vân quay đầu nhìn lại.
Kẻ này gọi là Bạch công tử, thân thể thon dài và mặc áo trắng, trên nươời mang theo anh khí.
- Nữ giả nam trang!
Ánh mắt Nhiếp Vân độc ác, hắn liếc mắt nhìn đã không phải nam tử, mà là nữ giả nam trang, tuy kèm theo khí khái hòa hùng, lại khó dấu son phấn trên mi tâm.
- Linh Nhất Các gần đây giá cả cao, cho dù giá cao nhưng già trẻ không gạt, không biết quy củ cũng chạy tới, buồn cười.
Xem thường nhìn dám người Nhiếp Vân, Bạch công tử vung tay lên, một người sau lưng nàng đi tới, hắn lập tức ném ra một đống hỗn độn tinh thạch chừng mười vạn.
- Đây là mười vạn tinh thạch, còn lại xem như mời huynh đệ mua rượu.
Bạch công tử khoát tay, trên dung nhan mỹ lệ không mang theo vẻ gì, hiển thị rõ phong phạm thổ hào.
- Đa tạ Bạch công tử!
Thanh niên hộ vệ sớm biết Bạch công tử hào phóng như thế nên vội vàng cúi đầu, hắn tươi cười như hoa, hoàn toàn khác với vẻ mặt lãnh khốc khi đối mặt đám người Nhiếp Vân, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Lần này ta muốn mua sắm tin tức khác, chỉ sợ còn phải làm phiền vị Thanh Nha Vệ đại nhân này dẫn đường!
Bạch công tử nói.
- Có thể dẫn đường vì Bạch công tử là vinh hạnh của ta!
Thanh niên hộ vệ hưng phấn nhìn sang đám hộ vệ phía sau.
- Mấy người các ngươi thủ vệ nơi này, đừng cho người nào tùy tiện đi vào!
Nói xong đi thẳng ở phía trước, hắn khom người như con tôm luộc
- Bạch công tử, thỉnh!
- Ân!
Bạch công tử thoả mãn gật gật đầu, hắn nhìn đám người Nhiếp Vân với ánh mắt khinh miệt và đi vào trong Linh Nhất Các.
- Xem ra ở đâu... Có tiền đều là đại gia!
Thấy đãi ngộ của mình khác với vị Bạch công tử này thì Nhiếp Vân lắc đầu.
Loại tranh đấu khoe của cấp bậc này với hắn mà nói đã không có bất cứ ý nghĩa gì nhưng tự mình cảm vô lễ trong mắt của dối phương lại có cảm giác dở khóc dở cười.
Cho dù bản thân Bạch công tử có được thực lực nửa bước chúa tể, mấy hộ vệ sau lưng cũng có được thực lực không kém, thậm chí còn có một người đạt tới nửa bước chúa tể đại tam trọng, trong mắt hắn không đủ nhìn, có thể tùy tiện nghiền nát như nghiền con kiến.
- Ai, đáng tiếc ah, cơ hội tốt như vậy không có phần của chúng ta, toàn bộ đều bị tên Trương Tuyền này chiếm hết!
- Trương Tuyền không phải người tham lam, hắn sẽ phân cho chúng ta một ít, không nên uể oải như vậy.
- Phân một ít, ngươi biết hắn cầm bao nhiêu? Bạch công tử hào phóng như vậy, bảo hắn dẫn đường kiếm lời bao nhiêu chứ?
- Đúng thế, cơ hội tốt như vậy nhưng Bạch công tử người ta không xem trọng chúng ta, nói nhiều hơn nữa cũng không có biện pháp...
...
Bạch công tử và thanh niên kia hộ vệ Trương Tuyền vừa rời đi, mấy hộ vệ lập tức hâm mộ nói với nhau, trong lời nói mang theo vị chua nồng đậm.
Dường như dẫn đường cho Bạch công tử chính là vinh hạnh vô thượng, bỏ qua cơ hội này sẽ tiếc hận.
- Bạch công tử kia là người nào? Rất có tiền?
Thấy biểu lộ của bọn họ như thế, đám người Phù Ám Triều cũng phải im lặng, lúc này cũng lên tiếng hỏi.
- Bạch công tử cũng không biết? Đúng là cô lậu quả văn ah!
- Bạch công tử tên là Bạch Thắng Y, chúng ta không biết thân phận cụ thể nhưng tiền nhiều vô số kể, mỗi lần tới đây huynh đệ chúng ta đều có thể kiếm được một số tiền, quả thực là tài thần sống.
Một hộ vệ giải thích.
- Tài thần sống?
Nhiếp Vân lắc đầu, tiện tay ném ra một đống tinh thạch.
- Bảy người, đây là bảy vạn tinh thạch!
Ném ra một ít làm người giàu có cũng có thể nhưng hắn cảm giác không cần phải như thế.
Một đám tiểu nhân vật mà thôi, đạt tới thực lực và địa vị như bọn họ không cần phải tranh khí vô vị làm gì.
- Mời mấy vị đại nhân.
Tiếp nhận tinh thạch, chúng hộ vệ nhìn nhau, vội vàng tránh đường.
Có thể tiện tay xuất ra bảy vạn tinh thạch làm phí vào cửa, đám người kia cũng không đơn giản.
Nhìn thấy đám người này trước ngạo mạn sau cung kính, mọi người bằng vào thân phận cũng lười được so đo với bọn họ, đồng thời đi vào Linh Nhất Các.
Bởi vì phí vào cửa hạn chế cho nên bên trong không có cảnh tượng người ta tấp nập nhưng thực sự không ít, vô số cường giả hành tẩu trong đó.
- Đây là hình dạng và bộ dạng mà Linh Nhất Các chúng ta thống kê cho rằng là A Da Nạp Chi Tinh, mấy vị xem thứ nào phù hợp điều kiện thì có thể một mình mua sắm tin tức có liên quan.
Một nữ tử phụ trách mua bán tin tức giới thiệu kỹ càng.
Nhìn theo phương hướng nàng chỉ, phía trước có bốn quầy hàng nhỏ, phía trên trưng bày đủ loại hình dáng về A Da Nạp Chi Tinh, chúng tỏa ra khí tức khác nhau..
Nơi này hội tụ tất cả tin tức về A Da Nạp Chi Tinh, người mua sắm tin tức có thể quan sát, nếu cảm thấy là thứ mình tìm thì đi vào.
Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Nhiếp Vân không khỏi cảm khái việc mua bán của Linh Nhất Các.
A Da Nạp Chi Tinh chỉ có một nhưng nơi này làm ra nhiều hình dạng như thế, từ đó mê hoặc người mua sắm, từ đó bán được nhiều hơn, đúng là quá đen.
Cũng không oán bọn họ, phù lệnh phụng thiên có lực hấp dẫn thật sự quá lớn, hấp dẫn này đủ câu tất cả tu luyện giả tìm tới, cho nên cũng không trách người ta điên cuồng.
- Chủ nhân, nơi này có nhiều thứ có thể là A Da Nạp Chi Tinh, chúng ta tìm thế sao?
Đám người Đoạn Diệc, Phù Ám Triều cũng im lặng.
Vốn tưởng rằng Linh Nhất Các bán ra tin tức chỉ có một hoặc vài loại, không nghĩ tới nhiều như vậy, không cần nghĩ cũng biết tin tức trải rộng khắp tam giới, nếu như tán tiền mua hết, sau đó lần lượt tìm kiếm cũng làm người ta mệt chết.
- Ta nhìn xem...
Nhiếp Vân nhìn dãy tinh thạch trước mặt.
Hắn có được một phần Chân Huyết Vương Quan cho nên cũng hiểu nhiều về A Da Nạp Chi Tinh hơn kẻ khác, hắn liếc mắt nhìn liền có đáp án.
- Những thứ này đều không có!
Trong đại sảnh bày ra hơn trăm loại A Da Nạp Chi Tinh, cũng không có thứ nào làm hắn chú ý, nói cách khác... Cho dù biết rõ tin tức những tinh thạch này cũng không có tác dụng gì.
Tất cả những thứ này là giả!
- Đi về phía trước nhìn xem!
Nhìn thấy không có, Nhiếp Vân hơi thất vọng, hắn dẫn đám người đi về phía trước, lúc này đi tới cuối đại sảnh, Tĩnh Tâm không lên tiếng, bởi vì không có thứ nào đúng như miêu tả.
- Các ngươi chỉ có những thứ này sao? Còn có tin tức tinh thạch khác hay không.