Lúc này Tô Lâm hoàn toàn không có tiêu sái giống như khi Nhiếp Vân nhìn thấy lúc trước, khí tức trên người đứt quãng, trên mặt mang theo gian nan vất vả, xem ra ăn không ít đau khổ.
Bọn hắn lợi dụng đồ quyển trực tiếp đi vào nơi này, không hề giống Nhiếp Vân có được phù văn rèn luyện thân thể, thích ứng nhiều ngày như vậy mới có thể miễn cưỡng phi hành.
- Đây là nơi bốn đại vương giả giao chiến lúc trước, tính ổn định của không gian còn hơn cả Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, chúng ta phải cẩn thận.
Vèo!
Lại một bóng người đáp xuống, chính là Mặc Nghiêu đuổi giết Nhiếp Vân lúc trước.
Mặc Nghiêu không kém gì Tô Lâm, bộ dạng của hắn vô cùng chật vật, trên người tỏa ra hỏa diễm, lực lượng Chủ Tể Phù Ấn không ngừng lập loè chiếu rọi tám phương.
- Cẩn thận? Nơi này không có bóng quỷ, chỉ có mấy người chúng ta, Mặc Nghiêu ngươi không biết sợ sao?
- Hay là ngươi tài cao gan lớn, nghe danh không bằng gặp mặt ah!
Một giọng nói đùa cợt vang lên, có người thứ ba xuất hiện.
Người này chừng ba mươi tuổi, thân thể cao gầy, gương mặt như than chì, đôi mắt mang theo vẻ đùa cợt.
- Thích Huân, ít nói lời trào phúng đi, lúc vừa mới tiến vào ngươi cũng không tốt hơn chúng ta đâu, nếu như ngươi cảm thấy nơi này không có gì thì có thể xông vào trước tiên, ta cùng Mặc Nghiêu tuyệt đối không ngăn cản.
Tô Lâm hừ lạnh.
- Ai cũng biết đi vào trước vô cùng nguy hiểm, tại sao ta phải vào trước chứ?
Người tên Thích Huân khoát khoát tay.
- Được rồi, đừng cãi nữa, vừa mới gặp mặt dã nhao nhao, trước khi bị không gian chi lực áp bách nằm rạp xuống đất sao không thấy các ngươi phí lời như thế?
Sưu sưu sưu!
Lại có ba người bay tới, người đi đầu tuổi hơi lớn, bộ dáng chừng ba mười hai tuổi, trên hai hàng chân mài mang theo tang thương.
- Hồ Tuyền, ngươi cũng dừng làm bộ dạng lão đại, đám người chúng ta không phải đại năng chuyển thế thì cũng đạt được truyền thừa, thực lực không kém nhiều, không ai phục ai đâu.
- Thời điểm bị không gian chi lực áp bách, ngươi cũng không tốt hơn chúng ta đâu, cũng nằm rạp trên mặt đất.
Thích Huân khoát tay một cái, dường như hắn không quan tâm Hồ Tuyền.
- Ngươi...
Sắc mặt Hồ Tuyền trầm xuống, lực lượng toàn thân bắn ra, hào quang Chủ Tể Phù Ấn lập loè, lực lượng bộc phát như thủy triều.
Xem bộ dạng của hắn dường như một lời không hợp là đánh đập tàn nhẫn.
- Được rồi, không nên cãi nhau, Hồ Tuyền nói không sai, chúng ta không phải đại năng chuyển thế thì đạt được truyền thừa chân chính, bản thân cảm giác về sự ưu việt rất lớn, nơi này không phải ai cũng có thể đi, nơi cường giả phong vương chiến đấu, mặc dù cường giả Chúa Tể cũng phải chết đấy.
- Sáu người chúng ta nhao nhao như vậy, gây chuyện không tốt toàn quân bị diệt, đều chết tại đây, chỉ có liên hợp với nhau mới an toàn nhất, có thể nhất phi trùng thiên.
Thân thể Tô Lâm chấn động, hắn đi vào giữa hai người và khoát khoát tay.
Nghe được hắn nói thế, sắc mặt Hồ Tuyền, Thích Huân cũng hòa hoãn một ít.
Tuy bọn họ là thiên tài, ai cũng tâm cao khí ngạo nhưng biết nơi này rất đáng sợ, mặc dù bọn họ sử dụng Chủ Tể Phù Ấn cũng có thể vẫn lạc.
- Đúng rồi, Tô Lâm, ta chỉ biết nơi này hỗn độn quy tắc phi thường mỏng, tu luyện thời gian dài ở đây có thể đạt được tiến bộ càng lớn, chẳng lẽ còn có bảo tàng gì sao?
- Đúng vậy, đều lại tới đây, cũng nên nói đi!
- Hiện tại mọi người chính là đám châu chấu bị cột chung sợi dây, thần điện bị ngươi nói đáng sợ như vậy, ngươi khẳng định biết rõ cái gì, nên nói ra đi.
Mấy người khác đi tới, trên mặt đầy nghi hoặc.
Xem ra bọn họ đi tới nơi đây nhưng lại không biết mình muốn tìm cái gì, trong thần điện có bảo bối lợi hại gì?
- Nếu các ngươi hỏi hì ta nói ra cũng không sao, nghe nói thần điện này chính là hạch tâm trong thế giới của Tu La Vương, cũng là thần miếu triều bái, bên trong chẳng những có hỗn độn thần binh đỉnh phong, nghe nói còn có chúa tể thần binh!
Sắc mặt Tô Lâm ngưng trọng.
- Chúa tể thần binh? Thực sự có loại vật này?
Đôi mắt mọi người tỏa sáng, thiếu chút nữa nhảy lên.
Chúa tể thần binh là binh khí viễn siêu hỗn độn thần binh đỉnh phong, chỉ có cường giả cấp bậc chúa tể mới có thể luyện chế, đại biểu lực lượng viên mãn của ba ngàn đại đạo, sở dĩ bốn đại tông môn có thể sừng sững trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không người dám xâm phạm, trưởng lão, đệ tử mạnh mẽ chỉ là thứ nhất, chính yếu nhất chính là có một thanh chúa tể thần binh.
Có loại thần binh này trấn áp, chỉ cần thực lực không đạt tới chúa tể hoặc vô hạn gần tới chúa tể sẽ không dám làm càn.
- Ân! Cụ thể có hay không thì ta không xác định, nhưng có thể khẳng định tất có Hỗn Độn Vương Thạch!
Tô Lâm nói tiếp.
- Hỗn Độn Vương Thạch?
- Đây là đồ tốt.
Đôi mắt mọi người sáng ngời.
Hỗn Độn Vương Thạch là tinh thạch đặc thù chỉ hỗn độn mới có thể sinh ra, uy lực vô cùng, mỗi một viên vô cùng trân quý, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
- Tô Lâm, nói thật, ta biết rõ về Hỗn Độn Vương Thạch không nhiều, thứ này trừ luyện chế hỗn độn thần binh đỉnh phong, luyện chế thành thân ngoại hóa thân ra, nó còn tác dụng nào khác hay không?
Mặc Nghiêu hỏi.
Nghe được hắn nói như vậy, những người khác cũng lắng tai nghe.
Tuy bọn họ thường xuyên nghe người khác nói qua Hỗn Độn Vương Thạch, nó trân quý như thế nào, tác dụng thật sự của nó là gì thì không biết, cũng không hiểu tỉ mỉ.
- Việc này không cần hỏi Tô Lâm, ta từng nghe qua tông chủ nói của ta nói qua một lần, luyện chế hỗn độn thần binh đỉnh phong, thân ngoại hóa thân chỉ là cách vận dụng đơn giản nhất của Hỗn Độn Vương Thạch mà thôi.
Thích Huân nói chen vào, trong giọng nói không có tổn hại như vừa rồi.
- Nếu như chỉ có những tác dụng này thì nó không thể làm nhiều cường giả điên cuồng như thế, thậm chí xuất hiện một viên, cường giả cấp bậc Tông Chủ cũng điên cuồng cướp đoạt!
- Tác dụng là gì?
Trừ Tô Lâm, những người khác nhìn qua.
Cường giả cấp bậc Tông Chủ đã đứng ở đỉnh phong của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, hỗn độn thần binh đỉnh phong trong mắt người bình thường là thứ phi thường trọng yếu, đối với bọn họ mà nói cũng không có gì, về phần thân ngoại hóa thân lại càng không có gì, tu vi đạt tới cấp bậc của bọn họ mà nói, ai không có vài thủ đoạn bảo vệ tính mạng chứ?
- Chẳng lẽ là... Luyện chế chúa tể thần binh?
Mặc Nghiêu mở miệng nói, hắn nói một nửa lại lắc đầu.