- Nếu được như thế thì tốt, đa tạ nàng...
Nhiếp Vân nở nụ cười rồi nói một tiếng. Tuy rằng lời nàng nói không có một chút đạo lý nào. Thế nhưng loại chuyện duyên phận tình cảm thật sự rất khó phỏng đoán. Giống như kiếp này, khi hắn vừa gặp mặt nàng vậy. Tuy rằng nàng chưa bao giờ gặp mặt hắn, nhưng mà vẫn cảm thấy thân cận như cũ.
- Bắt đầu đi!
Trong lòng kiên định,hai hàng lông mày của Nhiếp Vân nhướng lên, lực lượng do Chúa Tể ấn phù mang đến lập tức thiêu đốt toàn bộ, tinh thần lực khổng lồ lập tức bao phủ trọn Thiên Địa Lục Đạo vào bên trong.
- Thật mạnh...
Cảm nhận lực lượng từ trong thân thể của hắn phát ra, sắc mặt Lạc Khuynh Thành biến hóa, liên tục lui về phía sau mấy bước.
Quá mạnh mẽ, chỉ riêng loại khí thế này cũng không phải là thứ mà nàng có thể chống lại được.
Sưu Sưu Sưu Sưu!
Thiên Địa Lục Đạo bị tinh thần lực khổng lồ của hắn bao phủ, giống như là một món đồ chơi lơ lửng trong lòng bàn tay của hắn vậy.
- Nghịch chuyển thời không!
Khẽ quát một tiếng, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân nhướng lên, tay chộp về phía Thiên Địa Lục Đạo.
Ầm Ầm!
Trước bàn tay của hắn, thời gian lập tức vặn vẹo, từng đạo gợn sóng giống như sóng nước lan tràn trên bầu trời, trong nháy mắt đã nhộn nhạo toàn bộ thế giới.
Đây là phương pháp thay đổi thời gian mà lão giả thư tịch dạy hắn, lúc này toàn lực thi triển, hắn lập tức cảm thấy toàn thân rung động lắc lư kịch liệt, lực cắn trả cường đại vọt tới.
Cưỡng ép thay đổi thời gian của một thế giới, lực cắn trả sẽ rất mạnh, sẽ phải chịu quy tắc vũ trụ hạn chế.
- Lực cắn trả thật mạnh, chẳng lẽ Thiên Địa Lục Đạo là thế giới bình thường mà không phải là Tử Tịch thế giới?
Nhiếp Vân nhíu mày thầm nói.
Theo phỏng đoán của Nhiếp Vân, Thiên Địa Lục Đạo giống như là nơi hẻo lánh bị Hỗn Độn thế giới vứt bỏ vậy, Tu La Vương diệt thế vô số lần cũng không có chuyện gì. Hẳn là một Tử Tịch thế giới, muốn nghịch chuyển thời gian trong đó, chắc có lẽ sẽ không phải chịu Hỗn Độn hải dương cắn trả.
Thế nhưng cho dù có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới lại sẽ có lực cắn trả cường đại như thế, chẳng lẽ đây là một thế giới bình thường, cũng không phải là Tử Tịch thế giới hay sao?
Nếu quả thực là như vậy, sợ rằng muốn nghịch chuyển thời gian phục sinh Lăng Nguyệt cũng cần phải tốn một cái giá lớn a!
- Bất quá, nếu như là thế giới bình thường, chẳng phải lúc đó Hỗn Độn hải dương không quan tâm hay sao?
Cảm nhận được lực cắn trả càng ngày càng mạnh do Hỗn Độn hải dương mang đến, giống như một lưỡi dao sắc bén lơ lửng trên đầu, tùy thời đều có thể chém xuống diệt sát mình. Sự nghi hoặc trong lòng Nhiếp Vân càng ngày càng đậm.
Dựa theo lời nói của lão giả thư tịch, thế giới chia làm ba loại, cho dù là thế giới bình thường, thay đổi thời gian trong đó cũng giống như quả mọng, chín rụng xuống vậy, Hỗn Độn hải dương sẽ không quan tâm, tại sao lại có thể có lực cắn trả mạnh như vậy chứ?
Phốc!
Thân thể lung lay thoáng một chút, thời gian chấn động kịch liệt, lắc lư một cái, lần nữa đi về phía trước, Thiên Địa Lục Đạo dường như lại khôi phục như trước kia, không có bất kỳ chút biến hóa nào. Mà sắc mặt Nhiếp Vân thì trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ khó mà tin được nổi.
- Điều này không có khả năng... Dùng tới Chúa Tể ấn phù mà không ngờ vẫn không có cách nào thay đổi được thời gian của Thiên Địa Lục Đạo? Thiên Địa Lục Đạolại là thế giới hạch tâm có thể so sánh với Tà Nguyệt Chí tôn vực? Điều này sao có thể?
Sử dụng Chúa Tể ấn phù, sức chiến đấu của Nhiếp Vân tới gần cấp độ Chúa Tể, cho dù là ở nơi như Cửu Thiên thế giới, Đại Hiên Hỗn độn giới cũng có thể đơn giản thay đổi thời gian, không bị hạn chế chút nào. Thế nhưng lúc này chỉ thay đổi thời gian của Thiên Địa Lục Đạo thì đã bị cắn trả. Mạng chỉ còn một đường, thiếu chút nữa tử vong.Chuyện này khiến cho hắn khó có thể tiếp nhận được.
Chẳng lẽ Thiên Địa Lục Đạo nho nhỏ này có thể so sánh với thế giới Tà Nguyệt Chí tôn vực hay sao?
Thân thể nhoáng lên một cái, Nhiếp Vân sải bước ra ra một bước, thân thể đã đến Hỗn Độn hải dương. Hắn từ trên cao nhìn xuống Thiên Địa Lục Đạo phía dưới.
Hắn muốn nhìn xem bổn nguyên của Thiên Địa Lục Đạo rốt cuộc có màu gì.
Dưới thiên nhãn bao phủ, Thiên Địa Lục Đạo giống như thế giới bổn nguyên đang chậm rãi xoay tròn, không phải là màu xám cũng không phải là màu đỏ, lại càng không phải là màu Hỗn Độn. Mà giống như là một khối bảo thạch sáng chói khảm nạm ở trong Hỗn Độn hải dương, lóe lên quang mang sáng ngời mà chói lọi, không ngờ lại có màu như là màu hoàng kim.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Da đầu Nhiếp Vân thoáng cái run lên.
Tại sao lại là như vậy chứ?
Nếu như là mà Hỗn Độn, như vậy hắn sẽ cảm thấy nó giống như Tà Nguyệt Chí tôn vực, mang theo Hỗn Độn bổn nguyên chi lực, là hạch tâm thế giới. Thế nhưng không ngờ nó lại là màu vàng, rốt cuộc là cái gì?
Loại địa phương hẻo lánh, yếu đuối như Thiên Địa Lục Đạo sao lại có bổn nguyên màu vàng?
Nếu là như vậy, sao Tu La Vương có thể diệt thế được?
Thay đổi thời gian cũng đã bị Hỗn Độn hải dương cắn trả như thế, tiêu diệt trọn Thiên Địa Lục Đạo, sao Tu La Vương kia lại không bị ảnh hưởng một chút nào vậy?
- Ồ? Tu La Vương không diệt thế giới khác, chỉ đối phó với Thiên Địa Lục Đạo, chẳng lẽ... Thiên Địa Lục Đạo nho nhỏ này có bí mật bất thường nào đó hay sao?
Đột nhiên hai hàng lông mày nhảy dựng lên, một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Từ Thiên Địa Lục Đạo rời đi, tiến vào Hỗn Độn hải dương hắn đã từng gặp một ít tiểu thế giới. Nhưng mà hắn lại chưa từng nghe qua sự tích Tu La Vương diệt thế. Sao có nhiều Đại Thế Giới như vậy hắn ta không đi diệt. Hết lần này tới lần khác lại chỉ muốn diệt Thiên Địa Lục Đạo?
- Hơn nữa, ở trong Thiên Địa Lục Đạo, chỉ lần là người có được hai loại đan điền trở lên thì đều có tiềm lực trở thành Khu Tu sư. Nhưng mà dung hợp hai loại thiên phú chi khí hoàn mỹ lại chẳng khác nào dung hợp hai loại đại đạo. Vì sao thế giới lớn như Tà Nguyệt Chí tôn vực, địa bàn A Dục Vương lại không có một vị cường giả dung hợp đại đạo cơ chứ?
Toàn thân Nhiếp Vân chấn động.
Khi còn ở Phù Thiên đại lục, hắn đã thành công dung hợp các thiên phú khác nhau. Thế nhưng lúc ấy chỉ là con sâu cái kiến, ngay cả tiên lực cũng không có.
Loại nhân vật này mà cũng có thể dung hợp hai đại đạo, mà Tà Nguyệt Chí tôn vực, dù là cường giả Kim Giáp Tướng, cường giả cấp bậc Chúa Tể cũnh chưa từng nghe nói có ai đem hai loại đại đạo dung hợp với nhau.