- Theo ta được biết, tử lộ lại tuyệt đối, cũng lưu một đường sinh cơ, đây là đạo lý Thiên Đạo tuần hoàn, đã có Tu La Vương diệt thế, tự nhiên sẽ có người cứu thế, mà Hỗn Độn kim lệnh này là căn bản để cứu thế, chỉ là vô số Kỷ Nguyên, có rất ít người đạt được hơn nữa luyện hóa mà thôi!
- Còn có loại thuyết pháp này...
Nhiếp Vân ngạc nhiên.
Cái này thật đúng là lần đầu tiên nghe nói.
- Hỗn Độn kim lệnh, không giống Hỗn Độn Kỳ Quả, không phải đồ vật để ăn, mà là một loại tồn tại đặc thù, có thể cho thân thể luyện hóa, một khi dung nhập huyết mạch, sẽ tìm được cung cấp thật lớn, lập tức tăng thực lực lên! Lúc ấy ta cũng chính bởi vì như vậy đột phá Xích Thiên cảnh, bằng không thì, thiên phú của ta chỉ xếp hạng thứ năm, kém xa Thích Già Phật tổ, thực lực làm sao có thể cao hơn hắn?
Tiểu Long nói.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu được.
Khả năng ngay lúc đó Tiểu Long giống như Thích Già Phật tổ, đều là nửa bước Xích Thiên cảnh, chính bởi vì đã nhận được kiện bảo bối này, mới thuận lợi đột phá, nhảy lên trở thành cao thủ thứ nhất của Thiên Địa lục đạo, có vốn liếng đối chiến với Tu La Vương.
- Dựa theo thời gian suy tính, đây cũng là một Kỷ Nguyên mới rồi, Hỗn Độn kim lệnh nên ứng kiếp xuất hiện, nếu có thể đạt được, đối kháng Tu La Vương sẽ có đầy đủ vốn liếng rồi!
Tiểu Long Hưng phấn nói.
- Đúng vậy, mặc kệ có thể tìm được Hỗn Độn kim lệnh hay không, đối với Nhân tộc mà nói đều là một lần nếm thử!
Nhiếp Vân đứng dậy.
Tuy thực lực của hắn bây giờ có thể so với Xích Thiên cảnh, nhưng dù sao không phải cường giả Xích Thiên cảnh, vạn nhất Tu La Vương củng cố tu vi sớm hơn hắn, kết cục vẫn cực kỳ thê thảm, chiến đấu với Tu La Vương, cái kia chính là giành giật từng giây!
Về phần quán thâu, hắn thật không muốn trải qua lần nữa, lần này có thể còn sống liền coi như không tệ, gây chuyện không tốt chết ở phía trên, liền được không bù mất.
- Đi thôi, chúng ta đi Đạo tộc!
Tiểu Long gật đầu.
- Nguyệt Nhi là Thiên Đạo sư, tu luyện lại là công pháp Đạo tộc, đối với Đạo tộc hiểu rõ rất nhiều, mang nàng theo, hẳn sẽ có trợ giúp!
Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng, truyền âm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Tuy Đạm Đài gia tộc là một trong những gia tộc khống chế Linh giới, trên thực tế lại là Đạo tộc truyền thừa, chưởng quản Thiên Đạo Sơn, đối với Đạo tộc, các nàng hiểu rõ thêm nữa, có nàng cùng đi, nên dễ dàng hơn một ít.
Một lát sau, Đạm Đài Lăng Nguyệt bay tới, nghe được hai người nói, có chút kinh ngạc, hiển nhiên đối với Hỗn Độn kim lệnh nàng cũng không rõ ràng lắm.
- Đi thôi!
Nhiếp Vân đối với Tiểu Long tin tưởng không nghi ngờ, tự nhiên tin tưởng hắn nói, lúc này đánh nhịp quyết định, hai người một Long lặng lẽ ly khai Liên Nguyệt Các, bay về phía Đạo giới.
Đạo giới, quốc gia thần bí nhất Thiên Địa lục đạo, thời kỳ thượng cổ sau khi đối kháng Tu La Vương bắt đầu suy sụp, đến bây giờ cơ hồ không có sinh linh gì tồn tại, thậm chí công pháp cao nhất sâu trong đó cũng đã sớm thất truyền.
- Muốn đi vào Đạo giới, trước phải đi qua Yêu nhân giới, Yêu nhân giới cùng Đạo giới tương thông!
Phi hành về phía trước, Đạm Đài Lăng Nguyệt giải thích.
- Tương thông với Yêu nhân giới?
- Ân, thời kỳ thượng cổ có một nhóm người Đạo tộc phản kháng Tu La, đã bị xâm hại biến thành Yêu nhân, bởi vì không còn mặt mũi trở về, lúc này mới thành lập Yêu nhân giới, thế giới này cùng Đạo giới liên tiếp, có được thông đạo duy nhất, cũng là phương pháp duy nhất tiến vào Đạo giới!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.
- Chỉ có một thông đạo? Thông đạo địa phương nào của Yêu giới? Yêu Hoàng thành?
Nhiếp Vân nghi hoặc.
Yêu Hoàng thành hắn đi qua, cũng không cảm thấy có thông đạo đặc thù gì a, chẳng lẽ lúc ấy thực lực thấp, cảm thấy không ra?
- Không ở Yêu Hoàng thành! Mà ở Hộ Tiên Tông!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.
- Hộ Tiên Tông? Cái kia là địa phương nào?
Lần này ngay cả Tiểu Long cũng có chút kỳ quái, cái tên Hộ Tiên Tông này ngay cả hắn cũng chưa nghe nói qua.
- Hộ Tiên Tông, còn gọi là Hồ Tiên Tông, là tông môn do cường giả Yêu Hồ nhất tộc sáng lập, ở trên Hồ Tiên Sơn phía đông Yêu giới, chỉ là tiểu tông môn, thoạt nhìn cực kỳ bình thường, các ngươi không biết rất bình thường! Bọn hắn thế thế đại đại trách nhiệm là thủ hộ sơn môn, bảo vệ tốt thông đạo, không cho ngoại nhân tùy tiện đi vào!
Trong mắt Đạm Đài Lăng Nguyệt mang theo kính ý.
- Yêu Hồ tộc? Cùng chủng tộc với Tạ Trương Huệ Tử?
Nhiếp Vân sững sờ, có chút kinh ngạc.
Hắn biết rõ Yêu Hồ tộc, cũng bởi vì Tạ Trương Huệ Tử, không có nghĩ đến chủng tộc này ở Linh giới cũng có, còn gánh vác trách nhiệm lớn như thế.
- Ân, người Yêu Hồ tộc chán ghét nam nhân, đến lúc đó chúng ta đi qua nhất định sẽ có không ít phiền toái, ta hi vọng hai người các ngươi khắc chế thoáng một phát, tốt nhất không nên động thủ, dù sao các nàng vì thủ hộ Đạo giới, đã bỏ ra quá nhiều!
Đạm Đài Lăng Nguyệt thở dài nói.
- Lăng Nguyệt tẩu tẩu yên tâm, Tiểu Long ta là không thích rước lấy phiền phức nhất!
Tiểu Long tỏ thái độ.
- Ta cũng sẽ không gây phiền toái!
Nhiếp Vân theo sát lấy nói.
Thấy hai người đáp ứng nhanh như vậy, Đạm Đài Lăng Nguyệt trợn trắng mắt.
Nói thật, hai thằng này cũng không phải đèn đã cạn dầu, thật động đến bọn hắn, vậy thì...
Đã biết phương hướng cụ thể, tốc độ nhanh không ít, hơn nữa Nhiếp Vân thân thể Xích Thiên cảnh, có thể tự do xuyên thẳng qua không gian, mấy chục cái hô hấp qua đi, hai người một rồng đã đi tới phía Đông Yêu giới, ngẩng đầu nhìn lại, một tòa núi cao đứng sửng ở trước mặt, mây mù quấn quanh, để lộ ra một tia tiên khí đạm đạm.
Trên núi có một tông môn cực lớn, kiến trúc san sát nối tiếp nhau, chung quanh tiên hạc bay lượn, này hẳn là Hộ Tiên Tông rồi.
- Lên đi!
Đạm Đài Lăng Nguyệt bay lên núi, Nhiếp Vân, Tiểu Long theo ở phía sau.
Đại trận hộ sơn đối với ba người mà nói cũng không có gì, rất nhanh đi vào đỉnh núi.
- Hộ Tiên Tông trọng địa, khách đến thăm dừng lại!
Đi tới trước môn hộ cao lớn, có hai nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp đi ra, ngăn mọi người lại.
- Tại hạ Đạm Đài Lăng Nguyệt, cầu gặp Hồ Trân tông chủ của các ngươi!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.
- Thật có lỗi, Hồ Trân tông chủ của chúng ta đã ở nửa năm trước tiên du rồi, hiện tại chính là Tử Anh tông chủ! Tông chủ không muốn tiếp khách, các vị mời quay trở lại a!
Một nữ tử nhíu mày nói.
- Tiên du?
Đạm Đài Lăng Nguyệt nhíu mày.