- Chết!
Huyễn Vũ cũng đánh ra công kích!
Lúc này rốt cục hắn đã hiểu rõ, cuối cùng mình vẫn Nhiếp Vân này đùa giỡn!
Từ khi sinh ra đến nay, thiên phú của hắn quá nhiều, tiềm lực vô cùng. Vô luận là mưu trí hay là thực lực, vô luận giao thủ cùng với ai hắn đều chiếm cứ thượng phong. Cho nên hắn có nằm mơ cũng không ngờ khi tranh đấu với Nhiếp Vân này lại không ngừng sai lầm, từ đầu chưa từng chính thức thành công một lần...
Vốn hắn vẫn cho rằng máu huyết của Hoa Tử thần thú và năm cái lân phiến bị Trấn Huyền Tu La trộm đi, cho nên mới không đội trời chung với đối phương. Mà lúc này hiểu rõ là thiếu niên ở trước mắt lấy trộm, hận ý của hắn lập tức chuyển lên trên người thiếu niên này.
Chẳng những có cừu hận bị trêu đùa, mà còn có khuất nhục không nói nên lời.
Khuất nhục và cừu hận chồng chất lại cùng một chỗ khiến cho uy lực công kích của hắn cũng không kém, gần như là cường giả Huyền Tiên cảnh.
Oanh!
Áp lực mà hai đại cao thủ đồng thời công kích mang tới, cho dù gia trì lên trên tinh cầu thì cũng có thể khiến cho nó sụp đổ, thân thể Nhiếp Vân rốt cuộc không chịu nổi, thoáng cái phát nổ, biến thành mảnh vỡ.
Không trung chỉ còn lại có một cái đầu lơ lửng, quỷ dị không thôi.
- Ha ha, đa tạ các ngươi giúp ta triệt để luyện hóa máu huyết của Hoa Tử thần thú, cảm tạ!
Đột nhiên cái đầu kia cất tiếng cười to, mảnh vỡ chung quanh lập tức một lần nữa tổ hợp lại, lại lần nữa hợp thành thân hình Nhiếp Vân.
Hoa Tử thần thú là một dị chủng Thượng Cổ, bên trong máu huyết ẩn chứa một lượng lớn linh khí, cho dù thủ đoạn của hắn cao minh tới đâu. Muốn triệt để luyện hóa, không có thời gian mấy ngày thì cũng không có khả năng hoàn thành, mà bây giờ dưới sự áp bách của hai đại cao thủ áp, hắn lại thành công luyện hóa vào trong mỗi một tấc tế bào trên thân thể hắn. Dung hợp hoàn mỹ với thân thể, mỗi một ngóc ngách đều có.
Ầm ầm!
Khí thế của Nhiếp Vân sau khi tổ hợp lần nữa càng ngày càng thịnh.
Bán bộ Thiên Tiên cảnh!
La Tiên cảnh sơ kỳ!
La Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong!
Không tới một hô hấp thì lực lượng của hắn đãtriệt để đột phá gông cùm Thiên Tiên cảnh đạt tới La Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong!
Ông!
Tấn cấp ngừng lại.
Giọt huyết dịch của Hoa Tử thần thú này, nếu như đổi lại là Huyễn Vũ, hoàn toàn có thể khiến cho hắn ta đột phá lên trên La Tiên cảnh, tiến quân vào Huyền Tiên, nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, còn chưa đủ dùng!
Tích lũy của hắn thật sự quá mức hùng hậu, vượt qua bất kỳ người nào, nhất là ba mươi sáu thiên phú, mỗi một loại đều kinh thiên động địa, khoáng tuyệt cổ kim, còn có thân thể đồng tu Phật Ma, đủ loại điều kiện kết hợp lại khiến cho lực lượng mà hắn cần để đột phá còn nhiều hơn mọi người rất nhiều.
Bởi vậy, tuy rằng máu huyết của Hoa Tử thần thú cường đại, nhưng mà vẫn chỉ làm cho phạm vi đột phá của hắn không lớn, chỉ từ Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong đạt tới La Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong mà thôi.
Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đến La Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, tuy rằng thoạt nhìn tấn cấp không nhiều lắm, nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, thực lực đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Không chỉ có như thế, lực lượng thân thể theo Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ bảy đạt tới đại thành, lại khiến cho biến hóa của hắn lại càng lớn.
- Mở!
Hai tay chộp ra ngoài, trái phải tách ra.
Công kích mà Trấn Huyền Tu La vàHuyễn Vũ đồng thời đánh ra dưới hai tay của hắn bị xé, ầm ầm nổ tung, bị xé làm đôi, tựa như vải vóc vậy.
- Cái gì?
- Đáng giận. Ngươi ác!
Nhìn thấy tuyệt chiêu mà mình đánh ra lại bị Nhiếp Vân bằng vào hai tay trực tiếp xé nát, Huyễn Vũ và Trấn Huyền Tu La đều sắp phát điên.
- Đến phiên ta, Huyễn Vũ, ngươi tới trước cho ta!
Thực lực đột phá, Nhiếp Vân cắt đứt cục diện bị đánh, quyền trái nắm chặt, đánh ra một quyền.
Phanh!Phanh!Phanh!
Quyền phong của Nhiếp Vân hóa thành một bàn tay lớn vô hình, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Huyễn Vũ, nhẹ nhàng chộp, nắm Huyễn Vũ vào trong lòng bàn tay.
- A...
Huyễn Vũ không ngờ tới sau khi Nhiếp Vân tấn cấp La Tiên thực lực lại tăng lên nhiều như vậy. Đồng tử hắn co rút lại, chỉ cảm thấy cổ họng bị bóp chặt, khó thở, bằng vào lực lượng của hắn căn bản không tránh thoát được.
- Không nên giết ta, chỉ cần ngươi không giết ta, ta sẽ dọn dẹp chuyện ngươi đám chết đám người Tiết Vũ, bằng không phụ thân của Tiết Vũ nhất định sẽ không bỏ qua ngươi...
Huyễn Vũ gào thét lên liên tục, thanh âm đã có chút khàn khàn.
- Không giết ngươi? Ngươi là người hầu trung thành nhất của ta, chỉ cần biểu hiện cho tốt thì ta sẽ không giết ngươi...
Trong thanh âm của Nhiếp Vân mang theo ý đầu độc.
Huyễn Vũ này giữ lại quả thực tốt hơn so với giết chết, nếu như có thể luyện hóa thành nô bộc, tuyệt đối sẽ có trợ giúp cực lớn.
- Ta là người hầu của ngươi...
Ánh mắt Huyễn Vũ mê ly, miệng thì thào tự nói.
Tuy rằng hắn đã đạt tới La Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng mà sau khi Nhiếp Vân thành công đột phá La Tiên cảnh, vô luận linh hồn hay là thực lực đều có bay vọt về chất, thiên phú Tiên âm phối hợp với thiên phú đầu độc sư, đầu độc đối phương cũng không quá khó khăn.
- Không, ngươi không đầu độc được ta! Ta là hồn sư, Tín Ngưỡng Linh Hồn sư vô thượng, ngươi dám đầu độc ta là khiêu chiến uy nghiêm của Linh Hồn sư, sẽ bị trừng phạt!
Ngay khi Nhiếp Vân cho rằng sắp thành công thì đột nhiên Huyễn Vũ mở mắt ra. Hai hàng lông mày hiện lên một đạo hắc khí rồi đột nhiên bắn ra, đột ngột bắn về phía không gian không biết tên.
- Ồ? Nguy rồi!
Thấy vnhư vậy, Nhiếp Vân sững sờ, sắc mặt thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn không có nghĩ tới tiểu tử này vẫn còn có chuẩn bị như vậy. Vừa rồi đạo hắc khí kia tuy rằng hắn không biết là thứ gì, thế nhưng chỉ cần là thứ có thể làm cho trong lòng hắn cảm thấy bất an, đủ để thấy được cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.
- Nhan Chi đạo sư vĩ đại, ta là người hầu trung thực của ngươi. Xin gạt bỏ tên tiểu tử dám khinh nhờn ngươi a!
Nương theo một tiếng quát trầm thấp, cái độgn vốn đen kịt đột ngột xuất hiện một tia ánh sáng, một cái lỗ giống như vòng xoáy lập tức xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân.
Một mặt người cưc lớn người chậm rãi hiển hiện trong lỗ thủng, đôi mắt không có cảm tình chậm rãi mở ra...
Quỷ dị, âm hàn.
Cái mặt người cực lớn vừa mới xuất hiện thì toàn bộ không gian cũng giống như cứng lại. Dương như, thời gian không gian đều dừng lưu động, trong cái độg này yên tĩnh tới đáng sợ.