Vô Tận Đan Điền

Chương 1944: Hiệp nghị




Phục Tường an bài mọi người ngồi ở trên quảng trường, bàn giao một câu liền cùng Phục Lưu công tử bay vào bên trong.

- Đó là thiên tài của U Nguyệt quốc U Mộc! Kia là thiên tài Bạch Tinh quốc Lưu Tuyền... Không nghĩ tới đều đến. Tại đây quả nhiên là thiên tài tụ tập...

Nhiếp Vân tùy tiện tìm địa phương ngồi xuống, chợt nghe thanh âm của Sư Viện Viện truyền tới, quay đầu nhìn lại, nàng đang ngồi ở cách đó không xa, ngắm nhìn chung quanh, vẻ mặt kinh ngạc.

16 nước thường có lui tới, rất nhiều thiên tài đều có nghe thấy qua, thậm chí còn đã gặp mặt, cho nên có thể nhận ra.

- Tại đây thiên tài hoàn toàn chính xác không ít!

Tuy Nhiếp Vân không nhận ra những người này, nhưng thiên phú như thế nào, từ tuổi cùng tu vi là có thể nhìn ra.

Người ngồi ở trên quảng trường, chừng hơn một trăm, cấp bậc thấp nhất lại là Nhiếp Đồng... Xích Thiên cảnh đỉnh phong. Mặt khác đều là cường giả Tru Thiên cảnh, thậm chí còn có thanh niên tài tuấn đạt tới Tru Thiên cảnh trung kỳ!

Mặc kệ những người này lĩnh ngộ Đại Đạo như thế nào, sức chiến đấu chính thức ra sao, chỉ bằng vào cấp bậc Tru Thiên cảnh, liền cực kỳ đáng sợ!

- Lần này mặc kệ có thể thành công hay không, chỉ nói có võ kỹ lĩnh ngộ, lại có thể nhận thức giao hảo với những thanh niên tài tuấn này, thì chuyến đi này không tệ rồi!

Mã Nhã công chúa tới gần Sư Viện Viện ngồi xuống, kinh ngạc qua đi, chậm rãi nói.

Nàng là công chúa đế quốc, đối với quan hệ chính trị cực kỳ mẫn cảm, những người này đều là thiên tài của các quốc gia, chỉ cần không vẫn lạc, về sau khẳng định đều trở thành nhân vật lão tổ, sớm có thể giao hảo, đối với về sau quốc lực tăng lên, lớn mạnh, có trợ giúp rất lớn.

Đối với nàng nói, bọn người Nhiếp Vân từ chối cho ý kiến, vị trí không giống, quan điểm đối đãi sự tình tự nhiên cũng không giống nhau.

- Ca ca, nơi này có chút quái dị!

Thanh âm của Nhiếp Đồng truyền tới.

- Ngươi cũng nhìn ra!

Nhiếp Vân mỉm cười gật đầu.

- Ân!

Sắc mặt của Nhiếp Đồng ngưng trọng:

- Cái Thời Không Vực này tang thương cổ xưa, tuyệt đối có lịch sử trăm triệu năm, bất quá rất nhiều trận pháp trong đó chỉ tốt ở bề ngoài, tựa như Băng Phách Hồn Yên chúng ta nhìn thấy, trong trận pháp cũ mang theo mới, trong mới xen lẫn cũ, mới cũ thay phiên, quả thật không thích hợp, thật không biết nơi này tại sao lại có loại vật này!

- Rất đơn giản!

Nhiếp Vân thấy hắn nghi hoặc liền nói:

- Trận pháp mới là người của Kim Diệp thương đoàn làm ra!

- Người của Kim Diệp thương đoàn làm ra?

Nhiếp Đồng không ngốc, lập tức hiểu được:

- Bọn họ là muốn thủ hộ nơi đây?

Người của Kim Diệp thương đoàn phát hiện nơi này, biết rõ giá trị trong đó, sợ người khác nhúng chàm, sớm ở bên trong bố trí Thiên La Địa Võng.

Đây chính là vì sao có nhiều trận pháp mới như vậy.

- Thủ hộ bảo tàng, chỉ là thứ nhất, chỉ sợ còn có một phần là chúng ta...

- Chúng ta?

Nhiếp Đồng nhíu mày.

Đối phương biết rõ bảo tàng ở trước mắt, lại thủy chung phá không ra, rơi vào đường cùng chỉ có thể mượn nhờ thiên tài của 16 nước, nhưng mà những thiên tài này sẽ nghe bọn hắn sao? Đã có bảo tàng chính thức, nhất định sẽ làm của riêng, thậm chí tư tàng, lúc này tác dụng của những trận pháp kia liền xuất hiện, một khi xuất hiện biến cố không thể nghịch chuyển, có thể giết chết những thiên tài này!

- Hoặc là... Bọn hắn căn bản không có ý định phân cho chúng ta, mà là để cho chúng ta dò đường, một khi bảo khố mở ra, trực tiếp giết người diệt khẩu...

Nhiếp Đồng nghĩ đến điểm này, con mắt thoáng một phát trợn tròn, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, lại phát hiện hắn tựa hồ sớm đã nghĩ đến điểm ấy, lắc đầu thở dài.

Chỉ sợ cái gọi là chia đều bảo tàng chỉ là đánh rắm, mục đích thực sự là lấy những thiên tài này làm đá thử vàng, mở ra môn hộ của bảo tàng, một khi triệt để mở ra, đá thử vàng liền vô dụng, đương nhiên phải giết chết rồi!

Về phần như vậy có thể đắc tội 16 nước hay không, đã có bảo tàng cự đại này, 16 nước lại có sợ gì?

Thật sự là giỏi tính toán!

- Chúng ta làm sao bây giờ?

Hiểu được cái này, Nhiếp Đồng nhìn về phía ca ca.

- Làm sao bây giờ? Nơi này là Thượng Cổ di tích, cường giả Viễn Cổ lưu lại cung điện, lực phòng ngự có thể nghĩ, đến lúc đó chúng ta tương kế tựu kế, một đường phá quan trảm tướng, một khi khống chế cả bảo tàng ở trong lòng bàn tay rồi, còn sợ bọn họ sao?

Nhiếp Vân cười nói.

- Ách... Như thế!

Nhiếp Đồng kịp phản ứng.

Xem ra ca ca đã sớm nhìn rõ, hơn nữa nghĩ được biện pháp, Thời Không Vực này đã có một kiến trúc cung điện, khẳng định có đầu mối then chốt, giống như Bắc Đẩu tinh cung, Tử Hoa động phủ vậy, chỉ cần luyện hóa, như vậy tất cả trận pháp đều bị khống chế.

Mà võ kỹ mà Kim Diệp thương đoàn chậm chạp không cách nào phá được, khẳng định là mấu chốt.

Trong nội tâm nghĩ thông suốt, hai người không nói thêm lời, lẳng lặng đợi tại nguyên chỗ.

Qua một nén nhang thời gian, đột nhiên không gian phía trước chấn động, một bóng người cao lớn đi ra.

- Tài tuấn của các quốc gia đã đến, ta trước tiên nói quy củ thoáng một phát!

Bóng người là lão giả, râu tóc trắng noãn, trên mặt đầy nếp nhăn, tuy không có biểu hiện ra thực lực, nhưng nhất cử nhất động không bàn mà hợp ý Thiên Đạo, trên đầu có mấy trăm Đại Đạo hình thành vòng xoáy, quấy phong vân.

- Tru Thiên cảnh hậu kỳ, hơn nữa so với Phục Tường còn cường đại hơn rất nhiều...

tTrong nội tâm Nhiếp Vân nghiêm túc.

Đối với cảnh giới trên Tru Thiên cảnh sơ kỳ, hắn hiểu rõ cũng không nhiều, nhưng trên người vị này mang đến cảm giác nguy cơ, tuyệt đối hơn xa Phục Tường.

Thậm chí, đối phương muốn đánh chết hắn, chỉ sợ ngay cả chỗ trống hoàn thủ cũng không có.

- Thời điểm đến, chắc hẳn đều có người nói với các ngươi, trong Thời Không Vực này ẩn chứa đại lượng bảo tàng, chỉ là những bảo tàng này không dễ dàng đạt được như vậy, cần vượt qua kiểm tra! Cái gọi là vượt qua kiểm tra, là khảo nghiệm mà người sáng lập Thời Không Vực lưu lại, khảo hạch ngộ tính cùng thiên phú của một người, thiên phú càng cao, càng có thể qua càng nhiều cửa khẩu!

Lão giả chậm rãi nói:

- Chính bởi vì như thế, Kim Diệp thương đoàn chúng ta mới mời các vị thiên tài đến, hy vọng có thể thông qua khảo hạch của vị tiền bối kia, mở ra cả bảo tàng!

- Đương nhiên trước đó, ta cùng chư vị phải ký kết một hiệp nghị!

- Hiệp nghị?

Trước kia chưa nói phải ký hiệp nghị a, làm sao bây giờ lại ký?

- Cửa khẩu của Thời Không Vực chia làm mấy tầng, mỗi qua một cửa khẩu, sẽ tìm được bảo vật đối ứng! Hiệp nghị của chúng ta rất đơn giản, là hi vọng chư vị vượt qua kiểm tra lấy được bảo vật, không thể tàng tư, phải toàn bộ giao ra, Kim Diệp thương đoàn trước lấy một nửa, nói cách khác, ngươi đạt được mười kiện bảo vật, chúng ta trước chọn lựa năm kiện, còn lại chư vị tùy ý xử lý!

Lão giả nói.