Vô Tận Đan Điền

Chương 1644: Võ Đạo đan điền tấn cấp (thượng) (1)




- Không biết có pháp bảo vượt qua Tạo Hóa Tiên khí hay không, liền bắt đầu rèn luyện, Bắc Đẩu Tinh Quân cũng thật là một người có đại nghị lực...

Thở dài một tiếng, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn một vòng, lập tức bị đồ vật trong phòng dọa sợ.

Tuy những vật này không có triệt để thành hình, lại từng kiện từng kiện đều có được uy lực vượt qua Tiên khí tuyệt phẩm, mấy trăm, hơn một ngàn kiện chồng chất chung một chỗ, tản mát ra khí tức làm cho người khủng hoảng.

Đáng sợ!

Xem ra nếu như Bắc Đẩu Tinh Quân không vẫn lạc, có lẽ thực có thể chế tạo ra binh khí như vậy.

- Ân, đúng rồi, Tiêu gia không phải có thể phục sinh người sao? Chờ nhìn thấy Tiêu Đông gia chủ, hỏi thoáng một phát có thể phục sinh Bắc Đẩu Tinh Quân hay không...

Trong nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.

Hắc Long Thánh tôn đã tử vong cũng có thể phục sinh, có lẽ Bắc Đẩu Tinh Quân cũng có thể phục sinh, chỉ là tốn hao cái giá càng lớn mà thôi.

Ở trong đại điện lần nữa đi dạo một vòng, tuy ở đây có rất nhiều binh khí, nhưng đều là bán thành phẩm, không cách nào sử dụng, uy lực chỉ là Tiên khí tuyệt phẩm, nhìn một hồi, Nhiếp Vân đành phải lực bất tòng tâm, cho dù đỏ mắt, lại không có chút biện pháp nào.

Sau đó Nhiếp Vân lại đi Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang điện.

Bắc Đẩu tinh cung, tổng cộng có Thiên Khu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang bảy đại cung điện, trong đó Thiên Quyền điện là mình khống chế, lúc trước Nhiếp Vân có thể tiến vào đúng là cung điện này.

Toàn bộ mở ra ba điện sau, cũng không có đồ vật để cho Nhiếp Vân đỏ mắt, cũng không phải nói đồ vật của ba điện này không tốt, đối với người khác mà nói đồng dạng kinh hỉ không ngừng, để cho người mừng rỡ không thôi, nhưng với hắn mà nói tác dụng đã không lớn rồi.

Đồ vật trong ba điện theo thứ tự là các loại linh thảo, Tiên thạch cùng với rất nhiều vật tư.

Đạt tới thực lực như Nhiếp Vân, linh thảo bình thường đối với hắn đã không có bất cứ tác dụng gì, hữu dụng chỉ có bảo bối như Hỗn Độn kỳ quả, về phần Tiên thạch, tuy đến Linh giới thời gian không dài, nhưng một mực cướp đoạt, tích góp cũng không ít, tác dụng đã không lớn, cho nên đồ vật ở ba điện còn lại với hắn mà nói, nhiều nhất chỉ là cao hứng thoáng một phát, mà không khiến cho chú ý quá lớn.

Tu luyện xong, thực lực lại có tiến bộ lớn, Nhiếp Vân lần nữa luyện hóa Bắc Đẩu tinh cung thoáng một phát, lúc này mới lần nữa trở lại Yêu giới.

- Lại đi Yêu Hoàng thành Khu Tu tháp nhìn xem, có thể tìm được một ít thiên phú đặc thù khác hay không...

Ly khai Tinh Cung, Nhiếp Vân suy nghĩ một chút, quyết định trở lại Yêu Hoàng thành một chuyến.

Muốn nhanh ly khai Yêu giới, chỉ bằng vào phi hành, nhất định sẽ muộn, phải nghĩ biện pháp cưỡi Truyền Tống Trận, mà Truyền Tống Trận lớn nhất Yêu giới ngay ở trong Yêu Hoàng thành.

Đã tiến vào Yêu Hoàng thành, tự nhiên phải đi Khu Tu tháp, hiện tại Linh Hồn chi khí đã tới tay, vừa vặn nhìn xem ở chỗ này có thiên phú chi khí tốt không, để đan điền diễn sinh nhiều vài loại thiên phú.

Thực lực tăng mạnh, lặng yên không một tiếng động trở lại Yêu Hoàng thành, rất nhanh đi vào Khu Tu tháp.

- Nhiếp Vân, ngươi trở về rồi... Ngươi, thực lực của ngươi...

Trở lại Khu Tu tháp, Nhiếp Vân cũng không cố ý che dấu thực lực, Chu Tu chứng kiến, con mắt liền muốn rơi xuống.

Nếu như nói tuy trước kia thiếu niên ở trong mắt hắn xem ra, chiến thắng rất khó, nhưng ít nhất còn có một đường hi vọng, mà bây giờ, linh hồn của đối phương ngưng thực, lực lượng trong cơ thể bành trướng, mang theo lực uy hiếp hoành hành Chư Thiên, tựa hồ mặc dù đối phương không ra tay, một ánh mắt cũng có thể để cho thực lực của hắn phát huy không ra!

Cái này... Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?

Làm sao đi ra vài ngày, liền có lột xác lớn như thế, có thực lực lợi hại như vậy?

- Chợt có đột phá mà thôi!

Thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân cũng không giải thích, nở nụ cười một tiếng hỏi:

- Lần trước điểm cống hiến của ta nên không có tiêu hao hết a, ngươi nhìn xem còn có thể hối đoái nào thiên phú chi khí?

Kỳ thật Nhiếp Vân không hề che lấp khí tức là cố ý, như vậy mới có thể để cho Khu Tu tháp càng xem trọng, dùng cái giá ít nhất đổi lấy chỗ tốt càng lớn.

Về phần sự tình hắn có được thân phận truyền nhân của Bắc Đẩu Tinh Quân, Tháp Chủ Ấn, tạm thời còn không muốn nói ra, hiện tại Khu Tu tháp đã thành thế lực lớn số một số hai của Linh giới, rất nhiều người quen tư vị quyền lợi, ở trước khi không có thực lực tuyệt đối, luyện hóa được Tháp Chủ Ấn, tốt nhất không nên tiết lộ tin tức ra ngoài.

Bằng không thì, thập đại gia tộc đã đủ để cho hắn đau đầu, tăng thêm Khu Tu tháp, còn để cho người sống hay không...

- Điểm cống hiến của ngươi hối đoái qua một đạo Linh Hồn chi khí, còn lại đã không nhiều lắm, tối đa chỉ có thể hối đoái một đạo thiên phú Phệ Hồn sư!

Tiếp nhận huy chương của Nhiếp Vân tra nhìn một chút, Chu Tu nói.

- Thiên phú Phệ Hồn sư bài danh thứ 13? Tốt, nơi này ngươi có loại thiên phú chi khí này không?

Con mắt của Nhiếp Vân sáng ngời.

Thiên phú Phệ Hồn sư xếp hạng thứ mười ba, gần với Thâu Thiên sư, có thể thôn phệ linh hồn người khác lớn mạnh linh hồn của mình.

Từ Vương Tiên đến Tiên Quân, đầu tiên phải từ trên linh hồn lột xác, linh hồn không cách nào đột phá, sẽ vĩnh viễn không có khả năng đột phá!

Cấp bậc linh hồn của Vương Tiên cùng Tiên Quân có ngày đêm khác biệt, căn bản không thể so sánh, mặc dù hiện tại tốc độ tiến bộ của hắn rất nhanh, nhưng muốn tu luyện linh hồn tới cảnh giới đó, không có hơn một ngàn năm là không cách nào hoàn thành.

Đã có loại thiên phú này liền tốt hơn nhiều, hoàn toàn có thể một bước lên trời, dựa vào thôn phệ linh hồn người khác để cho linh hồn mình tấn cấp!

- Phệ Hồn sư là thiên phú đặc thù bài danh Top 30, phân bộ của ta không có, bất quá, ta có thể truyền tin thoáng một phát, để cho tổng bộ phái người đưa tới...

Chu Tu nói.

Trước kia đối mặt Nhiếp Vân là kính trọng tiềm lực của hắn, mà bây giờ là thật sự bội phục, ngắn ngủn bốn ngày không thấy, đã có thể tiện tay đánh chết mình, loại người tiềm lực to lớn này, đã có thể dùng khủng bố để hình dung.

- Đại khái cần bao lâu?

Nhiếp Vân lo lắng nhất chính là thời gian, nếu như quá dài, chậm trễ ước định với Đạm Đài Sang Vũ liền nguy.

- Ba ngày có thể đưa đến!

Chu Tu nói.

- Cái kia tốt, chúng ta đợi ba ngày!

Nhiếp Vân gật đầu đáp ứng.

Ba ngày cũng không dài, với hắn mà nói vẫn có thể đợi được.