Vô Tận Đan Điền

Chương 1913: Tứ Phương đỉnh (Hạ)




- Tuất Triết hứa hẹn đương nhiên khiến người tâm động, một khi giúp hắn luyện hóa Thiên Đạo, đột phá cảnh giới, gúp bọn ta mỗi người tăng lên một cấp bậc!

Trần gia lão tổ nói tiếp:

- Ngươi cũng biết tu vi đạt tới chúng ta, tu vi mỗi đề thăng một cấp nên khó bao nhiêu, không thể không nói, cái dụ dỗ này thật sự quá lớn, ngay cả ta cũng động tâm không thôi! Sở dĩ không đáp ứng, là vì tổ tiên đã từng lưu lại lời nói! Thiên Đạo không thể luyện hóa, nếu không, toàn bộ thế giới sẽ xuất hiện đại tai nạn!

Nhiếp Vân cảm thán:

- Tổ tiên của ngươi nói rất đúng!

Đâu chỉ đại tai nạn, một khi Thiên Đạo bị luyện hóa, toàn bộ thế giới sụp đổ, thật giống như Nho giới, Phật giới, Đạo giới! Chính bởi vì Thiên Đạo bị luyện hóa, mà một lần nữa biến thành Hỗn Độn.

Nếu như Trần gia lão tổ đáp ứng, chỉ sợ hiện tại Cửu Thiên giới đã không tồn tại rồi.

Tuất Triết làm Cửu Thiên giới đệ nhất nhân, nên biết rõ ràng điểm ấy, lại còn không chút do dự làm như vậy, xem vô số sinh linh không có gì, dã tâm to lớn, làm cho người tắc luỡi.

- Hiện tại Tứ Phương đỉnh ở địa phương nào?

- Tứ Phương đỉnh bị ta dấu ở một chỗ, nhưng tiếc, tu vi của ta thật sự quá thấp, đến bây giờ còn không thể luyện hóa, nếu có thể luyện hóa, cho dù đối phương hạ độc, cũng tuyệt đối không có việc gì!

Trần gia lão tổ cảm thán.

- Đoán chừng Tứ Phương đỉnh của ngươi đã bị tìm được, hơn nữa còn bị người luyện hóa!

Nhiếp Vân lắc đầu.

- Cái này...

Nghe hắn nói như vậy, Trần gia lão tổ giờ mới hiểu được, đồng tử co rụt lại.

Không sai, nếu như Tứ Phương đỉnh không bị đối phương tìm được, đối phương sao dám quang minh chính đại tới tìm Trần gia phiền toái như thế? Dám công nhiên không tôn kính Thiên Đạo như vậy?

- Tiền bối, bây giờ nên làm gì? Bọn hắn tìm được Tứ Phương đỉnh, khẳng định bắt đầu luyện hóa Thiên Đạo rồi, một khi Thiên Đạo bị triệt để luyện hóa, phiền toái liền lớn hơn!

Trần gia lão tổ lộ vẻ lo lắng.

- Biện pháp duy nhất là mau chóng tìm được bọn hắn, giải cứu Thiên Đạo ra!

Nhiếp Vân ngẩng đầu lên, con mắt như nhìn thấu vô số hư không.

- Tìm được bọn hắn? Bọn hắn bắt lấy Thiên Đạo, nhất định sẽ tìm địa phương che giấu luyện hóa, đi chỗ nào tìm? Cho dù ta cũng không biết a!

- Không cần tìm, đoán cũng có thể đoán được, đối phương đã muốn luyện hóa Thiên Đạo, khẳng định phải tìm chỗ an toàn nhất, trên thế giới này, địa phương nào đối với Tuất Triết mà nói là an toàn nhất?

Nhiếp Vân nở nụ cười.

- Cửu Thiên tông? Ngươi nói là Cửu Thiên tông!

Trần gia lão tổ có ngốc cũng hiểu được, trong mắt mang theo ý cầu khẩn.

- Tiền bối, xin ngài xuất thủ, cứu Cửu Thiên giới chúng ta!

- Ta vừa vặn tìm Thiên Đạo của các ngươi có chuyện hỏi thăm, qua xem cũng không sao!

Nhiếp Vân gật đầu.

Thiên Đạo của Cửu Thiên giới có thể truyền lại ý niệm ra, đúng là hắn đang cần gặp.

- Vậy lúc nào chúng ta xuất phát?

Thấy hắn đồng ý, Trần gia lão tổ hưng phấn đến vội vàng gật đầu.

Nhiếp Vân ngăn hắn lại:

- Trước không vội, nói cho ta biết thực lực và nội tình của Tuất Triết, cùng với tám đại tông môn khác! Nếu như ngay cả điều này cũng không biết, tùy tiện đi qua, chẳng phải muốn chết sao!

Đi Cửu Thiên tông cứu vớt Thiên Đạo, phải đối mặt chư cường giả của Cửu Thiên giới, nếu như ngay cả thực lực của đối phương cũng không biết rõ ràng, như vậy không chỉ không cứu được Thiên Đạo, ngược lại bị người vây quang, vậy thì xong đời.

- Thực lực của Tuất Triết là Xích Thiên cảnh đỉnh phong, cách Tru Thiên cảnh mạnh nhất cũng chỉ có một đường, hắn luyện hóa Thiên Đạo mục đích đúng là vì đột phá, trùng kích Tru Thiên cảnh! Về phần lão tổ của tám đại tông môn khác, đại bộ phận đều ở Xích Thiên cảnh trung kỳ, chỉ có một vị Xích Thiên cảnh hậu kỳ!

Trần gia lão tổ do dự một chút, chậm rãi nói.

- Nửa bước Tru Thiên cảnh? Không đáng để lo!

Nghe được thực lực của Tuất Triết không bằng mình, Nhiếp Vân khoát khoát tay, sắc mặt trầm thấp, ánh mắt lộ ra cảnh giác:

- Lần trước cửu đại tông môn tụ hội, ngươi có phát hiện người dị thường, hoặc là sự tình dị thường gì không!

- Người dị thường?

Trần gia lão tổ nhíu mày, cẩn thận nghĩ một lát:

- Ngươi nói như vậy, ta thật đúng là nghĩ tới, lần hội nghị kia, Tuất Triết có chút không đúng, một hạ nhân của hắn thỉnh thoảng nói chuyện với hắn, để cho người cảm giác quyết định của hắn, đều là hạ nhân kia truyền đạt!

- Hạ nhân? Đúng rồi! Xem ra vũng nước đục này, không phải dễ nhúng vào a!

Xác định suy đoán của mình, Nhiếp Vân thở dài một tiếng.

- Ý của đại nhân là hạ nhân kia không đơn giản?

Trần gia lão tổ nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn.

- Ta không biết! Chỉ là cảm thấy, người sinh trưởng ở Cửu Thiên giới, tại sao lại đột nhiên nghĩ đến luyện hóa Thiên Đạo? Cửu đại tông môn tuân theo ý niệm của Thiên Đạo quản lý thế giới, nên cực kỳ tôn trọng Thiên Đạo, nếu như muốn luyện hóa, sau lưng không có người chỉ điểm, là tuyệt không có khả năng!

Nhiếp Vân nói ra suy đoán.

- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

- Rất đơn giản, trực tiếp đi qua là được!

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

- Trực tiếp đi qua? Cái này...

Trần gia lão tổ mở to hai mắt nhìn.

Biết rõ có một vị nửa bước Tru Thiên cảnh, nhiều cường giả Xích Thiên cảnh, còn có một hạ nhân không biết thực lực cụ thể, còn dám nói như vậy, thực lực của thiếu niên trước mắt đạt đến mức nào rồi hả?

Nửa bước Tru Thiên cảnh? Hay Tru Thiên cảnh chính thức?

- Ta cũng muốn đi!

Trần Lạc Dung đi tới.

- Ngươi?

Nhìn thiếu nữ bộ ngực nhô lên, trong mắt mang theo kiên định, Nhiếp Vân nở nụ cười:

- Tỉnh lại đi, loại thực lực này đi qua, cùng muốn chết không có gì khác nhau, ta không rảnh cứu ngươi!

- Ta... sẽ tự bảo vệ mình!

Từ nhỏ đến lớn đều là thiên tài, lần thứ nhất bị khinh thị như thế, đôi má của Trần Lạc Dung đỏ lên.

- Ngươi vẫn là ở chỗ này bảo hộ Trần gia đi!

Không để ý tới yêu cầu của nàng, Nhiếp Vân khẽ vẫy tay, không gian vặn vẹo, thời gian nháy con mắt, trước mặt mọi người xuất hiện một chiếc chiến thuyền cực lớn.

Hô!

Nhiếp Vân, Nhiếp đồng, U Thương cùng Trần gia lão tổ rơi vào trên tàu.

- Đợi ta một chút...

Trần Lạc Dung nhảy lên muốn theo vào, chỉ thấy chiến thuyền cực lớn chấn động, thời gian nháy con mắt đã mất đi tung tích.

- Đáng giận, vì sao không mang ta theo, bất kể nói thế nào ta cũng là cường giả Tiên Quân, chắc chắn sẽ không cản trở a...

Thấy đối phương trực tiếp ly khai, lại tìm không thấy tung tích, Trần Lạc Dung tức giận đến oa oa gọi bậy.