Vô Tận Đan Điền

Chương 1936: Đồ Tham ăn (Hạ)




Phục Lưu công tử nói rất rõ ràng, mọi người lập tức chứng kiến một tảng đá xuất hiện ở trước mặt, phía trên có cấm chế rậm rạp chằng chịt, chỉ cần thi triển động tác võ kỹ đúng, sẽ va chạm cấm chế, biểu hiện con số đối ứng.

- Ta đến đi!

Mã Nhã công chúa đi tới, hai mắt lóe ra hào quang cơ trí, bàn tay như ngọc trắng giơ lên, hóa thành một đoàn huyền ảo, mạnh mẽ ấn lên.

Ông!

Tảng đá phát ra hào quang trắng noãn, một con số cự đại xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Ba!

- Ba chính là tinh thuần, nửa canh giờ chẳng những lĩnh ngộ chiêu này, còn đạt tới tinh thuần... thiên phú quả nhiên đáng sợ!

- Ta đã sớm nghe nói Mã Nhã công chúa thiên phú lợi hại, trước kia không tin, hiện tại xem ra không giả, lợi hại...

Chứng kiến trên tảng đá xuất hiện con số, tất cả mọi người chấn động.

Những người này đều là thanh niên tài tuấn, bình thường ai cũng không phục ai, nhưng chiêu số vừa rồi, bọn hắn tối đa lĩnh ngộ đại khái, đối phương đã lĩnh ngộ đến tinh thuần, thiên phú mạnh, đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.

- Nửa canh giờ lĩnh ngộ đến tinh thuần, lợi hại! Không hổ là Mã Nhã công chúa!

Phục Lưu công tử cũng tán thưởng một câu, đón lấy cười nói:

- Còn ai ra thử xem không!

- Ta đi!

Thấy Mã Nhã công chúa đạt tới tinh thuần, được mọi người tán dương, Sư Viện Viện bay lên lòng háo thắng, cũng đi tới.

Ông!

Trên tảng đá bay lên con số, rõ ràng giống như Mã Nhã công chúa, cũng là ba!

- Không tệ, cũng là tinh thuần, Huyền Quân Đế Quốc quả nhiên nhân tài đông đúc, nửa canh giờ có thể tu luyện bộ võ kỹ này tới tinh thuần, loại thiên phú này cho dù ở trong 16 nước cũng tuyệt đối gần phía trước rồi!

Phục Lưu công tử cao hứng đến liên tục gật đầu.

Vốn trước khi hắn tới đây, cho rằng có thể xuất hiện hai người đạt tới cấp bậc thuần thục liền không tệ, thoáng một phát tuôn ra hai cấp bậc tinh thuần, năng lực lĩnh ngộ của hai người quả nhiên cực kỳ không tệ.

- Ta đến thử xem!

Đã có hai mỹ nữ xung phong, hơn nữa thành tích đều không yếu, tất cả tài tuấn nhen nhóm nhiệt huyết, cả đám đều muốn ở trước mặt mỹ nữ biểu hiện một chút, nhao nhao đi tới.

Rất nhanh tất cả mọi người đều thử một lần.

Lần này tới tham gia yến hội tổng cộng có hơn hai trăm người, chỉ có hơn bảy mươi người đạt tới cấp một, hơn một trăm người ngay cả tư cách xuất hiện con số cũng không có.

Phạm Trấn cùng Gia Luật Mạc Hư đều là hai, cấp bậc thuần thục, so với Sư Viện Viện, Mã Nhã công chúa còn có chút chênh lệch.

- Mọi người không cần nhụt chí, nửa canh giờ lĩnh ngộ đến loại tình trạng này, xem như không tệ rồi!

Phục Lưu công tử ngoài miệng nói không có gì, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ thất vọng.

Mặc dù có hai cái đạt tới tinh thuần, nhưng những người khác thật sự quá yếu, hơn một trăm người ngay cả nhập môn cũng không đạt được, có chút ra ngoài ý định.

Dựa theo cách nghĩ trước kia, đạt tới hai đã không tệ, nhưng những người này, cũng chỉ có bốn cái không tệ, mặt khác đều là thành tích thường thường.

- Đúng rồi, còn có người chưa khảo hạch hay không?

- Không có khảo hạch? Nên không có a...

Đột nhiên, không biết ai hô một câu, ánh mắt mọi người tập trung lại.

Rất nhiều tài tuấn tham gia yến hội, trước kia xếp hàng khảo hạch nên không ai chú ý, lúc này có người nói ra, lập tức nhớ tới, con mắt đồng thời nhìn nơi hẻo lánh nhất của đại sảnh.

Chỗ này có hai thiếu niên vẻ mặt không sao cả tiếp tục uống rượu, vừa uống vừa ăn mỹ thực, phảng phất như vừa rồi khảo hạch võ kỹ, cùng bọn họ không có bất cứ quan hệ nào, cũng không muốn có bất kỳ quan hệ.

- Nhiếp Vân? Nhiếp Đồng? Hai gia hỏa này...

Chứng kiến ánh mắt của mọi người, khuôn mặt của Sư Viện Viện đỏ lên, cảm thấy mất hết cả mặt.

Sao lại mang đến hai cái tham ăn như vậy?

- Hai người các ngươi, chuyện gì xảy ra?

Tuy mất mặt, nhưng không thể không quản, Sư Viện Viện đi tới trước mặt, cố nén xúc động muốn đánh người, hạ giọng nói.

Thanh âm của nàng không lớn, nhưng giờ phút này toàn bộ đại điện dị thường yên tĩnh, vẫn để cho ánh mắt mọi người tập trung tới.

- Hai người này là Sư Viện Viện tiểu thư mang đến sao?

- Thật mất mặt a, thân là quý tộc, ở trên yến hội của công chúa rõ ràng dùng bữa hăng say, thật sự là...

- Mất mặt chỉ là phụ, mấu chốt là đã mất đi một lần cơ hội! Vừa rồi võ kỹ kia ngươi cảm nhận được không? Tuy ta mới lĩnh ngộ một chút, lại phát hiện đáng sợ hơn tất cả võ kỹ mà ta tu luyện!

- Đúng vậy, mất đi cơ hội này thật sự rất tiếc nuối...

Trong đám người có nhìn hả hê, có tiếc hận.

- Phục Lưu công tử, hai người kia thiên phú đều là cực cao, ở trong chúng ta tuyệt đối hàng đầu, kỳ thật bọn hắn cũng không phải uống rượu... Mà là... Mà là cảm thấy vừa rồi bộ võ kỹ kia không có gì có thể lĩnh ngộ...

Đột nhiên Gia Luật Mạc Hư đi tới, vẻ mặt vui vẻ nói.

Trước kia không phải Mã Nhã công chúa xuất hiện hắn đã sớm ra tay với Nhiếp Vân rồi, hiện tại có cơ hội để cho bọn hắn xấu mặt, sao lại không làm.

- Gia Luật Mạc Hư ngươi đây là ý gì?

Nghe ra cười nhạo trong lời nói của hắn, Sư Viện Viện nhíu mày, con mắt nheo lại.

- Có ý tứ gì? Ta nói rất rõ ràng, mọi người đều thấy được, thời điểm chúng ta đều vất vả lĩnh ngộ, bọn hắn ăn uống, nói rõ cái gì? Nói rõ bọn hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ, không cần nhìn nữa... Mọi người cảm thấy ta nói có đúng không đúng?

Gia Luật Mạc Hư cười ha ha.

- Đúng vậy, Gia Luật huynh nói rất đúng! Không có loại tự tin này, ai dám làm như vậy...

- Ta còn tưởng rằng bọn hắn không có hứng thú với bộ võ kỹ này, nguyên lai là ta tầm nhìn hạn hẹp...

Thân là nhi tử của Hữu Tướng, nên có không ít bạn bè, hắn vừa dứt lời, thì có hai kẻ xướng người hoạ, trong lời nói mang theo ý trào phúng.

- Gia Luật Mạc Hư, ngươi bớt ở chỗ này âm dương quái khí, có chuyện gì có thể trực tiếp nói với ta!

Nghe được mấy người đối thoại, sắc mặt của Sư Viện Viện khó coi.

Bất kể nói thế nào Nhiếp Vân cũng là nàng mang đến, hiện tại đối phương ép buộc như vậy, tương đương tát mặt của nàng.

- Nói thẳng, ta bây giờ đang nói thẳng a! Hai vị này thiên phú lợi hại, khinh thường làm bạn với chúng ta, cho nên không tham gia khảo hạch. Đây là mọi người rõ như ban ngày, cũng không phải ta nói bậy...

Gia Luật Mạc Hư cười nói.

Lời của hắn luôn thay hai người Nhiếp Vân kéo cừu hận.