- Nhiếp Vân Chúa Tể...
Toàn thân Tú Linh đại đế cứng đờ.
Hiển nhiên nàng cũng không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện loại biến cố này.
- Phù Ám Triều, ngươi đáng chết...
Sắc mặt Tử Đồng Bất Hủy nhăn nhó, muốn xông ra, thế nhưng hắn cũng biết đã chậm. Gân xanh trên trán hiện lên, cả người giống như điên cuồng.
- Cục trong cục thật là lợi hại, có lẽ các ngươi đã bố trí rất lâu rồi a!
So với mọi người đang khẩn trương. Nhiếp Vân lại có vẻ vô cùng trấn định. Bước chân tránh né về phía sau ngừng lại, miệng khẽ cười nhẹ:
- Bất quá... Nếu muốn giết ta, dường như còn chưa đủ a. Bởi vì... Không chỉ có mình các ngươi có hậu chiêu, ta... Cũng có!
Hừ nhẹ một tiếng, lực lượng mãnh liệt từ trong cơ thể hắn lan tràn ra. Trong nháy mắt Nhiếp Vân tựa như đã lớn hơn một vòng, thực lực vốn làm cho người ta có cảm giác chỉ có năm trăm đầu đại đạo lại nhanh chóng tăng lên!
Một ngàn đầu đại đạo!
Một ngàn năm trăm đầu đại đạo!
Hai ngàn đầu đại đạo!
Cấp bậc Tông chủ!
Cấp bậc Bán bộ Chúa Tể!
Trong nháy mắt, thực lực của Nhiếp Vân lại từ năm trăm đầu đại đạo trực tiếp tấn cấp tới bán bộ Chúa Tể. Lực áp chế trong Hư Không giới đối với hắn dường như không có hiệu quả. Lực lượng đột nhiên tăng lên giống như khí lãng vô hình lan tràn ra bốn phía. Hai người Tiêu Diêu Tiên, Phù Ám Triều đánh lén ở dưới cỗ áp lực cường đại này lập tức bị trở ngại cực lớn. Cũng không có cách nào tiến về phía trước nữa.
- Chuyện này... Làm sao có thể?
- Ở chỗ này thực lực Chúa Tể cũng sẽ rớt xuống đến năm trăm đầu đại đạo. Sao ngươi lại có thể có lực lượng bán bộ Chúa Tể!
Hai người Phù Ám Triều, Tiêu Diêu Tiên không thể tin được vào hai mắt của mình.
Tiến vào Hư Không giới, thực lực của người nào cũng đều rớt xuống. Ngay cả Chúa Tể phù ấn cũng không thể sử dụng, chỉ có thể duy trì lực lượng ước chừng năm trăm đầu đại đạo. Đây đã là quy luật, bất kỳ người nào cũng không thể vi phạm. Nhiếp Vân trước mắt này vì sao lại có thể có được thực lực cường đại như vậy chứ?
Không chỉ có bọn họ kinh ngạc, ngay cả đám người Tú Linh đại đế, Đoạn Diệc cũng trợn tròn mắt, không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt.
Tình huống như vậy đã vượt ra khỏi dự đoán của tất cả mọi người.
Lực lượng mà Nhiếp Vân đột nhiên bộc phát ra khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ, bị chấn nhiếp.
- Không có gì là không thể nào, nằm xuống cho ta a!
Không để ý tới đối phương đang khiếp sợ, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay biến thành một cái núi lớn, đánh về phía trước.
Tuyệt Sát cục bố trí có hoàn mỹ đi chăng nữa thì cũng phải có thực lực chân chính. Nếu như Nhiếp Vân chỉ là năm trăm đầu đại đạo. Dù là một nghìn đầu đại đạo thì lần này nhất định cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, nhưng... Bán bộ Chúa Tể, thực lực đã vượt qua khỏi dự trù, căn bản không phải là người mà bọn họ có thể đánh chết!
Chưởng lực hùng hậu giống như là biển lớn gầm thét, đỉnh núi sụp đổ. Sắc mặt hai người Tiêu Diêu Tiên, Phù Ám Triều đồng thời đỏ lên, bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, không có biện pháp đứng dậy.
Lực lượng của Bán bộ Chúa Tể quá cường đại, không phải là thứ mà bây giờ bọn hắn có thể chống lại.
- Ngươi... Chuyện này không thể nào...
Nằm trên đất, vẻ mặt hai người Tiêu Diêu Tiên tràn ngập vẻ khủng hoảng, không thể tin nổi.
Chuyện trước mắt quả thực không thể tưởng tượng nổi, làm sao Nhiếp Vân lại đột nhiên có được thực lực như thế chứ?
- Ta khác với các ngươi, có được thực lực như vậy... Rất là bình thường!
Nhiếp Vân cũng không có giải thích.
Sau khi tiến vào Hư Không giới, nương theo thực lực rớt xuống. Lúc vừa mới tiến vào hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào chống đỡ. Thế nhưng sau khi phát hiện ra thực lực rớt xuống lại không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với đan điền thì hắn lại biết được một ít chuyện.
Không có ảnh hưởng đối với đan điền, đương nhiên cũng sẽ không ảnh hưởng đan điền chi khí... Như vậy, lợi dụng đan điền hình thành đại đạo viên hoàn thì vẫn có thể sử dụng!
Nói cách khác, thực lực của người khác sẽ thấp xuống, thậm chí ngay cả Chúa Tể phù ấn cũng không thể dùng, nhưng mà.. Đại đạo viên hoàn của hắn lại có thể dùng!
Đại đạo viên hoàn tuy rằng khác thế nhưng lại có cùng uy năng như Chúa Tể phù ấn, gia trì lên trên người, có thể khiến cho hắn trong nháy mắt có được thực lực bán bộ Chúa Tể, điểm này trước đó rất lâu hắn đã từng thí nghiệm qua, không cần phải hoài nghi!
Cho nên... Đây mới là lá bài tẩy mạnh nhất của hắn!
Giấu giếm thực lực chân chính mới có thể trong lúc chiến đấu mấu chốt dẫn tới hiệu quả xuất kỳ bất ý. Nhiếp Vân lại rất hiểu rõ phương pháp này. Vì vậy lúc này hắn mới có thể bình yên trước công kích đánh lén của hai người, đánh bại cả hai!
- Ngươi có thực lực như vậy, ta không biết nguyên nhân. Thế nhưng bởi vì ngươi luôn nữa sáng tạo kỳ tích cho nên ta cũng không có lời nào để nói, nhưng... Sao ngươi lại biết ta muốn đánh lén? Ngươi nhìn thấu từ lúc nào?
Trong mắt Tiêu Diêu Tiên tràn ngập vẻ nghi hoặc.
Nhiếp Vân am hiểu sáng tạo kỳ tích, người khác đều có thực lực năm trăm đầu đại đạo thế nhưng đối phương lại có lực lượng bán bộ Chúa Tể. Đây có thể là bí mật độc gia, không hiểu cũng coi như thôi. Thế nhưng... Hắn che giấu tốt như vậy, vì sao lại có thể bị nhìn ra chứ?
- Rất đơn giản!
Nhiếp Vân nở nụ cười:
- Ngươi ngụy trang Tiêu Diêu Tiên, linh hồn cũng không dò xét ra được, không kém chút nào. Thế nhưng vẫn có một khuyết điểm!
- Tiêu Diêu Tiên tiêu dao thế gian, đối với bất cứ chuyện gì cũng không quan tâm. Hơn nữa lại có cái nhìn về đại cục rất nặng, cho dù là Tú Linh đại đế từng đánh lén qua ngươi, thì trước khi không có biết rõ mọi chuyện ngươi cũng sẽ không hùng hổ dọa người, nắm chặt không tha như vậy.
Nhiếp Vân giải thích:
- Ta đã nhắc nhở qua nhiều lần, chuyện này cũng không đơn giản, có thể chúng ta đang ở trong giám thị của người khác. Thế nhưng ngươi vẫn không thuận theo, không buông tha, tính cách hoàn toàn khác với Tiêu Diêu Tiên tiền bối tiêu dao tự tại!
- Chuyện này...
Tiêu Diêu Tiên sửng sốt, tùy tiện nói:
- Tú Linh đại đế còn thù dai hơ so với ta, cũng luôn muốn chiến đấu cùng ta, vì sao ngươi không nghi ngờ nàng ta?
Biểu hiện củaTú Linh đại đế so với Tiêu Diêu Tiên còn kịch liệt hơn. Cũng một mực muốn chiến đấu, vì sao Nhiếp Vân lại không đi nghi ngờ nàng ta?