Vô Tận Đan Điền

Chương 1904: Lộ Công Huyền




- Vi phạm Thiên Đạo lựa chọn? Ngạo Huyền ngươi ít chụp mũ cho ta, lão tử không ăn bộ này của ngươi.

Người đến hừ lạnh một tiếng, hai tay chấn động, bầu trời xuất hiện tiếng sấm rền, thân thể đáp xuống đài cao.

Ngay sau đó mọi người bay xuống hình thành trận doanh bao phủ Trần gia.

- Ta tế tự Thượng Thiên, bằng vào ý niệm Thiên Đạo lựa chọn con rể, có gì không ổn? Ngươi ngăn cản ta tế tự chính là đại bất kính vớiThiên Đạo!

Trần Ngạo Huyền tiến về phía trước một bước, ánh mắt sáng ngời.

- Ngươi tế tự Thiên Đạo chúng ta mặc kệ, nhưng muốn cho Thiên Đạo giúp ngươi chọn con rể là không được.

- Trần Lạc Dung phải gả cho thiếu tông chủ chúng ta, ngươi làm như vậy, là đơn phương xé bỏ hiệp nghị, bỏ qua uy nghiêm của Lạc Huyền Tông!

Lộ Cửu Thiên cười lạnh sau đó lớn tiếng nói ra.

Hắn khẽ động, trên người bộc phát thực lực tương tự như Trần Ngạo Huyền, cũng là cường giả Tiên Quân đỉnh phong, khoảng cách Xích Thiên Cảnh chỉ còn kém nửa bước.

Loại thực lực này tại thế giới Cửu Thiên cũng là cường giả nhất lưu.

- Hiệp nghị? Nữ nhi của ta chưa nói gả cho ai, nơi nào có hiệp nghị?

Hào khí trên đài cao lúc này đông cứng và đầy hàn khí.

- Là người Lạc Huyền Tông!

- Trần gia không muốn gả con gái ra ngoài nên cố ý nhờ Thiên Đạo lựa chọn, như vậy cho dù về sau người Lạc Huyền Tông đến cũng nói không ra lời, dù sao cũng là Thiên Đạo làm chủ, không ai có biện pháp, tuy đây là nước cờ tốt nhưng không ai nghĩ tới Lạc Huyền Tông lại tới nhanh như vậy.

- Đúng thế, hai thế lực lớn náo với nhau, khẳng định có trò vui.

- Xem trò vui? Ta thấy chúng ta nên đi nhanh thôi, thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn, vạn nhất bọn họ thật đánh nhau, chúng ta bị ảnh hướng, chết cũng không biết chết như thế nào!

Hai nhóm người trên không trung không ai nhường ai, người phía dưới huyên náo hkoong nhỏ.

Vốn rất nhiều người muốn ôm tâm tư may mắn, tìm cơ hội nhìn xem có thể trở thành rể hiền Trần gia, hiện tại xem ra chuyện này không đơn giản như vậy, hơi không cẩn thận chỉ sợ sẽ nhóm lửa trên thân, chết cũng không biết chết như thế nào.

- Lạc Huyền Tông rất lợi hại phải không?

U Liên ngẩng đầu hỏi thăm gia hỏa tinh tức linh thông.

Hắn hỏi những lời này cũng chính là Nhiếp Vân muốn biết, lúc này cẩn thận nghe ngóng.

- Ngươi không biết Lạc Huyền Tông sao?

Gia hỏa tin tức linh thông nhìn U Liên như người ngoài hành tinh, thời điểm phát hiện thực lực của đối phương là Kim Tiên thì không dám nói nhảm.

- Lạc Huyền Tông là tồn tại top ba trong cửu đại tông môn, nội tình mười phần, làm việc bá đạo!

- Cho dù Lạc Huyền Tông lợi hại, Trần gia cũng không yếu a, bất kể thế nào cũng là tứ đại gia tộc, chẳng lẽ còn có thể bị sỉ nhục như thế?

U Liên tiếp tục hỏi.

- Xem ra ngươi thật sự không biết cái gì cả!

- Trần gia là tứ đại gia tộc nhưng đó là chuyện của nhiều năm trước, gia tộc bọn họ những năm gần đây không có nam đinh, cũng không có thiên tài gì cả, là tồn tại đứng cuối trong tứ đại gia tộc, tùy thời sẽ bị đá ra, hơn nữa... Ta nghe nói có không ít gia tộc một lòng muốn đá bọn họ thượng vị, Trần gia không có biện pháp mới tìm Lạc Huyền Tông, kết quả lại bị đối phương vừa ý con gái, cũng coi đây là áp chế...

Gia hỏa tin tức linh thông hạ giọng nói ra.

Hắn chỉ là tán tu Huyền Tiên cảnh, người phía trên đều là thế lực lớn, không phải hắn dám đắc tội.

- Trần gia đúng là không may...

Nghe những lời này vào tai, Nhiếp Vân lắc đầu.

Trần gia xuống dốc, gia tộc khác muốn thay thế vào, đi ra ngoài xin giúp đỡ lại bị áp chế... Dưới tình thế cấp bách chỉ có thể mượn nhờ uy nghiêm Thiên Đạo tìm con rể tới nhà, kết quả còn chưa kịp đã bị đối phương chạy tới.

Mặc dù đồng tình với tao ngộ của Trần gia nhưng hắn không có ý ra tay.

Bất cứ chuyện gì cũng là quy luật tự nhiên, có thể không ra tay thì không ra tay, nếu không lâm vào vũng bùn, nhân quả dây dưa đưa tới phiền toái không ít.

Hắn cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra, trên đài cao đang giằng co gay cấn.

Song phương bắt đầu xung đột với nhau, tùy thời sẽ có ma sát..

Đinh linh linh!

Đúng lúc này trên không trung xuất hiện tiếng chuông du dương, thâm thúy mà xa xưa, vang vọng linh hồn mọi người.

Mọi người ngẩng đầu nhìn theo tiếng chuông vừa vang lên, chỉ thấy một thanh niên ngồi một đầu Thất Thải Hùng Lộc tới đây, hùng lộc cao lớn uy mãnh, trên đầu sừng dài như rừng rậm, trên thân thể bộc phát khí thế phi phàm.

Hùng lộc bước nhanh tới gần, mỗi lần bước đi đều có mây trăng đón đỡ, xin đẹp không nói thành lời..

- Là thiếu tông chủ Lạc Huyền Tông, Lộ Công Huyền!

- Nghe nói không phải quần là áo lượt sao? Xem ra không giống ah!

- Quần là áo lượt? Ngươi có từng thấy quần là áo lượt chưa tới ba mươi tuổi đã có thực lực Tiên Quân chưa?

- Đã không phải quần là áo lượt, vì sao Trần Lạc Dung không gả cho hắn?

- Ta nghe nói có hai nguyên nhân, thứ nhất, Trần Lạc Dung là thiên tài thiên phú cao nhất củaTrần gia hiện tại, vô cùng có khả năng mấy ngàn năm sau trùng kích thành lão tổ Xích Thiên Cảnh.

- Cho nên Trần gia không muốn nàng rời đi.

- Thứ hai, Lộ Công Huyền có thực lực không tốt, người này anh khí bất phàm nhưng trên thực tế lại thập phần hoa tâm...

- Hoa tâm?

- Không sai, nghe nói hắn đã trước sau kết bạn năm nữ nhân, mỗi một đều tiếng tăm lừng lẫy, kết quả đều bởi vì hắn mà thân bại danh liệt, buồn bực sầu não mà chết!

- Có lẽ ngươi nghe nói qua Đông Sương tiên tử a, nghe nói sinh hài tử cho hắn lại bị hắn vứt bỏ trước mặt mọi người, nàng không chịu nổi cục tức này nên tự bạo linh hồn chết oan chết uổng...

Nhìn thấy hùng lộc mang theo thanh niên tới, đám người phía dưới nghị luận với nhau.

Tuy bọn họ đè thấp âm thanh và thi triển cấm chế nhưng đối với Nhiếp Vân có được thiên phú thiên nhĩ sư mà nói không đáng kể chút nào.

- Lạc Dung tiên tử, Công Huyền hữu lễ!

Hùng lộc đáp lên đài cao, Lộ Công Huyền nhảy xuống, một thân áo trắng không nhiễm hạt bụi cúi người thi lễ.

- Ngươi không cần như vậy, các ngươi cũng không cần bức bách, hôm nay ta tình nguyện ném tú cầu, dựa theo Thiên Đạo lựa chọn tìm kiếm vị hôn phu cũng không gả cho ngươi!

Trần Lạc Dung có tính cách quật cường, thấy thái độ của đối phương biết rõ cứng mềm không xong cho nên lên tiếng.

Nàng vốn xinh đẹp, lúc này nhíu mày cũng vô cùng xinh đẹp, có một phong vị khác, ánh mắt Lộ Công Huyền sáng rực, chẳng những không nghe lời nàng, ngược lại trong nội tâm càng phải có được.