Vô Tận Đan Điền

Chương 2010: Hàn Lăng trưởng lão đề cử (Thượng)




Lúc này Nhiếp Đồng đã vọt tới Top 5, mà Nhiếp Vân thực lực càng mạnh hơn nữa lại rớt xuống sau mười tên, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Nhất định là có gì ngoài ý muốn, thực lực của chủ nhân, khẳng định còn có thể đi lên...

Nói đến đây, Thi Hào cũng có chút lực lượng chưa đủ.

Trong nháy mắt, đã qua một tháng.

Danh tự trên từng Thông Thiên bia đều thiếu đi hơn phân nửa, ba người lần nữa nhìn lại, Nhiếp Đồng đã sắp xếp đến vị trí thứ hai của khu vực kia, mà Nhiếp Vân dĩ nhiên rớt xuống cuối cùng, đến cùng là chuyện gì xảy ra?

- Khu vực của chủ nhân có người đào thải, nhưng không tử vong, vừa rồi ta đi qua hỏi thoáng một phát, thăm dò được tin tức của chủ nhân!

50 ngày sau, thứ tự của Nhiếp Vân một mực kế cuối, mắt thấy thí luyện sắp chấm dứt, ba người rốt cục kìm nén không được, đi lòng vòng tìm người nghe ngóng.

Rất nhanh Thi Hào thăm dò được tin tức, vẻ mặt uể oải.

Mỗi khu vực thí luyện, có tử vong, cũng có người có thể còn sống đi ra, những người này đối với tình huống bên trong biết rất rõ ràng.

- Như thế nào? Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Vốn mọi người cho rằng, bằng vào thực lực của Nhiếp Vân, tối đa trầm mặc 3-5 ngày, có thể nhất phi trùng thiên, đạt tới đỉnh phong nhất.

Nhưng đến bây giờ còn không động tĩnh, cũng có chút luống cuống rồi.

Chẳng lẽ bị thương?

Bằng không thì làm sao đến bây giờ vẫn ở cuối cùng?

Nếu như dựa theo cái này chấm dứt mà nói, là không thể nào tiến vào tông môn a.

- Ta nghe nói...

Sắc mặt Thi Hào khó coi, một lát sau mới cắn răng nói:

- Ta nghe nói, chủ nhân ở Khánh Nguyên Các đắc tội một vị siêu cấp cường giả, vị cường giả kia còn không có tiến vào thí luyện đã hô muốn giết hắn, công bố ai có thể nói ra hành tung của chủ nhân, có thể đạt được ban thưởng cực lớn... Cho nên... chủ nhân vừa tiến vào thí luyện, liền ẩn nấp, không có hiện thân...

- Đắc tội cường giả? Ẩn núp?

Sắc mặt của Tiểu Linh cùng Húc Diêu đồng thời biến đổi.

Tuy không biết nội dung thí luyện là gì, nhưng một mực ẩn núp, chắc chắn sẽ không có thứ tự tốt.

- Đến cùng là thực lực gì?

Một lát sau, Tiểu Linh nhịn không được hỏi.

- Nghe nói là một vị Đồng Giáp Tướng...

- Đồng Giáp Tướng?

Hai người đồng thời kinh hô.

Có thể trở thành Đồng Giáp Tướng, ít nhất cũng lĩnh ngộ 1500 Đại Đạo, đắc tội loại cường giả thực lực này, một khi bị bắt, còn không dữ nhiều lành ít?

- Tuy thực lực của chủ nhân mạnh, nhưng loại thực lực này khẳng định không phải đối thủ, hiện tại ta lo lắng nhất không phải chủ nhân có thể đạt tới thứ tự gì, mà là có thể không bị đối phương phát hiện, kiên trì sống sót hay không...

Thi Hào lắc đầu.

- Đúng vậy a... Chỉ mong có thể sống sót...

Tiểu Linh, Húc Diêu cũng gật đầu.

Chỉ có thể nghĩ như vậy rồi, Nhiếp Vân có thể đạt tới thứ tự cao, bọn hắn đã không dám hy vọng xa vời.

Vù vù!

Ngay thời điểm thần sắc ba người uể oải, thứ tự trên Thông Thiên bia lần nữa đã có biến hóa.

- Mau nhìn, mau nhìn...

Đột nhiên, Húc Diêu như phát hiện cái gì, biến sắc, Tiểu Linh, Thi Hào đồng thời ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhiếp Vân xếp hạng cuối cùng lắc lư một cái, bắt đầu động.

Trong một gian phòng tới gần trung tâm Khánh Nguyên Các, mấy lão giả ngồi ở trong đó, đồng thời nhìn Thông Thiên bia ở ngoài cửa sổ.

- Còn thừa mười ngày nữa thí luyện sẽ chấm dứt, thành tích cũng không sai biệt lắm sắp kết thúc rồi, chư vị có đệ tử coi trọng, hiện tại liền định ra, mọi người thương thảo thoáng một phát, xác định danh ngạch sơ bộ!

Ngón tay của Cửu Tiên trưởng lão nhẹ nhàng gõ mặt bàn, ngữ khí lạnh nhạt.

Mặc dù chỉ là trận đầu khảo hạch, nhưng phía trước trải qua phù lục danh ngạch tuyển bạt, tương đương đã đào thải một nhóm lớn, trong hai tháng thí luyện, đúng là để cho Quy Khư Hải nhìn rõ ràng tiềm lực cùng tâm tính của một đệ tử.

- Hơn năm mươi ngày đào thải, như trước có thể xếp ở phía trước, còn sống, không phải thực lực siêu nhiên, là ẩn tàng cường đại, Quy Khư Hải chúng ta lựa chọn đệ tử, cũng không phải nhất định là thực lực mạnh mẽ, nhưng nhất định phải thông minh, thành tích bây giờ đã có thể thấy được, ta lựa chọn Nguyệt Trảm khu vực thứ nhất làm đệ tử hạch tâm hậu tuyển, tổng hợp bài danh của Thông Thiên bia, hắn cao nhất, đã được 33 phù lục danh ngạch rồi!

Một lão giả vuốt vuốt chòm râu cười nói.

Có thể ngồi ở chỗ này, cơ hồ đều là trưởng lão của Quy Khư Hải, trận đầu khảo hạch liền phái ra nhiều trưởng lão như vậy tuyển bạt, đủ thấy coi trọng đối với khảo hạch.

- Ta lựa chọn Lang Tà, hắn từ vừa mới bắt đầu thì được thứ nhất, tiềm lực rất lớn, ta xem không bằng làm người chọn lựa đệ tử hạch tâm tiềm lực, đến lúc đó để cho chính bọn hắn cạnh tranh!

Lại một trưởng lão nói.

Rất nhanh, rất nhiều trưởng lão đều nói ra danh ngạch mình chọn, Nhiếp Đồng thình lình cũng có mặt.

Những trưởng lão bọn hắn chỉ lựa chọn đệ tử hạch tâm, về phần cái gọi là nội môn, ngoại môn… căn bản không đa tưởng, chỉ cần bọn họ tuyển ra, còn lại tông môn sẽ có khảo hạch khác, phân loại ra.

- Rất tốt, các ngươi tuyển ra những người này ta cũng thấy rõ, hoàn toàn chính xác có thiên phú cao, là hạt giống không tệ!

Nói xong tất cả danh ngạch, Cửu Tiên trưởng lão gật gật đầu, có chút thoả mãn, lần nữa nhìn quanh một vòng:

- Còn có ai chưa chọn hay không, chỉ cần có tiềm lực, dù lần này thành tích không tốt, nhưng chúng ta có thể thương nghị thoáng một phát. Nhiều năm như vậy mới tuyển bạt một lần, ngàn vạn lần không thể để lọt nhân tài!

Đã tuyển bạt, đương nhiên phải dùng nhân tài làm chủ, tốn hao nhiều tâm huyết như vậy, nếu sẽ bỏ sót nhân tài, là bọn hắn thất trách, cho nên, tận khả năng đào móc hết hạt giống tốt ra.

- Ta nghĩ đến một cái, nhưng không biết nói như thế nào!

Đột nhiên, một lão giả nói.

Đúng là một trong hai lão giả lúc trước phụ trách khu Địa phẩm.

- Hàn Lăng trưởng lão không cần kiêng kị, cứ nói đừng ngại!

Cửu Tiên trưởng lão nói.

Trưởng lão này tên là Hàn Lăng.

Nghe được Cửu Tiên trưởng lão nói, Hàn Lăng trưởng lão nhìn thoáng qua một lão giả khác lúc trước cùng hắn quản lý khu Địa phẩm, đứng dậy:

- Ta nghĩ đến một người. Hắn vừa mới tiến vào khu Địa phẩm, ngày đầu tiên liên tục khiêu chiến vài người, thành tích trực tiếp đạt tới 51. Vô luận thực lực hay phong quang đều nhất thời không hai, nhưng về sau hắn liền hành quân lặng lẽ, không có động tĩnh!