Chuyện xảy ra trong chiến trường tam giới đã liên quan tới mặt mũi của Kiền Huyết hoàng triều, người Kiền Huyết hoàng triều che giấu còn không kịp, chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài. Người có thể đem tin tức nói chính xác như vậy, rất có thể chính là một trong những người ban đầu ở trong Tam giới ma bàn.
Truyền tin tức như vậy, thậm chí còn hạ thấp A Dục Vương, tương đương với việc làm mất mặt cường giả Phong vương, lá gan không khỏi quá lớn.
Vì trợ giúp bản thân mình mà đắc tội với cường giả Phong vương... Sẽ không có người nào ngu như vậy nha?
- Bất kể là người nào truyền ra tin tức, chuyện này đối với ta mà nói, chỗ tốt lớn hơn chỗ xấu!
Nhiếp Vân cũng không phải là hạng người thích mua danh chuộc tiếng, bất quá tin tức này vừa mới truyền ra ngoài, cơ hồ toàn bộ người của Tà Nguyệt Chí Tôn vực đều biết A Dục Vương rất có thể là bởi vì hhét hiền ghen tài cho nên mới động thủ với hắn. Như vậy đối phương sẽ ném chuột sợ vỡ bình, chuyện này có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
Có thể truyền ra tin tức này đã nói rõ có người ở trong bóng tối giúp hắn!
- Làm xong chuyện này, rốt cuộc la ai giúp ta, chung quy sau này sẽ có thể tra ra được!
Lại nghe đám người nói một hồi, phát hiện ra người có loại quan điểm này không ít, hắn đã biết chắc có người đã cố ý truyền bá tin tức như vậy. Bất quá, muốn tìm được người này sẽ phải phí không ít thời gian. Cho nên lúc này hắn lắc đầu một cái, sãi bước đi tới Kiền Huyết hoàng cung.
- Người này lại không có ở bên trong cung điện? Chẳng lẽ hắn ta không có trở về hoàng thành hay sao?
Rất nhanh đã đi tới trước mặt Kiền Huyết hoàng cung, nhìn cung điện nguy nga trước mắt, tinh thần đảo qua, hắn lập tức thấy rõ tình cảnh ở bên trong hoàng cung.
Lúc này trong hoàng cung cũng không có Kiền Huyết hoàng đế kia!
Sở dĩ Nhiếp Vân từ từ đi tới Kiền Huyết hoàng thành,mà không phải là bằng vào thực lực xông vào hoàng cung chính là bởi vì sợ người này không có ở đây!
Vạn nhất vừa nghe được tin tức hắn tới, nhất định đối phương sẽ bị dọa sợ tới mức ẩn nấp bên ngoài không xuất hiện nữa, như vậy còn muốn tìm được đối phương là chuyện không thể nào.
Dù sao, chẳng qua hắn cũng chỉ là Chúa Tể, cũng không phải là cường giả Phong vương, còn không có năng lực phát hiện ra đối phương ẩn nấp ở bất kỳ đâu trong Hỗn Độn.
Không nghĩ tới hắn đã lặng lẽ đi tới ma Kiền Huyết hoàng đế vẫn không có ở trong hoàng cung, xem ra người này đã sớm đoán ra rất có thể hắn sẽ xuất hiện, vì vậy đã ẩn nấp ở một nơi không biết tên.
- Kiền Huyết hoàng triều đến bây giờ còn không có bất kỳ dấu hiệu hoảng hốt nào. Như vậy đã nói rõ, nhất định Kiền Huyết hoàng đế đã trở lại, hoặc là... Thông qua thủ đoạn đặc thù nắm cục diện vào trong tay!
Kiền Huyết lão tổ bị giết, Kiền Huyết hoàng đế chạy trốn giống như chó nhà có tang, làm cho toàn bộ Kiền Huyết đế quốc huyên náo, giống như mưa gió. Tình huống như vậy nếu như không có ai trấn giữ, cả đế quốc nhất định đã sớm rối loạn, tuyệt đối sẽ không yên bình như bây giờ.
Kiền Huyết hoàng triều không có loạn thì cũng đã nói lên một việc, nhất định Kiền Huyết hoàng đế đang tránh trong bóng tối, nắm cục diện trong tay!
- Linh hồn dò xét!
Nghĩ đến điểm này, tinh thần cường đại của Nhiếp Vân chợt lan tràn ra, giống như thủy triều đem toàn bộ Kiền Huyết hoàng thành bao phủ vào bên trong tinh thần.
Loại linh hồn cấp bậc của hắn, chỉ cần đối phương không có đạt tới cấp bậc Chúa Tể, như vậy cho dù quét qua thì cũng không có cách nào cảm thấy được.
Linh hồn quét qua mỗi một ngóc ngách trong hoàng thành, sau đó lại lan tràn xuống dưới đất.
Rất nhanh, Kiền Huyết hoàng thành, kể cả ức vạn dặm gần đó, thậm chí là địa phương mấy vạn dặm dưới đất cũng bị hắn quét mắt một lần, thế nhưng kết quả lại không có phát hiện ra cái gì.
- Kỳ quái, người này ẩn nấp ở nơi nào chứ?
Lục soát một vòng, cái gì cũng không lục soát ra được, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân không khỏi nhíu lại.
Một người không phải là cường giả Chúa Tể ẩn nấp ở một nơi bí mật, dựa theo đạo lý mà nói, hắn có thể phát hiện ra được. Thế nhưng lúc này làm sao lại không có gì cả?
- Thiên nhãn!
Tinh thần không lục soát ra được, thiên nhãn của Nhiếp Vân lập tức mở ra, quan sát một chút, không biết qua bao lâu, hắn lại lần nữa lắc đầu một cái.
Không ngờ ngay cảThiên nhãn cũng không tìm được đối phương.
Ngón tay điểm một cái, một đạo truy tung chi khí vận chuyển, một lát sau, hắn vẫn lắc đầu.
Ngay sau đó Nhiếp Vân lại thử tất cả phương pháp và thiên phú Thiên Cơ sư, cuối cùng hắn bất đắc dĩ phát hiện ra, vị Kiền Huyết hoàng đế này dường như đã biến mất ở trong thời không, căn bản không có tồn tại vậy.
- Bằng vào thực lực của ta bây giờ, cho dù hắn ta dùng ngọc bài đưa tin thì ta cũng có thể phát hiện ra được dấu vết. Thế nhưng bây giờ lại không có gì cả, chẳng lẽ... Kiền Huyết hoàng đế này căn bản không có trở lại đây?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Không đúng a, nhìn Kiền Huyết đế quốc có chút yên tĩnh, không có chút gợn sóng nào. Như vậy lẽ ra vị Kiền Huyết hoàng đế này cũng ở gần đây chứ? Thế nhưng hắn dùng hết thủ đoạn cũng không tra ra được, chuyện này quả thực là kỳ quái.
Chẳng lẽ đối phương còn có cái thủ đoạn cao minh gì đó có thể lừa gạt được cường giả cấp bậc Chúa Tể dò xét hay sao?
Cho dù Kiền Huyết lão tổ sống lại, muốn hoàn toàn lừa gạt được mình, cái gì cũng không tra ra được thì cũng chưa chắc đã có thể hoàn thành a!
- Trực tiếp tiêu diệt Kiền Huyết hoàng triều, ta không tin hắn không đi ra.
Tìm nửa ngày không tìm được Kiền Huyết hoàng đế, Nhiếp Vân lắc đầu một cái, cũng lười tra xét nữa.
Đối phương không xuất hiện cũng không sao, trước tiên ta sẽ diệt căn cơ của ngươi, Kiền Huyết hoàng triều diệt vong, để ta xem ngươi có quản hay không quản!
Bất kể nói thế nào, hoàng triều diệt vong, ngươi cũng chỉ là người cô đơn, cũng tương đương với báo thù. Nếu như quản, như vậy trực tiếp bắt thỏ, chém giết ngươi tại chỗ.
Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân cũng không có ý che giấu nữa, thân thể nhoáng một cái đã xuất hiện ở trên bầu trời Kiền Huyết hoàng cung.
- Kiền Huyết hoàng đế, ta cho ngươi thời gian mười hô hấp, mau cút ra đây cho ta, nếu không, toàn bộ Kiền Huyết hoàng triều cũng sẽ bởi vì sự ngu xuẩn, nhát gan của ngươi mà bị diệt vong!
Bay trên không trung, tinh thần của Nhiếp Vân phong tỏa tứ phương, miệng quát lạnh một tiếng, thanh âm giống như sấm sét vang vọng, nổ tung ở toàn bộ Kiền Huyết hoàng thành, vang vọng vào bên tai mỗi người.