Vô Tận Đan Điền

Chương 1856: Nhiếp Đồng bị phong ấn(1)




- Ngươi còn là người sao? Căn bản không xứng làm người!

Tu Du Tẩu cao giọng quát, khí thế càng ngày càng mạnh, ngôn ngữ càng ngày càng sắc bén, cũng không biết phát tiết áp lực trong lòng hay oán khí với Khâu Thánh Tôn Giả hay giả vờ giả vịt, tóm lại những lời này như châu ngọc, như lợi kiếm đâm vào gia hỏa đạo mạo trước mặt.

- Nếu như phải lạy đầu Tu La này, chính ngươi quỳ xuống đi, cho dù ngươi giết ta, ta cũng không quỳ, chết thì chết, có gì khó chứ, loại người kéo dài hơi tàn sống sót như ngươi, ta thấy còn không bằng heo chó.

- Từ hôm nay trở đi, ta không thừa hành nho giáo, ta muốn mưu phản Nho giới!

Tu Du Tẩu nói mỗi câu như châu ngọc, sắc mặt Khâu Thánh Tôn Giả khó coi một phần, nói xong lời cuối cùng, thân thể của hắn run rẩy liên tục.

Bành!

Nương theo động tác của hắn, lực lượng phong ấn càng ngày càng hạ thấp, hai tay Tu Du Tẩu chấn động xé rách phong ấn, hắn tiến lên một bước tới gần Yên Nha Tu La.

- Nhiếp Vân cùng động thủ

Không cần hắn truyền âm, Nhiếp Vân đã hành động.

Lúc này Nhiếp Vân cũng không phát huy toàn lực, mà là thể hiện thực thực nửa bước Tiên Quân, hắn theo sát sau lưng Tu Du Tẩu, ý định thừa cơ trộm Thiên Quân Thánh Điển.

- Xuống đây cho ta.

Đi tới trước mặt Yên Nha Tu La, đột nhiên Tu Du Tẩu đấm một cái, vừa mới bắt đầu cũng không phải rất mạnh, lúc tới trước mặt Tu La liền phóng đại, lực lượng sôi trào như nổ tung.

- Cái gì?

Yên Nha Tu La vốn cũng không thèm để ý Tu Du Tẩu, cảm thấy mặc dù đứng nguyên tại chỗ tùy ý hắn công kích cũng khó làm hắn bị thương, từ khi nhìn thấy một quyền này thì quan điểm của hắn thay đổi.

Nếu thẳng tới lúc này hắn còn không biết gia hỏa này ẩn giấu thực lực thì hắn không xứng gọi là Tu La.

Gương mặt biến đổi, tay phải ngăn cản, đồng thời tay trái thu Thiên Quân Thánh Điển thu vào trong nạp vật đan điền.

Nhìn hắn thu đồ vào đan điền, Tu Du Tẩu biến sắc, thầm hô không tốt, vốn khó đạt được bị hắn lấy đi, còn muốn chiếm lại càng khó khăn.

- Quá tốt!

Trái ngược với vẻ mặt của hắn, Nhiếp Vân nhìn thấy động tác này liền hưng phấn, đôi mắt tỏa sáng, hắn suýt nữa kêu to lên.

Tuy Tu Du Tẩu thông hiểu chuyện chu thiên nhưng hắn không hiểu nhiều về thiên phú thâu thiên sư, cho rằng đồ vật bị thu vào đan điền sẽ không thể trộm đi, đối với Nhiếp Vân mà nói như vậy mới là tốt nhất.

Vốn Thiên Quân Thánh Điển nằm ở ngoài sáng, muốn quang minh chính đại trộm đi cần phải trả giá không ít, ít nhất phải làm ra đồ nhái giống như đúc mới có thể hoàn thành, mà bây giờ bị đối phương thu vào đan điền, như vậy nó đã bị giấu đi, còn muốn trộm cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Hiện tại thực lực của Yên Nha Tu La quá mạnh mẽ, muốn thần không biết quỷ không hay trộm đi phải tới gần năm mét, khoảng cách quá xa sẽ bị hắn phát hiện.

Nghĩ đến điểm này Nhiếp Vân nhanh chóng xông lên, theo sát phía sau Tu Du Tẩu, mắt thấy sắp tới gần trước mắt.

- Đừng tay!

Đúng lúc này Khâu Thánh Tôn Giả rống to lần nữa, hắn bay tới ngăn cản trước mặt Tu Du Tẩu.

Biến cố như vậy Tu Du Tẩu cũng không nghĩ tới, đột nhiên xông vào tầm công kích của hắn cũng không phải là kẻ tài cao gan lớn, đó là tìm chết, dù sao lúc này chỉ âần hai người không nương tay, chỉ cần tấn công đã đủ làm Khâu Thánh Tôn Giả ăn đau khổ không nhỏ.

- Ngươi tránh ra cho ta!

Tu Du Tẩu rất muốn trực tiếp đánh chết đối phương nhưng cuối cùng vẫn nhớ tới giao tình nhiều năm, bàn tay xê dịch và thu hồi lực lượng.

Bành!

Hắn thu hồi lực lượng nhưng Yên Nha Tu La không có hảo tâm như vậy, bàn tay của hắn đánh thẳng vào lưng Khâu Thánh Tôn Giả, tiếng răng rắc vang lên, đối phương phun máu tươi.

Vốn đã có tổn thương, lúc này càng tổn thương nghiêm trọng.

Hắn có tu vi thâm hậu cho nên thương thế nghiêm trọng vẫn không tới mức vẫn lạc.

- Khâu Thánh Tôn Giả, xem ra ngươi xử lý không tốt, ta xử lý thay ngươi.

Đánh Khâu Thánh Tôn Giả tổn thương, Yên Nha Tu La không có chút đồng tình nào, hắn thả người lao tới tấn công Tu Du Tẩu.

- Sư phụ!

- Ngươi dám tổn thương sư phụ ta, đáng giận!

Đám người Tử Cống từ xưa tới nay rất nghe lệnh Khâu Thánh Tôn Giả, lúc này thấy Yên Nha Tu La dám đả thương sư phụ của mình nên lửa giận xông thẳng vào đầu, đồng thời kêu to và đồng loạt bay tới tấn công.

Đệ tử của Khâu Thánh Tôn Giả có sáu cường giả Tiên Quân, lúc này đồng loạt ra tay cho nên lực lượng phối hợp với nhau hình thành chưởng ấn thật lớn đánh thẳng vào Yên Nha Tu La.

- Các ngươi muốn tạo phản sao?

Không nghĩ tới đám người Tử Cống đồng lòng như vậy, sắc mặt Yên Nha Tu La trầm xuống, hắn thu hồi bàn tay tấn công Tu Du Tẩu, lúc này hắn đấm một quyền vào chưởng ấn do sáu người liên thủ tấn công.

Ầm!

Lực lượng như mưa, hai công kích va chạm nhau, cả Cực Thánh Điện lắc lư không thôi.

Vốn tìm được cơ hội adndhs cắp Thiên Quân Thánh Điển, kết quả nương theo Khâu Thánh Tôn Giả bị thương diễn biến thành một hồi hỗn chiến.

- Tử Cống, các ngươi dừng tay cho ta.

Hiển nhiên Khâu Thánh Tôn Giả không nghĩ tới lại có tình huống này, vội vàng đứng lên và rống to.

Hắn vốn có uy áp vô cùng, hắn vừa hô to làm đám người Tử Cống dừng tay.

Cho dù bọn họ dừng tay nhưng Yên Nha Tu La cũng không đình chỉ, hắn vẫn đánh một quyền về phía trước.

Oanh!

Đám người Tử Cống không kịp phản ứng cho nên bay ra phía sau, máu tươi bắn tung tóe, toàn thân uể oải.

Yên Nha Tu La có sức chiến đấu nửa bước Xích Thiên Cảnh, căn bản không phải những Tiên Quân bình thường như bọn họ có thể thừa nhận được.

- Tiểu nhân hèn hạ, chết đi cho ta!

Tu Du Tẩu nhìn tất cả vào trong mắt, tuy hắn không thích Khâu Thánh Tôn Giả nhưng nhìn thấy cảnh này cũng phải tức giận, hắn mở to mắt, cũng không che giấu lực lượng, hắn tiến lên một bước và tấn công.

Một quyền này mang theo ý chí hủy diệt, còn chưa đã làm không khí chung quanh bị cuốn vào.

Tuy lần trước quán đỉnh cho Nhiếp Vân làm Tu Du Tẩu tổn thất không ít thực lực, tích lũy trăm triệu năm cũng không phải nói chơi, trải qua điều chỉnh thời gian ngắn, thực lực của hắn lại khôi phục nửa bước Xích Thiên Cảnh, lúc này bộc phát toàn lực, thiên địa như hủy diệt.

- Hỏng bét, ngươi rốt cuộc là ai...

Cảm nhận được lực lượng này, Yên Nha Tu La không thể bình tĩnh được nữa, sắc mặt của nó mang theo hoảng sợ.

Có thể đánh ra lực lượng như thế khẳng định không phải hạng người vô danh, hiển nhiên người này lúc trước đã ngụy trang!